TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Chương 1727:

 

Bước chân của bọn họ vô cùng vuông vức, thi thoảng lại nhìn nhau cười, lại nhìn ánh mắt tràn ngập sự chúc phúc của khách mời, cuối cùng, trong gần 100 mét, hai cô gái nhìn về phía người thương của mình, dưới sự dẫn dắt của ba, chằm chậm bước về phía họ. Trong đầu Trang Noãn Noãn, lúc này, lần lượt hiện lên rất nhiều chuyện đã xảy ra giữa cô và Kiều Mộ Trạch, đều là những thời khắc khiến cô rung động, giống như một bộ phim, đang thuật lại quá trình cô yêu anh từng bước từng bước một, yêu đến mức không tự thoát được, yêu đến tận xương tủy.

 

Khóe miệng của cô hiện lên một nụ cười hạnh phúc, nhìn bóng dáng đang đợi cô đó, ánh mắt cô kiên định mà có chấp, không quan tâm sau này sảy ra chuyện gì, cô đều muốn ở cùng với hắn.

 

Mà vào giờ phút này, Lam Sơ Niệm cũng có thể cảm giác được vẫn có 1 vài ánh mắt đang dò xét cô, dù sao với thân phận của cô và Lam Thiên Hạo, vẫn nhận lấy rất nhiều sự chất vấn của thế giới bên ngoài, có rất nhiều người đều có những suy nghĩ khác về mối tình. Cho dù là bây giờ, ngồi trong ghế khách quý, cũng có những ánh mắt như vậy, nhưng bước chân của Lam Sơ Niệm không hề hoang mang, trái tim cũng vô cùng kiên định, cô ưỡn ngực, dáng vẻ vô cùng tự tin không hề lay động, cô muốn đứng trước tất cả những ánh mắt nghỉ ngờ của mọi người gả cho người đàn ông này.

 

Mặc kệ người khác có ánh mắt, suy nghĩ gì, cô cũng sẽ không quan tâm, cô muốn gả cho anh, đây là điều cần thiết nhất khát vọng nhất của cô vào lúc này.

 

Cô cảm thấy vô cùng may mắn khi có thể cùng với Trang Noãn Noãn bước vào hôn lễ này, bởi vì có cậu ấy ở bên, cô có thêm dũng cảm, trước khi bước lên khán đài, hai cô dâu nhìn nhau cười, kiểu cảm giác hiểu nhau đấy, mới đúng chị em thật sự.

 

Cuối cùng, hai chú rẻ cùng nắm tay cô dâu của mình lên khán đài, để cô ấy đứng bên cạnh mình, khiến cho những khách mời ở dưới khán đài cảm thán, đây đúng là trời sinh một đôi.

 

Hình Nhất Phàm híp mắt, nhìn hai đôi tình nhân hạnh phúc ở trên khán đài, anh hơi suy nghĩ một vấn đề, ruốc cuộc thì cảm giác thích một người phụ nữ, bằng lòng cùng cô ấy trải qua một đời là cảm giác như thế nào?

 

Anh có lQ cao, EQ cao, nhưng lại không gặp được một người phụ nữ mà anh muốn nắm tay đi hết cuộc đời. Bắt đầu từ hồi học tiểu học đến bây giờ, nguồi theo đuổi anh có một đồng, chắc là suốt ngày bị đám người theo đuổi ấy vây quanh, mới khiến anh không cảm thấy hứng thú với phụ nữ, dù sao thì những cô nàng suốt ngày không có việc gì làm chỉ biết chặn đường anh, tặng cho anh những phong thư tình sến súa, khiến cho anh nảy sinh ra ý thức tự bảo vệ mình.

 

Một khi có cô gái nào đến gần anh, việc đầu tiên anh nghĩ đến là tránh xa, đến hứng thú để tìm hiểu cũng không có.

 

Lam Thiên Thần nhìn anh trai, lại nhìn Sơ Niệm vẻ mặt hạnh phúc ngọt ngào đứng cạnh anh ấy, anh cũng cười rồi tự phê bình mình một câu, anh trước kia sao lại không phát hiện ra là anh trai thích Sơ Niệm chứ?

 

Nghĩ một chút, anh cũng có chút hơi đắc ý! Nhưng mà sau này, anh phải nghiêm túc gọi Lam Sơ Niệm kém mình ba tuổi 1 tiếng chị dâu rồi.

 

Điều này, anh cũng đã bị ba mẹ mình răn dạy một trận, không được phép gọi là Sơ Niệm nữa, bắt buộc phải gọi là chị dâu.

 

Trên khán đài, mục sư nghiêm trang tuyên đọc tuyên ngôn tình yêu cho. Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn trước, chỉ nghe hai tiếng tôi đồng ý rõ ràng, khiến cho dưới đài tiếng vỗ tay vang lên như sắm mà Lam Sơ Niệm và Lam Thiên Hạo đứng ở bên cạnh cũng vỗ tay chúc phúc.

 

Sau khi đọc xong tuyên ngôn cho bọn họ, ánh mắt của mục sư nhìn về phía hai người Lam Thiên Hạo, bảo bọn họ đứng ở trước bục đọc tuyên ngôn, sau khi nghe ông ấy đọc xong, liền nghe thấy câu trả lời của hai người họ.

 

Cũng là hai tiêng tôi băng lòng như vậy, tiêng chúc phúc vang lên ở dưới đài.

 

“Tốt rồi, sau khi tuyên thệ chắm dứt, mời hai đôi cô dâu chú rễ cùng nhau đeo nhẫn, hôn vợ của mình.”

 

Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm đều cảm thấy xấu hỏ, nhưng hai người đàn ông vô cùng chấn định ung dung, thay hai cô đeo nhẫn đôi lên ngón áp út, hai cô dâu cũng như vậy đeo nhẫn kim cương lên ngón áp út của bọn hắn.

 

Hai đôi tình nhân cùng hôn nhau.

 

Dưới đài tiếng vỗ tay lại vang lên, bà ngoại ngồi ở hàng ghế phía trước nhìn hôn lễ của cháu gái, đã là nước mắt vui mừng rơi đầy mặt, hôm nay bà thật sự vô cùng vui mừng, nhìn dáng vẻ hạnh phúc hạnh phúc của cháu gái, đời này bà đã cảm thấy đủ rồi.

 

Bà Lam cũng vui đến phát khóc máy lần âm thầm gạt lệ, bà Kiều thì mang vẻ mặt như được an ủi, cuối cùng, hôn lễ cũng hoàn thành. Hôn lễ kết thúc, vẫn còn có lời cảm nghĩ của cô dâu chú rẻ, tất cả đều do hai người đàn ông bao trọn, bởi vì hai cô gái trở thành cô dâu, vào giờ phút này, vẫn còn có chút ngại ngùng, nhưng hai cô nhìn vào mắt của chồng mình đều chan chứa tình yêu, sâu như biển cả.

 

Cuối cùng 11 giờ rưỡi, khách mời bắt đầu dời bước đến đại sảnh yến tiệc ăn tiệc trưa, ở đó chuẩn bị rất nhiều món ăn ngon dành cho mọi người.

 

Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm thì phải đi đổi một bộ đồ mời rượu khác, thay đổi một bộ đồ cưới kiểu Trung Quốc, lại mang một vẻ đẹp khác biệt riêng.

 

Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm ra, hai người đàn ông liền tự mình dẫn tay người con gái của mình, đi đến trước mặt của các anh em bạn bè của hai bên, bắt đầu mời rượu.

 

“Noãn Noãn, anh chuẩn bị rượu đỏ cho em, nếu như không uống được, thì em có thể uống nước lọc.” Kiều Mộ Trạch nhẹ nhàng nói với cô.

 

Trang Noãn Noãn mím môi cười một tiếng: “Rượu đỏ em có thể uống, em không sao đâu.”

 

“Được rồi! Đừng có miễn cưỡng bản thân mình quá, anh không hy vọng cô dâu của anh tối nay say đến bắt tỉnh nhân sự đâu.” Kiều Mộ Trạch tiến đến cạnh cô, cười nhẹ một tiếng.

Bình luận

Truyện đang đọc