TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Đường Y Y nhiệt tình mời Tư Vũ, dường như cô cũng không quan tâm việc Tư Vũ đã từng là vợ sắp cưới của Mộ Phi.

 

Đường Hùng lập tức cảm thấy khó chịu.

 

“Có thể tôi sẽ không có thời gian qua dự được đâu.” Tư Vũ thản nhiên đáp.

 

“Có chuyện gì? Chuyện gì mà quan trọng hơn lễ đính hôn của em con?” Khưu Lâm thắc mắc.

 

Tiểu Hi cũng từ rất lâu đã biết ân oán giữa mami và hai mẹ con họ. “Mami, hôm đó con phải đến lớp học vẽ. Mami đưa con đi nhé!”

 

“Ohh, được. Mami đưa con đi.” Tư Vũ khá ngạc nhiên về cậu con trai ngày càng hiểu chuyện của mình. Bây giờ cậu còn biết cách giúp mẹ giải vây nữa.

 

“Lớp học vẽ của nó quan trọng hơn lễ đính hôn của tôi ư? Chị còn xem tôi là em chị không?” Y Y giận dữ vút đôi đũa xuống bàn. Cô chỉ mong được chọc Tư Vũ đến phát điên bằng cách yêu cầu cô có mặt để chứng kiến khoảnh khắc đính hôn của cô với Mộ Phi.

 

Tư Vũ đắc ý: “Đúng, chuyện của con trai tôi quan trọng hơn bắt kì chuyện gì khác.”

 

Đường Hùng chỉ nhìn lướt qua cũng có thể cảm nhận được không khí trong bữa cơm này. “Được rồi, được rồi… Tất cả dừng lại đi. Tư Vũ không qua cũng có lý do của nó, chúng ta cũng biết cả rồi đó.

 

Đừng ép nó nữa. Tiểu Hi cũng cần đi học, con cứ đưa cháu đi học đi, không cần qua nữa.

 

“Chị không dám qua đúng không?” Y Y nhất quyết không để chuyện này kết thúc như vậy, cô nhất định phải ép Tư Vũ tham dự.

 

“Có gì mà không dám? Tôi chỉ sợ là một khi tôi đi, cô sẽ thành trò cười thôi. Hơn nữa, cô lại nhặt cái thứ mà tôi đã vứt đi từ lâu rồi, có gì vui chứ.”

 

“Chị.” Y Y bị chọc tức đến đỏ mặt. Mộ Phi lại thành đồ bỏ đi ư?

 

“Tư Vũ, con nói chuyện cái kiểu gì thế?

 

Con nói Mộ Phi như thế con có thấy hợp lý không? Mộ Phi thích Y Y, con cũng đâu cần phải đố kị, ghen ăn tức ở như vậy?”

 

Khưu Lâm cũng vô cùng tức giận.

 

Tư Vũ quay sang: “Đó là sự thật.”

 

“Được rồi… Tư Vũ à, con cũng bót lại đỉ.

 

Sau này, Mộ Phi cũng là người nhà nhà chúng ta rồi. Con cứ cúi đầu không nhìn, ngắng đầu không thấy như vậy còn ra thể thống gì nữa?”

 

Tư Vũ cũng không trả lời gì ông, chỉ quay qua gắp thức ăn cho con.

 

Khưu Lâm liếc lườm Y Y với ánh mắt như dao găm. Không ngờ rằng sau năm năm Tư Vũ lại biến thành một người khác như vậy.

 

Mộ Phi là ai? Tập đoàn Mộ Thị bây giờ cũng là một tập đoàn có tiếng trong giới kinh doanh, vì vậy Mộ Phi lại càng là một người đàn ông trong mộng của hàng ngàn cô gái — vừa xuất sắc, giỏi giang, lại vừa đẹp trai, giàu có.

 

Ăn cơm xong, Tư Vũ chào bố một tiếng rồi đưa con rời khỏi căn nhà đó. Cô lái xe thẳng về hướng viện bảo tàng. Cô không hề hay biết, từ lúc ra khỏi Đường Gia, một chiếc xe màu đen đã đuổi theo cô, trong xe có hai người vệ sĩ, vừa theo dõi cô, vừa cầm trong tay chiếc điện thoại để báo cáo tình hình.

 

“Ông chủ, cô Đường đưa tiểu thiếu gia đi chơi ở viện bảo tàng.”

 

“Tiếp tục theo dõi họ. Tôi qua ngay đây.”

 

Hai tên vệ sĩ thận trọng theo dõi, không dám chênh mảng.

 

Tư Vũ dẫn con tiến vào mua vé.

 

Cô không thể phát hiện hai người đàn ông đang theo dõi mọi hành tung của hai mẹ con cô.

 

Bảo tàng này rất rộng, dù có đi cả buổi chiều cũng chưa chắc sẽ ngắm được hết tất cả mọi nơi. Nhưng Đường Tư Vũ không hề gấp gáp, mà dẫn con trai từ từ tham quan nơi này.

 

20 phút sau, một chiếc xe thể thao Maybach màu đen đậu trên bãi đậu xe.

 

Từ trên xe, một người đàn ông cao quý, nho nhã, toàn thân toát ra khí thế tràn đầy nghiêm nghị không thể chạm tới bước ra khỏi xe.

 

Người đàn ông đó chính là Hình Liệt Hàn.

 

Anh ta đang quan sát xem hai mẹ con cậu nhóc đang ở đâu, một cơ hội tốt để có thể ở bên con trai như thế này, làm sao anh có thể bỏ qua?

 

Sau khi xác định rõ vị trí của hai mẹ con cô, Hình Liệt Hàn liền bước đôi chân thon dài đi qua đó.

 

Lúc này, Đường Tư Vũ đang cùng con trai thăm quan khu vực khủng long. Ở bên trong có một con khủng long đã hóa thạch rất to khiến cậu nhóc vô cùng thích thú, woah lên một tiếng. Hơn nữa mặt đất còn được làm bằng kính thủy tinh trong suốt, có thể nhìn thấy từng quả trứng khủng long đã hóa thạch ở bên dưới. Ngoài ra họ còn tạo ra các viên đá ở xung quanh, tái hiện rõ nét thời đại khủng long ngày xưa. Cậu nhóc mở to mắt hết nhìn bên nọ lại nhìn bên kia, nhìn mãi rồi nhìn thấy có một người đàn ông đang xuất hiện ở cửa ra vào. Sau khi đã xác định rõ đó là ai, cậu liền vui mừng reo lên: “Daddyl”

Cả nhà đang đọc tại truyenone.vn nhé! Nếu đọc từ nguồn copy khác xin qua truyenone.vn đọc khích lệ nhóm mình hăng say lên chương nhé! Chúc cả nhà sức khỏe!

Bình luận

Truyện đang đọc