TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

“Kỳ quái, anh bình thường ra ngoài làm sao Triệu Đống biết được?”

 

“Co lẽ anh ta phái người theo dõi anh.”

 

“Đây có thể là một nguyên nhân. Nhưng mà bữa tiệc làn đó với thân phận của Dương Điềm Điềm tuyệt đối không thể tham dự, khẳng định trước tiên có người cung cấp tin tức cho Triệu Đống, Triệu Đống mới có thời gian đem Dương Điềm Điềm đến đó.”

 

Lam Thiên Thần nhíu chặt mày: “Chẳng lẽ bên cạnh chúng ta có người của Triệu Đống?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng nghĩ đến Triệu Đống vì từng theo đuổi cô mà dùng tiền mua chuộc người bên cạnh cô. Hứa Mẫn và Khúc Hạo tuyệt đối sẽ không làm như vậy, xem ra có thể tiếp xúc với cô, biết được hành tung cá nhân của cô, tổng cộng cũng chỉ có vài ngừơi.

 

Trong đầu Bùi Nguyệt Hoàng lập tức nghĩ đến một người có thể nhất, chính là trợ lý của cô Tiểu Lý — người phụ trách ván đề giấy tờ. Cô vừa hay phát hiện chiều hôm cô ta khoe với một trợ lý chiếc túi xách mới lên đến 10 vạn.

 

Cho dù là cô ta tự mua, như vậy cũng quá đắc rồi. Hơn nữa Hứa Mẫn từng nói, Triệu Đống cũng từng muốn tặng cô một chiếc túi xách nỗi tiếng. Xem ra phương thức Triệu Đống cùng để lấy lòng phụ nữ vẫn không thay đồi.

 

“Em biết là ai rồi.” Bùi Nguyệt Hoàng nói xong liền cầm điện thoại gọi cho Hứa Mẫn.

 

*Alo, Bùi tổng.”

 

“Tiểu Mẫn, đêm nay chị muốn xem vài tài liệu của tập đoàn, em để Tiểu Lý mang đến biệt thự cho chị.”

 

“Nếu không để em mang qua cho chị đi!” Hứa Mẫn cười hỏi.

 

“Không cần! Em hôm nay cũng mệt rồi, để Tiểu Lý mang qua đi!” Bùi Nguyệt Hoàng kiên trì nói.

 

Hứa Mẫn ở bên cạnh Bùi Nguyệt Hoàng lâu như vậy, cô nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Bùi Nguyệt Hoàng. Sau khi nghe điện thoại cô liền đi tìm Tiểu Lý. Tiểu Lý đang chuẩn bị thu dọn đồ đạt tan làm, Hứa Mẫn nói cô ta đang tài liệu qua.

 

Tiểu Lý ngắn ra: “Bùi tổng muốn tôi tự đem qua sao?”

 

“Đúng vậy! Sao thế?” Hứa Mẫn hỏi cô ta.

 

*Không… không có gì! Tiểu Mẫn cô có thể giúp tôi mang qua chút không? Chút nữa tôi còn có chuyện.”

 

Hứa Mẫn thầm nghĩ, Bùi tổng cố ý muốn cô ta đến, khẳng định là có chuyện.

 

“Tiểu Lý đây là chức trách của cô, hôm qua tôi bận quá không đi được. Cô nhanh đi đi!” Hứa Mẫn cự tuyệt cô ta, xoay người rời đỉ.

 

Tiểu Lý cắn môi, chuyện cô ta sợ nhất hiện tại chính là phải đối mặt với Bùi Nguyệt Hoàng cùng Lam Thiên Thần.

 

Lúc này còn muốn cô ta mang tài liệu đến đó?

 

Cô ta không khỏi có chút lo lắng. Bùi tổng bọn họ hẳn là đã hoài nghỉ cô ta tiết lộ hành tung của Lam tổng đi! Tiểu Lý suy nghĩ, nếu phong ba này qua đi, co ta không chừng còn có thể ở lại vị trí này, để có thể ngồi lên vị trí hiện tại cũng không dễ dàng.

 

Tiểu Lý tìm được tài liệu, liền cầm xuống lầu đi xuống bãi giữ xe.

 

Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thân đã trở về nhà. Đối với chuyện này Lam Thiên Thần vô cùng tự trách, đồng thời cũng muốn nhanh chóng tiêu trừ ảnh hưởng trên mạng. Mà phương thức nhanh nhất để tiêu trừ việc này chính là tìm được 2 người, một là Vương Lượng, hai là Dương Điềm Điềm. Để bọn họ chủ động khai ra Triệu Đống ở phía sau. Khiến âm mưu này phơi bày ra ánh sáng, tố giác dụng tâm âm hiểm của Triệu Đống.

 

Lam Thiên Thần gọi điện thoại cho anh cả mình, đã lâu rồi anh không nhờ anh cả giúp chuyện gì, nhưng lần này anh muốn anh cả ra tay tìm Vương Lượng và Dương Điềm Điềm.

 

Nhiều người lực lớn. Ngay sau đó, Lam Thiên Thần cũng gọi một cuộc điện thoại cho Hình Nhất Phàm, để Hình Nhất Phàm cùng tìm kiếm 2 kẻ đó, hiện tại khẳng định bọn họ đã trồn đi.

 

Hình Nhất Phàm nhận được điện thoại của anh em tốt, nghe chuyện nguyên nhân của chuyện này cũng vô cùng tức giận, vậy mà có người lại tính kế lên người anh em tốt của anh, điều này cũng chọc đến anh rồi.

 

“Yên tâm, mình sẽ nói cho anh hai biết. Với người nhà mình thì việc tìm ra hai người bọn họ không phải chuyện khó.” Hình Nhất Phàm an ủi nói.

 

*Ừ! Tìm được tin tức của bọn họ thì lập tức nói cho mình biết, mình phải để bọn họ trả giá đất.”

 

“Được! Hiện tại mình sẽ gọi điện thoại ngay.” Hình Nhất Phàm hạ giọng nói.

 

Bùi Nguyệt Hoàng ở cửa chờ Tiểu Lý tới, hiện tại hết thảy chuyện này đều đã vô cùng rõ ràng, chỉ còn cần một ít chứng cứ.

 

Lam Thiên Thần ngồi bên cạnh cô, vuốt ve sau gáy của cô. Lúc này việc anh vui vẻ nhất chính là cô toàn tâm toàn ý tin tưởng anh, càng làm anh cảm kích cô hơn.

 

“Cảm ơn em!” Lam Thiên Thần hôn lên trán cô: “Cảm ơn em đã tin tưởng anh.”

Bình luận

Truyện đang đọc