TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Hóa ra cô lại đẹp như vậy.

 

Đường Tư Vũ nhẹ cắn môi, đến trước mặt Tưởng San. Tưởng San mỉm cười hài lòng: “Quả nhiên rất đẹp, nó rất phù hợp với cháu.” Nói xong, bà cầm kim, chỉ lên, bắt đầu sửa khoảng cách giữa hai vai của bộ váy. Với tay nghề của bà, chỉ 10 phút sau, chỗ vai đã được sửa một cách hoàn hảo.

 

Đường Tư Vũ cảm giác nhẹ nhàng, thoải mái hơn. Đồng thời, có cảm giác độ dày, nặng của váy cũng vừa phải hơn. Cô cúi đầu, nhìn họa tiết hoa hạnh thêu 3 chiều ở tay váy. Hoa được thêu, phối đơn giản ở cánh tay, vai trái, eo, tạo một bức đồ án thư thái, nhẹ nhàng.

 

Lót bên trong là một lớp vải mềm mượt, thoải mái. Lớp ngoài là ren nhẹ, rủ xuống ngón chân. Phần eo được bó hoàn hảo, kết hợp với những đường cong phần mông thanh lịch như nàng tiên cá. Bộ dạ hội càng hoàn hảo khi kết hợp với dáng người Đường Tư Vũ.

 

Đáy mắt Hình Liệt Hàn lóe lên tia kinh diễm. Đột nhiên anh có suy nghĩ muốn hủy bữa tiệc tối nay. Anh không muốn bắt kỳ người đàn ông nào được nhìn thấy vẻ đẹp của cô. Anh muốn độc chiếm, muốn giấu cô đi.

 

Đường Tư Vũ nhìn mình trong gương.

 

Quả nhiên “người đẹp nhờ lụa, lúa tốt nhờ phân”, mặc bộ váy dạ hội này, ngay cả cô cũng không nhận ra mình.

 

“Đường tiểu thư, cháu có hài lòng với bộ váy dạ hội này không?” Tưởng San hỏi ý kiến cô.

 

Đường Tiểu Vũ cười nói: “Đẹp quá, cháu không dám mặc nó ra ngoài.”

 

“Chiếc váy này là một trong những bộ đồ đẹp dì sưu tầm, nhưng dù tốt đến đâu, thì phải sử dụng mới thể hiện được hết giá trị của nó.” Sau đó, Tưởng San quay lại nhìn cháu trai: “Bây giờ cháu hài lòng rồi chứ?”

 

Hình Liệt Hàn rất hài lòng. Anh nghĩ, các bộ trong bộ sưu tầm của dì quả là tuyệt VỜI.

 

“Vô cùng tuyệt vời.” Anh chỉ đánh giá tóm tắt trong 4 chữ này.

 

Lúc đánh giá bộ lễ phục, anh cũng đánh giá cả người mặc bộ lễ phục.

 

Đường Tư Vũ nghe thấy, khuôn mặt xinh đẹp bỗng nóng lên. Cô vốn chỉ đáp ứng anh tham gia dự tiệc tối, nhưng không ngờ, người đàn ông này lại để cô mặc bộ lễ phục đắt tiền như vậy đi tham dự.

 

“Được rồi. Để trợ lý của dì giúp cháu làm tóc. Chỗ dì cũng có rất nhiều đồ trang sức. Dì sẽ phối cho cháu. Tối nay chắc chắn cháu sẽ rất quyến rũ.” Tưởng San phân công công việc cho các trợ lý.

 

“Đường tiểu thư, mời đi bên này.” Một người phụ nữ trung niên lịch sự mời cô đến phòng hóa trang.

 

Đường Tư Vũ gật đầu, đi theo.

 

Tưởng San đến trước mặt cháu trai, duôi tay chỉnh lại các chỉ tiết nhỏ trên bộ đồ. Bà hoàn toàn nuông chiều, coi anh như một đứa trẻ, như con mình.

 

Tưởng San từng có một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Sau đó, bà sống độc thân đến giờ. Đương nhiên, vẫn chưa có con. Năm nay, bà đã 48 tuổi, cũng không có kế hoạch sinh con. Vì Vậy, 3 người con của chị gái, bà đều coi như con mình.

 

“Đường tiểu thư cũng rất được, cố gắng nắm bắt nhé.” Tưởng San cỗ vũ cháu trai.

 

Trong mắt dì, Hình Liệt Hàn luôn là chàng thanh niên kiêu ngạo, cần phải chế ngự xuống. Hình Liệt Hàn không phủ nhận việc bản thân thích người con gái này.

 

Anh cong môi mỉm cười: “Dì đừng lo, cháu sẽ cố gắng.”

 

Tưởng San thực ghen tị với những người trẻ tuổi, có thể tự do theo đuổi người mình yêu. Còn bà đã dành cả cuộc đời cho cửa hàng, cho từng mảnh vải.

 

Đường Tư Vũ còn trẻ nên người trợ lý không làm tóc cuốn, mà tết mái tóc dài cho cô. Mái tóc được cài kẹp kim cương đơn giản sau đầu, đuôi tóc làm thành một vòng cong lớn hình cung đẹp mắt. Về phụ kiện, trợ lý cũng giúp cô chọn dây chuyền, hoa tai, vòng kim cương đơn giản mà sang trọng, đất tiền, bởi họ đã biết mối quan hệ giữa cô và Hình Liệt Hàn.

 

Hình Liệt Hàn là cháu trai mà Tưởng San yêu quý nhất. Trong tương lai, biết đâu, cửa hàng này sẽ thuộc về bạn gái anh ấy.

 

Bạn gái anh tự nhiên giống nữ chủ nhân ở đây, nên được các nhân viên tôn trọng.

 

Nhưng Đường Tư Vũ không biết suy nghĩ  trong lòng những nhân viên trong cửa hàng. Cô chỉ nghĩ tối nay phải cố gắng phối hợp tốt với Hình Liệt Hàn, để anh nợ cô một món nợ ân tình, sau này mối quan hệ giữa hai người cũng hòa hợp hơn.

 

Cô bỗng nhớ con trai. Không biết cậu nhóc ở nhà họ Ôn thế nào rồi.

 

Lúc này, cậu nhóc đang ở thư phòng của Ôn Lương Diệu, cùng anh ngồi dưới đất, chơi điện tử, vô cùng hăng hái, vui sướng.

 

Lúc Đường Tư Vũ bước ra khỏi phòng hóa trang, gương mặt cô được trang điểm nhẹ với chút son đỏ. Dường như cô càng xinh đẹp, lộng lẫy hơn.

 

Hình Liệt Hàn như 1 vị hoàng tử, đứng ở cửa chờ cô. Khi Đường Tư Vũ bước tới, anh vô thức đưa tay ra.

 

Trông hai người như hoàng tử, công chúa đang nắm tay nhau.

 

Tuy nhiên… Trong mắt Đường Tư Vũ ánh lên tia nhìn kỳ lạ. Cô cúi đầu nhìn lại tà váy, bước đến bên cạnh anh. Cô chỉ sợ dẫm phải tà váy nên hoàn toàn không chú ý đến bàn tay đang duỗi ra của người đàn ông bên cạnh.

 

Khuôn mặt đẹp trai của Hình Liệt Hàn hơi cứng lại, vụng về thu tay.

Bình luận

Truyện đang đọc