Một tuần sau, Kỷ An Tâm thắng lợi dẫn đoàn đội quay về, cô về nhà trước tiên, vì quá nhớ con gái mình.
Khi cửa mở ra, cô thấy con gái hoạt bát như chú chó nhỏ chạy tới, cô lập tức hôn con bé rối rít, ôm con quay vòng.
“Mẹ, quà của con đâu?” Cô bé tò mò hỏi.
Kỷ An Tâm đưa quà cho con bé, cô bé vui vẻ cầm lên, là một chú chuột Mickey biết hát.
“Oa, con thích quá, cảm ơn mẹ.” Bạn nhỏ Kỷ Hiểu Hiểu ôm món quà không buông tay.
Kỷ An Tâm hiện giờ đâu cũng không muốn đi, chỉ muốn ở nhà với con gái.
Trong bệnh viện, Hoắc Kỳ Ngang đang làm thủ tục xuất viện, vết thương ở bụng đã khỏi hẳn, không còn ảnh hưởng đến cử động của anh, chỉ là không thể chạy bộ hoặc xách vật nặng.
Mặc lên âu phục, phó tổng thống cường thế liền trở lại, anh cũng không quan tâm vết sẹo có thể nhìn thấy ở sau gáy.
Có điều, khi dựng cổ áo lên, vừa hay che đi được vét thương.
Đối với việc Hoắc Kỳ Ngang bị thương, Hiên Viên Thần tận lực đè tin tức xuống, mặc dù có người hoài nghỉ việc biến mắt quá lâu của Hoắc Kỳ Ngang, nhưng hôm nay nhìn thấy anh một lần nữa xuất hiện, không còn ai nghi ngờ.
Hoắc Kỳ Ngang tản bộ trong vườn hoa, đã nhìn thấy một đứa bé mặc áo sơ mi kẻ caro, mặc quần tây, bên ngoài là chiếc comple xanh, hẳn là con trai Hiên Viên Thần, Hiên Viên Lăng th “Tiểu Lăng Tỉ, cháu đang làm gì thế?”
“Cháu đang đợi ba về, chú Hoắc, chú thì sao?” Thằng bé ngước cái đầu nhỏ lên, tuổi còn nhỏ đã có cảm giác trầm ổn, không giống những đứa trẻ cùng tuổi thằng bé, chỉ biết ăn chơi.
“Chú đang tản bộ.” Hoắc Kỳ Ngang ngồi xuống bên cậu bé, hai người trò chuyện giết thời gian.
“Chú Hoắc, lâu lắm rồi không gặp chú! Chú đã đi đâu thế?” Cậu bé tò mò.
“Chú Hoắc gặp chút chuyện, phải đi xử lý.”
“Chú Hoắc ơi, mẹ cháu nói chú rất giỏi, có thể chia sẻ với ba cháu rất nhiều công việc.”
Hoắc Kỳ Ngang nhìn ánh mắt hồn nhiên của đứa trẻ, trong ánh mắt ấy không có một tia tạp chất, sạch sẽ lại chân thành, lòng anh cũng ấm áp, không nghĩ tới rằng trong lòng tổng thống phu nhân, anh lại được tán dương như thế.
Anh có thể đương nhiệm như lúc này, hoàn toàn là vì gia thế phía sau tổng thống phu nhân đơn bạc, không thể đối đầu với ba anh, anh cứ vậy thuận thế lên chức.
Hoắc Kỳ Ngang cũng chưa bao giờ nghĩ vợ chồng tổng thống nghĩ gì về mình, anh chỉ cần giữ vững lòng, làm việc vì đất nước, tuyệt đối sẽ không có ý nghĩ phân đảng như ba mình.
Ba luôn mong đất nước này trở thành họ Hoắc, nhưng ngay khi ba đưa được anh lên vị trí này, tính toán của ông đã thất bại.
Dã tâm của ba, không phải của anh.
Anh đưa tay vuốt v e đầu thằng bé, cười nói: “Đúng thế! Cháu yên tâm, chú sẽ là một phụ tá đắc lực cho ba cháu.”
Nói xong, nhìn thằng bé, anh đột nhiên nghĩ tới con gái của Kỷ An Tâm, cũng bằng tuổi này, ngây thơ khả ái, khóe môi khẽ cong lên.
Một lớn một nhỏ nói chuyện một hồi, Hoắc Kỳ Ngang đứng dậy về phòng làm việc, thằng bé được anh dẫn về, còn vẫy tay chào tạm biết anh rồi mới đến phòng làm việc của ba.
Hiên Viên Thần đang ký văn kiện trong phòng làm việc, nhìn thấy con trai đi vào, anh lập tức đặt bút xuống, ôm lấy con: “Con trai, sao con lại tới đây?”
“Ba có thể chơi với con một lúc không?” Thằng bé hỏi.
*Dĩ nhiên có thể.” Đáy mắt Hiên Viên Thần hiện lên nụ cười dịu dàng.
Cuộc sống dạo gần đây của Hoắc Minh không được ôn, ông ta chỉ muốn con trai có một chỗ đứng vững chắc hơn, lại không hề nghĩ tới, chỗ đứng của con trai chẳng những không vững chắc, thậm chí còn có lúc bị chèn ép.
Cho nên, gần đây Hoắc Minh thường xuyên đi lôi kéo quan hệ, hơn nữa, dưới tình thế như vậy, ông ta đã nghĩ tới một nguồn quan hệ mới, chính là cô gái nhà quân nhân có bối cảnh mà lần trước ông ta nói.
Hiện nay cô ta có một nghề nghiệp rất tốt, là nhà thiết kế trang sức châu báu, thậm chí còn nỗi tiếng ở nước ngoài, rất thích hợp với con trai ông.
Cô gái này tên Đỗổng Thi Doanh, Hoắc Minh đã quyết, nhất định phải để cô gái này tiến vào thế giới của con trai.
Lần trước ông ta đã nhìn thấy dấu vết trên cổ con trai, ông ta chắc chắn là Kỷ An Tâm, xem ra nếu ông ta còn không làm gì, chuyện năm năm trước sẽ phát sinh lần nữa.
Không phải ông ta xem thường Kỷ An Tâm, coi như năng lực cô xuất chúng, nhưng gả cho con trai ông ta, vậy thì cô không có một chút giá trị nào đối với sự nghiệp của con trai ông ta, trừ phi là một cô gái nhà giới chính trị có bối cảnh mới có thể đứng ở phía sau con trai ông ta, ủng hộ, tạo đà cho con trai.