TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Mặt Hiên Viên Thần có chút đen, anh ngẩng đầu nhìn về phía mẹ, trong mắt mẹ anh ánh lên sự chờ mong.

 

“Không biết con có nhớ hay không, con có gặp qua con bé rồi, nó nhỏ hơn con năm tuổi, rất hợp tuổi.”

 

Trong đầu Hiên Viên Thần mơ hồ nhớ đến hình bóng của một cô gái nhỏ, nhưng rất mơ hồ.

 

“Đứa bé đó! Mẹ cực kì hài lòng, hơn nữa bà nội của con bé lại là trưởng bói mẹ tôn trọng, bất luận nói thế nào, đứa nhỏ này mẹ vừa ý nhất.”

 

Trong ánh mắt của Trình Tuyết Lam, trong giọng nói đều lộ ra sự thưởng thức và yêu thích đối với cháu gái nhà Lâm gia kia.

 

Hiên Viên Thần có chút khẩn trương, mẹ của anh mặc dù không chú trọng nhiều đến thân phận của người khác, nhưng nói anh giới thiệu Tô Thám với bà, thì sẽ tìm một cơ hội thích hợp, tuyệt đối không phải là lúc này, nếu không sẽ khơi dậy sự chán ghét của mẹ anh.

 

“Mẹ, nếu như người muốn con với cháu gái nhà Lâm tướng quân gặp mặt, mẹ sắp xếp đi!”

 

Hiên Viên Thần đồng ý, gia tộc của Lâm tướng quân ở trong quân đội có sức ảnh hưởng rất lớn, không thể xem thường sự tồn tại của gia tộc này.

 

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Hiên Viên Thần không thể tùy tiện từ chối, cho dù không phải lấy lòng nhà họ Lâm, nhưng cũng không thể làm mắt lòng gia tộc này, dù sao, cũng phải duy trì quan hệ tốt đẹp, sau này sẽ giúp cho sự phát triển của đất nước.

 

Trình Tuyết Lam thấy anh đáp ứng, không khỏi nở nụ cười hài lòng: “Được, mẹ sắp xếp cho con, việc này nhát định thành.”

 

“Mẹ, mẹ không lo lăng cô gái kia sẽ chướng mắt con sao?”

 

Hiên Viên Thần cười hỏi.

 

“Làm sao có thể? Con trai của mẹ anh tuấn tiêu sái, lại khí chất phi phàm, không có cô gái nào không thích con.”

 

Trình Tuyết Lam tự hào nói.

 

Hiên Viên Thần ánh mắt hiện lên sự trầm tư, anh nói với mẹ: “Mẹ, buổi trưa ở lại ăn cơm, con gọi Diệp Đông chuẩn bị.”

 

“Được, con tiếp tục làm việc đi! Mẹ đi qua bên kia nghỉ ngơi trước một chút, đợi con tới.”

 

Trình Tuyết Lam không làm phiền công việc của con trai nữa.

 

“Vâng, có cần gọi Lý Sâm đưa mẹ qua đó?”

 

“Không cần, ta không phải không tự đi được ở toà nhà tổng thống này có nơi này mà ta còn chưa đi qua? Mẹ còn nhớ rõ, ao nước trước đây trong hoa viên, là nơi mà con thích chơi nhất! Còn rơi xuống mấy lần.”

 

Hiên Viên Thần không biết nói gì, bát đắc dĩ cười với mẹ: “Mẹ, mẹ nhắc lại chuyện này làm gì?”

 

“Làm sao? Ngày nhỏ của ngài tổng thống đây thì không thể có những chuyện xấu hỗ à?”

 

Trình Tuyết Lam trêu ghẹo một câu: “Được rồi, con tiếp tục đi, mẹ tìm những người quen cũ nói chuyện một chút.”

 

Hiên Viên Thần tự mình mở cửa cho mẹ anh, Trình Tuyết Lam quay đầu phất phát tay: “Đừng tiễn nữa, tiếp tục làm việc đi!”

 

Hiên Viên Thần đóng cửa lại, đi đến trước bàn suy nghĩ cái gì đó, liền ấn gọi cho Lý Sâm.

 

“Vâng! Tổng thống có gì căn dặn.”

 

“Ông gọi điện cho Tô Thắm, kéo dài thêm kỳ nghỉ của cô ấy mấy ngày, cho cô ấy nghỉ tiếp một tuần đi.”

 

Ở đầu dây bên kia, Lý Sâm có chút nghỉ vấn, nhưng vẫn theo mệnh lệnh của ngài tổng thống: “Vâng!”

 

Hiên Viên Thần nói chuyện điện thoại xong, anh híp híp mắt, trong vòng một tuần lễ này, anh có thể giải quyết trước chuyện cháu gái Lâm tướng quân, chỉ cần bên này anh cự tuyệt, Lâm gia bên kia chắc canh không có ý kiến, anh không hy vọng Tô Thắm biết được chuyện này.

 

Chờ anh xử lý tốt chuyện này, lại giới thiệu Tô Thắm cho người nhà, để cho cô có ấn tượng tốt trong mắt ba mẹ.

 

Trình Tuyết Lan vốn dĩ dự định đi tìm một người bạn cũ chưa nghỉ hưu, đi tới đi lui bà liền đi vào nhà vệ sinh trước, lúc này là đang ở tầng 3, bà đi vào một phòng vệ sinh ở hành lang bên trong.

 

Lúc này là giờ làm việc, nơi này cực kỳ yên tĩnh, Trình Tuyết Lam đi vào, nghe thấy bên kia có tiếng người nói chuyện, bà đi tới cánh cửa cuối cùng.

 

Đang nói chuyện chính là 2 nữ nhân viên, bọn họ không phát hiện có người đi vào đây, còn xem nơi này là nơi kín đáo để nói chuyện phiếm, không có ky điều gì.

 

“Lần này tổng thống ra ngoài trở về, vị nữ trợ lý kia sao không cùng trở về? Không phải là không ở nơi này làm việc nữa chứ”

Bình luận

Truyện đang đọc