TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

“Có muốn vào nhà daddy tham quan một chút không?” Hình Liệt Hàn hỏi.

 

“Có ạt” Cậu nhóc liền rời khỏi tay của Đường Tư Vũ, muốn đi sang bên đó xem một chút. Đường Tư Vũ lập tức lên tiếng: “Tiểu Hi, mau về nhà ăn đùi gà nào.”

 

“Nhưng…”

 

“Không có nhưng nhị gì hết, mau đi về „ nào.

 

Đường Dĩ Hi thực sự muốn qua tham quan nhà của cha cậu, chỉ là xem một chút thôi, nhưng có vẻ mami cậu đã tức giận thật rồi!

 

“Tiểu Hi, con cứ vào trước đi.” Nét mặt Hình Liệt Hàn có chút trầm xuống, sau đó lúc Đường Tư Vũ định đi vào nhà, anh không hề khách sáo mà nắm chặt tay cô, chặn cô ở trước cửa. Vài giây sau, thân hình nhỏ nhắn mảnh khảnh của cô bị người đàn ông này áp vào tường.

 

“Không được ngăn cản hai cha con tôi trau dồi tình cảm.” Giọng nói lạnh lùng, âm trầm rơi xuống đỉnh đầu cô.

 

Người đàn ông này quá cao to, để người phụ nữ này nhìn thấy được ánh mắt của anh, anh phải cúi người xuống, khuôn mặt anh tuần liền tiền sát gương mặt cô.

 

Đường Tư Vũ trừng to mắt, khuôn mặt tuần mỹ cùng ánh mắt lạnh lùng của anh ta được thu gọn vào tầm mắt cô.

 

Khoảng cách giữa hai người vô cùng gần, hơi thỏ của anh phả thẳng vào gương mặt cô khiến mặt cô trở nên đỏ ửng và nóng bừng.

 

“Tên khốn nạn, buông tôi ra.” Đường Tư Vũ vùng vẫy, cô vô cùng kinh tởm cái khoảng cách gần như thế này.

 

Hàng lông mày dài của Hình Liệt Hàn nhíu chặt: “Cô nghe cho rõ đây, thằng bé có quyền lựa chọn xem mình sẽ ở với ai, cô không được tiêm nhiễm gì vào đầu nó, nếu không…”

 

“Không thì sao?” Đường Tư Vũ ngẳắng mặt lên, không hề cam chịu nhìn anh ta.

 

Đôi môi đỏ hồng khẽ giật giật, làn da trắng mịn màng thoang thoảng mùi hương. Ánh mắt Hình Liệt Hàn trầm xuống một chút, sau đó mạnh mẽ mút lấy đôi môi cô.

 

Đường Tư Vũ trợn to đôi mắt, tim của cô đang trở nên loạn nhịp. Mà người đàn ông đang hôn cô lại mang ánh mắt lạnh lẽo, khinh thường cô.

 

Cuối cùng thì anh ta cũng chịu buông cô ra. Theo bản năng cô giơ tay lên định tát vào mặt anh ta, nhưng anh ta đã nhanh nhẹn bắt được tay cô. Cô liền đổi sang tay khác nhưng cũng vẫn bị anh khóa chặt, trực tiếp khóa tay cô lên đỉnh đầu, tạo ra một tư thê vô cùng mờ ám.

 

“Hình Liệt Hàn, anh thử động vào người tôi thử xem…” Đường tư Vũ yếu đuối phản kháng. Người đàn ông này lại dám tiếp tục ức hiếp cô, chẳng lẽ đêm 5 năm trước anh ta vẫn chưa thỏa mãn sao?

 

Thật là một tên biến thái.

 

Hình Liệt Hàn nhếch môi, cơ thể cao lớn lùi lại vài bước rồi cúi xuống. Lúc này, cô kinh hoàng đến mức hô hấp cũng khó khăn, thở hồn hễn: “Anh, anh định làm cái gì?”

 

Hình Liệt Hàn biết đây là cách tốt nhất để uy hiếp cô, anh cau mày: “Nếu cô dám không đề cho tôi gặp con trai, tôi sẽ không khách khí mà thực hiện lại hành vi của 5 năm trước đâu.”

 

“Anh dám…”

 

Cô vừa dút lời, anh ta liền cúi xuống, trực tiếp khóa chặt môi cô thêm lần nữa.

 

Nụ hôn này mãnh liệt hơn trước kia rất nhiều.

 

Tư Vũ bỗng chốc chóng mặt, choáng váng.

 

Anh số sàng buông cô ra, tiếp tục nhìn chằm chằm vào cô.

 

“Cô coi, tôi dám đấy!” Hình Liệt Hàn nói được làm được.

 

Mặt Tư Vũ đỏ hẳn lên.

 

Trong phòng, Tiểu Hi kéo chiếc ghế nhỏ qua coi daddy và mami đang làm gì. Tiếc là họ đứng ở vị trí rất khó nhìn nên cậu bé không thể thấy được gì.

 

Lúc này, Tư Vũ đầy cửa ra, thấy con đang đứng sau cánh cửa, cô giật mình.

 

“Tiểu Hi, con đang làm gì thế?”

 

“Mami, mami với daddy đang nói chuyện gì vậy? Sao không cho con thấy?”

 

Mặt cô lúc này vẫn đỏ nên sau khi nghe câu hỏi của con, cô lập tức chạy xuống bếp. “Không có gì hết.”

 

“Vậy chút nữa con có thể qua nhà daddy chơi được không?”

 

Tư Vũ hận người đàn ông này đến thấu xương, thế nhưng dù gì thì đây cũng là con của anh. Anh ta nói cũng đúng, cô càng cản trở con, con sẽ càng dễ hình thành những tư tưởng không lành mạnh.

 

Cô nên tin rằng, cho dù con có tiếp xúc với người khác thì người mà con yêu nhất vẫn sẽ mãi là bản thân con thôi.

 

“Được! Ăn chân gà xong rồi đi.” Trong nhà bếp, cô cố gắng lau đi vết son trên môi, cô không muốn lưu giữ bắt cứ dấu vét gì của anh ta.

Bình luận

Truyện đang đọc