TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

“Ngài phó tổng thống, ngài đã tới.” Vương Kỳ mỉm cười ngồi đối diện Hoắc Kỳ Ngang.

 

Hoắc Kỳ Ngang ánh mắt lạnh lùng quét tới: “Chúng ta nói chuyện trước, thả Kỷ An Tâm ra.”

 

“Ngài phó tổng thống, Kỷ tiểu thư sẽ hoàn toàn không chút tổn hại nào, chỉ cần phó tổng thống có thể tiếp nhận điều kiện của chúng tôi, tất cả đều dễ nói chuyện.” Vương Kỳ trực tiếp nói rõ ý đồ đến đây.

 

Ông ta muốn tắm bài đặc quyền trong tay Hoắc Kỳ Ngang.

 

Hoắc Kỳ Ngang híp mắt: “Các người nói điều kiện một chút đi.”

 

Vương Kỳ lập tức nở nụ cười: “Ngài phó tổng thống biết chính xác chúng tôi muốn cái gì mà, chúng tôi muốn ngài phó tổng thống tha cho chúng tôi một lối thoát, chúng tôi cam đoan sau này rời khỏi giới chính trị, về hưu dưỡng lão.”

 

Trong ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang lóe ra lãnh ý: “Xem ra các người rất rõ bản thân phạm phải chuyện gì?”

 

“Phó tổng thống cũng xin ngài xem xét chúng tôi làm việc cho ba ngài nhiều năm, còn đưa ngài lên vị trí phó tổng thống, cho chúng tôi một con đường lùi đi.” Giọng Vương Kỳ lộ vẻ khẩn cầu.

 

Tay Hoắc Kỳ Ngang đặt ở mặt bàn, chậm rãi nắm chặt.

 

Trong lòng Vương Kỳ lập tức như bị nắm chặt một cái, ông ta khẩn trương nhìn về phía Hoắc Kỳ Ngang.

 

“Nếu như tôi không đồng ý?” Ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang trầm lạnh nhìn Vương Kỳ.

 

Ánh mắt Vương Kỳ lập tức co rút nhanh vài phần, ông ta cố nén lửa giận cười cười: “Phó tổng thống hà tất làm khó dễ chúng tôi như vậy? Chúng tôi cũng hết sức tỉnh ngộ rồi, chúng tôi quyết định về sau lấy việc từ thiện là chính, dâng hiến cho xã hội.”

 

Lúc này, vệ sĩ Hoắc Kỳ Ngang nhìn anh nói: “Phó tổng thống, cần thêm trà không ạ?”

 

Đây là ký hiệu lúc trước Hoắc Kỳ Ngang cùng vệ sĩ lúc đã thống nhất, nếu như vệ sĩ nói những lời này, nói rõ Lý Thụy ở bên kia nắm được địa điểm nhốt Kỷ An Tâm rồi.

 

Hoắc Kỳ Ngang đưa trà cho vệ sĩ: “Lạnh rồi, cho tôi một ly nóng.”

 

Vệ sĩ lập tức cầm ly trà lên, đi về phía gian phòng bên cạnh châm lại nước trà.

 

Vương Kỳ có chút cảnh giác, thế nhưng không có nghỉ ngờ gì hơn.

 

“Ngài phó tổng thống, ngài suy tính một chút! Đối với chúng ta như vậy đều tốt, dù sao Kỷ tiểu thư còn trẻ, chúng tôi cũng không muốn để cho cô ấy xảy ra chuyện gì, hủy cả đời của cô ấy sẽ không tốt.” Vương Kỳ không khỏi âm thầm uy hiếp.

 

Vẻ mặt Hoắc Kỳ Ngang lập tức âm u thêm, anh cắn răng cảnh cáo: “Các người dám động vào cô ấy thử xem.”

 

“Ôi, phó tổng thống vẫn là người có tình cảm sâu đậm! Trên thế giới này, chỉ có một Kỷ An Tâm, tôi cũng không hy vọng phó tổng thống sẽ thống khổ cả đời.” SSây là chiêu cuối của Vương Kỳ, ông ta muốn uy hiếp cho Hoắc Kỳ Ngang thỏa hiệp.

 

Hoắc Kỳ Ngang lúc này, cũng chỉ có thể kéo dài thời gian, tất nhiên Lý Thụy tìm được nơi Kỷ An Tâm bị giam, vậy khẳng định đang nghĩ cách thực hiện cứu viện, anh muốn tranh thủ nhiều thời gian hơn.

 

“Đừng đụng vào cô ấy, chúng ta có thể lại thương lượng một chút.” Hoắc Kỳ Ngang đè nén lửa giận, giọng nói giả vò như có thể thương lượng.

 

Gánh nặng trong lòng Vương Kỳ lập tức liền được buông lỏng, quả nhiên, khống chế được Kỷ An Tâm, uy hiếp Hoắc Kỳ Ngang là cực kì có tác dụng.

 

“Được! Vậy chúng ta bàn bạc vui vẻ, tôi hết sức có thành ý Vương Kỳ nói.

 

“Tất nhiên như vậy, vậy các người phải cho tôi một ít thông tin, như vậy tôi mới có thể giúp các người ở biện hộ trước mặt ngài tổng thống.”

 

Việc này đối với Vương Kỳ mà nói cũng đã rất vui vẻ rồi, chí ít Hoắc Kỳ Ngang bắt đầu nghĩ biện pháp giúp bọn họ tìm đường lui.

 

Lý Thụy sau nửa giờ, liền tìm được nơi chiếc xe cùng Kỷ An Tâm biến mắt, lúc này, anh đang mang theo sáu gã vệ sĩ tới gần nơi này, chuẩn bị thời cơ cứu người.

 

Nhóm vệ sĩ đều là sở hữu thiết bị cao cấp, cùng với năng lực điều tra vô cùng giỏi, bọn họ lập tức cách ngoài nơi giam giữ năm trăm mét ẳn nắp, ở trong một chiếc xe làm việc.

 

Bọn họ đưa máy bay ngầm điều tra, tiến hành quét qua tìm hiểu bốn phía biệt thự này bốn.

 

Rất nhanh được không ít dữ liệu, bọn họ lợi dụng phương thức hồng ngoại tìm ra số người trong biệt thự, làm ra số liệu phân tích.

 

Trong biệt thự này, tổng cộng có tám người, trong đó hai người ở lầu một phòng khách, lầu hai phân bố năm người, mà trong đó có một nhóm vây lại, nhất định chính là Kỷ An Tâm bị nhốt ở đó.

 

Lý Thụy ở một bên nhìn chăm chằm vệ sĩ làm việc, trong lòng cũng hết sức hy vọng lập tức cứu Kỷ An Tâm ra, bằng không, Hoắc Kỳ Ngang bên kia có khả năng gặp phải khó khăn.

 

Chỉ sợ sau khi Vương Kỳ phát hiện, đi theo hướng cực đoan, bởi vì bị người ta áp bức, không thể tiếp tục suy nghĩ và lý trí bình thường.

Bình luận

Truyện đang đọc