TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Đường Y Y nghiền răng nghiền lợi, nếu mẹ cô vào tù, thế hệ sau là cô cũng đi đời nhà ma.

 

“Được! Tôi đi cầu xin dượng trước, khi nào ông ấy về?”

 

“Tôi tin rằng ngày mai ông ta sẽ trở về Trung Quốc, vì chuyện của Khưu tổng cũng sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến ông ta, có làm bộ thì ông ta cũng phải về.”

 

“Được, vậy tôi sẽ cầu xin ông ấy trước.

 

Mộ Phi, tôi đã lâu không gặp anh ấy rồi, tôi… tôi không biết có thể gặp anh ấy không.” Đường Y Y cắn môi.

 

Đêm đông dài đến lạ thường.

 

Trong thời gian nửa năm, một bước chuyền lớn của tập đoàn Mộ thị bắt đầu ở nước R. Mộ Phi cũng sống ở nước đó nửa năm, với tình hình trong nước, anh cũng không thể lúc nào cũng bắt kịp các việc đang xảy ra, nhưng hôm nay người làm của anh đã báo cáo qua video cho anh.

 

Có nhắc đến vụ việc Khưu Lâm bị bắt hôm nay, Mộ Phi ở đầu kia, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, lập tức hỏi: “Cụ thể thì chuyện như thế nào, cậu biết không?”

 

“Tôi được biết người phụ trách tập đoàn Đường Thị bây giờ là con gái lớn của Đường Hùng, Đường Tư Vũ, các cổ đông đã nhất trí đồng ý để cô ấy là chủ tịch kế nhiệm mới.”

 

Mộ Phi ở bên kia lóe lên tia phức tạp. Anh biết một mình Đường Tư Vũ thì tuyệt đối không thể nhanh chóng cắt đứt quyền lợi của Khưu Lâm trong tập đoàn Đường thị như vậy. Vậy chỉ có một người có thể giúp cô, và đó chính là người đàn ông đứng sau cô, Hình Liệt Hàn, chỉ có anh ta mới có thực lực như vậy.

 

Không ngờ trong thời gian anh vắng bóng ở trong nước, Hình Liệt Hàn đã để Đường Tư Vũ giành lại quyền điều hành công ty, đồng nghĩa với việc tập đoàn Đường thị sẽ sớm rơi vào tay của Hình Liệt Hàn.

 

“Cậu cứ tiếp tục để ý chuyện này cho tôi.

 

Tôi không có thời gian trở về Trung Quốc trong thời gian sắp tới. Nếu có tin tức gì, hãy báo cho tôi càng sớm càng tốt.” Mộ Phi phân phó.

 

“Vâng ạ! Mộ tổng, nhưng nếu Khưu Lâm nhờ chúng ta giúp đỡ, chúng ta có cần giúp không?”

 

Mộ Phi nhếch khóe miệng: “Để bà ta tự chống đỡ. Bà ta không đáng được giúp.”

 

Thất bại của Khưu Lâm vẫn là điều hạnh phúc đối với nhiều người trong giới kinh doanh. Khưu Lâm luôn làm việc một cách phách lối, phô trương, khoe mẽ, nhiều người trong giới kinh doanh đã phải chịu thiệt thòi, bị bà hãm hại, đặc biệt là những quý bà thích bấu víu, kết thân, là vui mừng nhất khi biết việc này.

 

Đây là chuyện cười của họ lúc rảnh rỗi, là trò đùa hả hê, cười trên nỗi đau của người khá!

 

cĐây cũng do Khưu Lâm cư xử làm người quá kém, nên vừa mới sa lưới, bị ép vào tường đã bị đám đông giẫm đạp.

 

Trên máy bay từ nước M về nước, sắc mặt của Hình Nham rất tệ, ông ta ngồi gần cửa sổ, trong đầu luôn suy nghĩ xem phải giải quyết chuyện này như thế nào, ông ta nghĩ cưới một người phụ nữ có thể giúp ông ta làm nghiệp lớn, nhưng không ngờ lại cưới phải một kẻ kéo chân sau.

 

Vốn dĩ ông ta muốn ngồi nhìn, làm ngơ, nhưng Khưu Lâm là vợ của ông ta, người trong giới kinh doanh đều biết, nếu ông ta làm điều gì đó trái lẽ thường, không có tình người thì khó tránh khỏi sẽ là đề tài bàn tán của người khác, cho nên ông ta vẫn phải quay về nước một chuyến xem làm thế nào để giải quyết.

 

Nếu cần thiết, lúc đó, ông ta sẽ yêu cầu Khưu Lâm ly hôn. Người phụ nữ này mà được thả thì là tốt nhất, nếu không, bị dính cùng, ông ta sẽ càng thêm bực mình.

 

Hình Nham từng kiểm tra tài khoản của tập đoàn Đường thị, nó đang ở trong tình trạng thua lỗ. Mà Khưu Lâm không nắm giữ tiền thực tế trong tay, do đó, độ tin cậy về việc bà ta tham ô công quỹ là rất cao.

 

Khưu Lâm có gan làm chuyện này, hơn nữa bà ta còn có một đứa con gái tồi tệ, vô dụng, lại càng có khả năng gây ra chuyện này.

 

Sáng sớm.

 

Tại cổng tập đoàn Đường thị, sau khi Đường Tư Vũ xuống xe, Hình Liệt Hàn trước kia thường tiễn cô xuống xe rồi rời đi, nhưng hôm nay, anh cùng cô bước vào văn phòng, công khai tình cảm trước mặt nhân viên.

 

“Anh thực sự không cần phải lo lắng cho em, em có thể đối phó được.” Đường Tư Vũ bước vào văn phòng, quay đầu nói với người đàn ông đi theo.

 

“Không sao, hôm nay anh cũng rất rảnh.”

 

Hình Liệt Hàn nói xong, đôi chân dài bước tới ngồi trên sô pha của cô. Hôm nay là ngày đầu tiên xử án của Khưu Lâm, anh muốn ở bên cạnh cô.

 

Đường Tư Vũ biết anh sẽ không rời đi nên đành để anh ở đây. Một lúc sau Hàn Dương gõ cửa đi vào, thấy anh ở đó liền trực tiếp báo cáo hành trình hôm nay của Khưu Lâm. Bên Khưu Lâm cũng thuê luật sư. Chỉ cần các bằng chứng được đưa ra, cơ hội kết án Khưu Lâm là 90%.

 

Hàn Dương rời đi, Đường Tư Vũ nhận được điện thoại của cảnh sát. Lần này tập đoàn Đường thị đã do cô ra mặt xử lý việc này, vậy nên cô không thể rút lui.

 

Trên cỗ Đường Tư Vũ, Hình Liệt Hàn quàng khăn, nắm lấy tay cô, chuẩn bị cùng cô đến phiên tòa.

 

Thân phận của Hình Liệt Hàn không có gì khó xử, cho dù bây giờ anh chưa phải ông chủ tập đoàn Đường thị, thì anh còn có một thân phận khác có thể vào tham gia, thân phận vị hôn phu của Đường Tư Vũ.

 

Tương tự, sáng sớm, chạy đến tòa án, còn có Tống Diễm và Đường Y Y. Họ đến cùng luật sư, chờ gặp Khưu Lâm ở phòng nghỉ, tuy nhiên, họ lại gặp Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn trước.

Bình luận

Truyện đang đọc