TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Người đàn ông với đôi chân dài tao nhã bước vào đại sảnh, bốn vệ sĩ phía sau lập tức theo sát. Người đàn ông toả ra khí thế mạnh mẽ khiến du khách xung quanh không khỏi liếc nhìn, đặc biệt là các thiếu nữ suýt chút nữa là nín thõi dõi theo anh ta.

 

Bởi vì người đàn ông này có sức quyến rũ quá lớn, hào quanh tỏa ra từ toàn thân anh đã đè bẹp tất cả những người đàn ông xung quanh, ngay cả những vệ sĩ cao lớn đi theo anh cũng làm nền cho khí chát của hắn.

 

Ánh mắt của Hình Liệt Hàn kiên định nhìn thẳng về phía trước, anh không hề để ý đến những ánh mắt ngưỡng mộ xung quanh. Lúc này điện thoại di động của anh vang lên, anh bắt máy cười nói: “Alo.”

 

“Daddy, daddy đón được chú chưa?” Đâu dây bên kia, cô bé gái dùng giọng nói non nót hào hứng hỏi.

 

“Daddy vẫn đang ở sân bay, đón được sẽ về nhà với con ngay.”

 

*Daddy, con muốn đồ chơi, daddy mang đồ chơi về cho con được không?” Đây mới là mục đích mà cô nhóc này gọi đến.

 

Đáy mắt Hình Liệt Hàn đầy sự cưng chiều, vừa lúc anh muốn đồng ý cô bé thì đầu dây bên kia vang lên giọng nói của một người phụ nữ:“ Không được mua cho con bé, anh đừng có mà chiều hư nó.”

 

Nụ cười nơi khóe miệng Hình Liệt Hàn có chút bát đắc dĩ: “Lỡ như tiểu bảo bối giận thì sao?”

 

“Giận thì cứ để nó giận đi! Anh đừng tạo thói quen cho nó, đón được thì lập tức về nhà!”

 

“Để con bé nghe điện thoại đi! Anh sẽ giải thích cho nó.”

 

Hình Liệt Hàn cười nói.

 

Ngay sau đó, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói của trẻ con có chút không vui:”Daddy, daddy có mua quà cho con không?”

 

“Hôm nay daddy không mua quà cho con, nhưng daddy muốn báo cho con một tin vui. “

 

Cô nhóc lập tức bị thu hút: “Tin vui gì vậy ạ?”

 

“Chú của con có mua quà cho con rồi này, hai món quà “Daddy, daddy đón được chú chưa?” Đâu dây bên kia, cô bé gái dùng giọng nói non nớt hào hứng hỏi.

 

“Daddy vẫn đang ở sân bay, đón được sẽ về nhà với con ngay.”

 

*“Daddy, con muốn đồ chơi, daddy mang đồ chơi về cho con được không?” Đây mới là mục đích mà cô nhóc này gọi đến.

 

Đáy mắt Hình Liệt Hàn đầy sự cưng chiều, vừa lúc anh muốn đồng ý cô bé thì đầu dây bên kia vang lên giọng nói của một người phụ nữ:“ Không được mua cho con bé, anh đừng có mà chiều hư nó.”

 

Nụ cười nơi khóe miệng Hình Liệt Hàn có chút bát đắc dĩ: “Lỡ như tiểu bảo bối giận thì sao?”

 

“Giận thì cứ để nó giận đi! Anh đừng tạo thói quen cho nó, đón được thì lập tức về nhà!”

 

“Để con bé nghe điện thoại đi! Anh sẽ giải thích cho nó.”

 

Hình Liệt Hàn cười nói.

 

Ngay sau đó, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói của trẻ con có chút không vui:”Daddy, daddy có mua quà cho con không?”

 

“Hôm nay daddy không mua quà cho con, nhưng daddy muốn báo cho con một tin vui. “

 

Cô nhóc lập tức bị thu hút: “Tin vui gì vậy ạ?”

 

“Chú của con có mua quà cho con rồi này, hai món quà cạnh em trai mình: “Cậu chính là Thiên Thần phải không?

 

Tôi đã nghe Nhất Phàm nhắc tới cậu rồi. Mừng cậu về nước nghỉ phép. Đi thôi! Xe ở bên ngoài đợi.”

 

“Cảm ơn anh Hình đã đến đón.” Lam Thiên Thần lễ phép nói, Hình Nhất Phàm vỗ vai cậu ấy nói: “Đừng khách sáo như vậy, đi thôi!”

 

Trong đoàn xe bên ngoài, Lam Thiên Thần lên một chiếc xe màu đen trong đó, hai anh em nhà họ Hình đi một chiếc.

 

Trong xe, Hình Liệt Hàn lập tức hỏi em trai: “Em có mang quà cho cháu gái của em không đấy?”

 

“Có mang đây mà.” Hình Nhất Phàm có chút không biết nên khóc hay nên cười nói.

 

“Mua thêm một phần nữa đi! Anh đã hứa với con gái bảo bối của anh là em sẽ mang cho con bé hai phần quà!”

 

Hình Liệt Hàn nghiêm túc nói, thực ra chỉ là anh đang chiều chuộng con gái mình mà tặng cô bé một món quà dưới dang nghĩa em trai mình mình thôi!

 

“Được! Ba phần cũng được nữa là!” Hình Nhất Phàm cũng rất nhớ cô nhóc, mỗi lần gọi điện thoại đều chỉ nghe tháy được giọng nói non nớt của con bé mà thôi, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy đứa cháu gái nhỏ bé đáng yêu của mình rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc