TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

“Làm sao có thể được! Tổng thống thích cô ta như thế, làm sao có thể bỏ được cô ta đây!”

 

“Nói cũng đúng, dù sao cũng là người đầu tiên có tin đồn với ngài tổng thống, cô ta lại có bản lĩnh như vậy, làm sao mà có thể rời đi được!”

 

“Tôi lần trước nghe có người nói là cô ta quyến rũ tổng thống trước, ngoài mặt tỏ vẻ trằm ổn đàng hoàng, nhưng bên trong âm thầm khẳng định sử dụng không ít thủ đoạn, ngài tổng thống cũng là một người đàn ông, lại chưa kết hôn, cô ta mộng tưởng có thể trèo lên phía trên, nói không chừng còn muốn làm cả tổng thống phu nhân!”

 

“Cũng không thèm nhìn lại thân phận của bản thân, cô ta nghĩ ai cũng có thể làm tổng thống phu nhân được hay sao? Cũng không tự biết thân biết phận.”

 

“Cô ta là người phụ nữ đầu tiên tôi gặp qua có bản lĩnh quyến rũ đàn ông như vậy, có thể làm cho ngài tổng thống cắn câu, cũng không phải là hạng người bình thường, hiện tại toàn toà nahf tổng thống không ai không biết cô ta với tổng thống có quan hệ không minh bạch?”

 

Chính vào lúc này, có người mở cửa vào, hai người nhân viên đang nói chuyện phiếm lập tức ngừng miệng, nghe tiếng bước chân giống như rời đi rất nhanh.

 

Bọn họ không biết rằng, tại cánh cửa cuối cùng phía sau, Trình Tuyết Lam đã nghe toàn bộ câu chuyện, lúc này sắc mặt của bà kéo căng, rõ ràng rất tức giận, ánh mắt hiện lên sự thất vọng ảo não.

 

Con trai vậy mà cùng cấp dưới của mình có quan hệ mập mờ? Lại còn làm cho cả toà nha tổng thống đều biết? Bà vậy mà không hề biết chuyện gì, chẳng lẽ chuyện này là nguyên nhân khiến con trai mãi không chịu kết hôn? Có một hồ ly tỉnh ở ngay bên cạnh con trai quyến rữ? Trình Tuyết Lam muốn biết ngay lập tức, bên cạnh con trai bà từ lúc nào có thêm cấp dưới không biết phân phải trái như thế, dám mượn chức vụ công việc dụ dỗ con trai bà, ảnh hưởng đến tình cảm của anh là việc nhỏ, nếu chẳng may ảnh hưởng đến việc đất nước đại sự, vậy nhưng chuyện như thế này không thể nào tha thứ.

 

Lúc Trình Tuyết Lam bước ra ngoài, bà không trực tiếp quay trở lại tìm Hiên Viên Thần hỏi rõ, bà cảm thấy chuyện này nêu muốn biết rõ từ đầu, tốt nhất không phải từ chỗ con trai bà, mà là cái trợ lý hồ ly tinh kia, bà nhất định phải hiểu rõ chuyện này, giải quyết gọn tai họa này.

 

Bên người con trai bà, tuyệt đối không thể để xuất hiện loại phụ nữ có tâm cơ bất chính như thế này. Trình Tuyết Lam càng nghĩ càng tức giận, cuộc đời bà ghét nhất là loại mượn việc công để tư lợi, loại phụ nữ dùng sắc đẹp để đạt được mục đích như thế này.

 

Buổi chiều Tô Thắm nhận được điện thoại của Lý Sâm, ở trong điện thoại Lý Sâm trực tiếp nói với cô, tiếp tục cho cô nghỉ thêm một tuần nữa, Tô Thắm ở đầu dây bên kia, không khỏi kinh ngạc, rõ ràng là được nghỉ ba ngày, vì sao lại cho cô nghỉ thêm nữa?

 

Nhưng mà Tô Thắm không có hỏi nhiều, cô tỏ vẻ cực kỳ vui mừng, đồng ý.

 

Sau khi cúp máy, sự vui vẻ trên mặt Tô Thám liền biến mắt, cô rơi vào trầm tư, kỳ nghỉ này là Lý Sâm quyết định, hay là Hiên Viên Thần quyết định, Lý Sâm không phải là cấp trên trực tiếp của cô, cho nên, kỳ nghỉ lần này chắc canh là Hiên Viên Thần cho phép, sau đó thông qua Lý Sâm truyền đạt lại cho cô.

 

Anh vì sao lại đột nhiên cho cô nghỉ phép thêm? Tô Thấm suy nghĩ một lúc liền đoán ra được lý do.

 

Lần trước ở nước ngoài, anh không phải từng nói qua về nước sẽ đến gặp vị cháu gái của tướng quân đó sao? Chắc là hai ngày này anh bận đi xem mắt! Cho nên, anh cho cô nghỉ, để cô rời khỏi đoạn thời gian này để anh có thể đi gặp mặt cô gái kia.

 

Chỉ có nguyên này thôi!

 

Ngực Tô Thắm đột nhiên như có thứ gì đó nắm chặt, có chút khó chịu.

 

Đột nhiên được nghỉ thêm một tuần lễ, cô cũng không quá vui mừng, nói cho ba mẹ biết, cô còn ở nhà thêm một tuần nữa, hai vị phụ huynh đều rất ngạc nhiên, nhưng cũng không hỏi cô về chuyện công việc.

 

Buổi tối, Tô Thắm ngồi trong phòng xem sách, đột nhiên điện thoại cô nhận được một tin nhắn.

 

Tim Tô Thắm cứng lại, cô khẩn trương đưa lên đọc, là Hiên Viên Thần gửi đến, chỉ có một câu: “Tôi cho em nghỉ thêm một tuần, em vui không?”

 

Tô Thắm mím môi cười khổ, anh nhất định không biết, lúc ở nước ngoài, cô đã biết chuyện anh sẽ đi xem mắt!

 

Tô Thám vờ như không biết! Cô gửi đi một câu: “Ừm, rất vui, cảm ơn ngài.”

 

“Bởi vì mấy ngày này cũng không quá bận, cho nên muốn cho em nghỉ thêm mấy ngày, vì bắt đầu từ tháng sau, tôi rất bận, em cũng sẽ rất mệt, nên cho em nghỉ trước.”

 

Sau đó Hiên Viên Thần gửi một chuỗi tin nhắn dài tới.

 

Tô Thắm nhìn chữ đầy màn hình, cô đột nhiên nghĩ đến một cảnh, người đàn ông ngồi trong phòng làm việc, tay cầm điện thoại, từng chữ từng chữ ấn vào.

 

Cô mím môi cười, đây tuyệt đôi không phải là bộ dạng lúc thường ngày của anh.

 

Nhìn tin nhắn giải thích này của anh, không hiểu vì sao mà tâm tình cô trở nên tốt hơn, cô trả lời: “Vâng, cảm ơn tổng thống quan tâm, trùng hợp lúc này tôi cũng cần thời gian để ở bên ba mẹ.”

 

Tô Thắm nghĩ rất đúng, giờ phút này, tại phòng làm việc của Hiên Viên Thần, anh đang ngồi trước bàn, tay cầm điện thoại, bình thường anh không hay gửi tin nhắn, một chuỗi tin nhắn dài như thế này, anh gõ chậm hơn so với bình thường rất nhiều.

 

Nhìn thấy tin nhắn trả lời, Hiên Viên Thần thở ra một hơi, xem ra việc anh đột nhiên cho cô nghỉ thêm một tuần, cô không suy nghĩ nhiều.

Bình luận

Truyện đang đọc