TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Khoảng sáu giờ, Hình Nhất Phàm đưa Bạch Hạ đến nhà hàng lãng mạn dưới ánh nến, Bạch Hạ cũng không ăn được bao nhiêu, nhưng cô rất hài lòng với sự sắp xếp bữa ăn này của anh.

 

Cô uống chút rượu, bởi vì cô biết tối nay là ngày quan trọng như thế nào, trời ngày càng tối, cô cũng bắt đầu có chút căng thẳng.

 

Trong mắt Hình Nhất Phàm, ý nghĩ kia hiện ra khó có thể che giấu, chỉ cần nhìn cô, cảm giác giống như một con sói lớn xấu tính đang nhìn một con cừu trắng nhỏ.

 

Bạch Hạ xấu hổ nhìn anh, cô uống hai ly rượu vang cũng không say, nhưng sự căng thẳng trong lòng lại giảm bót một chút, thậm chí cả người cũng thoải mái hơn.

 

“Cái đó… chúng ta có nên mua biện pháp phòng tránh gì .

 

không?” Bạch Hạ không hiểu lắm về phương diện này, nhưng cũng biết nhận thức vần đề.

 

Hình Nhất Phàm nghiêng người nói: “Nếu em không muốn lập tức mang thai thì anh sẽ mual”

 

Bạch Hạ vẫn còn đang kinh ngạc, Hình Nhất Phàm lại nói trước: “Bỏ đi, trong vòng hai năm chúng ta cũng chưa cần sinh con.”

 

Bạch Hạ sững sờ hỏi ngược lại: “Tại sao?”

 

Hình Nhất Phàm cong môi cười: “Anh muốn cùng em tận hưởng thế giới của hai người, chuyện sinh con để sau rồi nói.”

 

Giữa Đường Bạch Hạ có chút cạn lời, hóa ra anh là nghĩ như vậy! Hình Nhất Phàm đương nhiên nghĩ như vậy, vì anh cảm thấy hưởng thụ thế giới hai người hai năm rồi có con mới tốt.

 

Bạch Hạ gật đầu: “Được rồi! Anh quyết định.”

 

Ở cửa siêu thị, Hình Nhất Phàm lập tức dừng xe, anh vào mua gì đó một lát sau quay lại, hơn nữa còn đưa cho Bạch Hạ, cô cầm trong tay cảm thấy có chút nóng.

 

Hình Nhất Phàm tháy cô xấu hồ, cong môi cười: “Có gì mà ngại?”

 

Bạch Hạ từ trong túi lấy ra, nhìn một cái rồi nó: “Không có gì.

 

Bạch Hạ nói xong có chút tò mò hỏi: “Đây là size nào?”

 

Ánh mắt Hình Nhất Phàm liếc cô một cái: “Em xem rõ rồi nói.”

 

Bạch Hạ lập tức cầm lên nhìn rõ một chút, có size, hơn nữa là size lớn, Bạch Hạ liền cười rộ lên: “Anh có lấy sai rồi không?

 

Hình Nhất Phàm liền thấy nóng trong người: “Trở về em sẽ biết.”

 

Bạch Hạ đỏ mặt, đành cười cho bớt xấu hổ, ho khan hai tiếng.

 

Hình Nhất Phàm âm thầm cắn chặt răng, người phụ nữ dám hoài nghi anh, hừ! Đêm nay sẽ để cô biết được lợi hại của anh.

 

Nghĩ xong, anh lập tức đạp mạnh chân ga, tăng nhanh tốc độ, Bạch Hạ không khỏi quay đầu dò hỏi: “Anh chậm một chút, chú ý an toàn, đừng tăng tốc.”

 

Hình Nhất Phàm lập tức ngoan ngoãn giảm tốc độ xe, Bạch Hạ lại mở túi nhìn, cầm ra xem xét một chút, bởi vì trước nay cô chưa từng nhìn thấy thứ này, cho nên bây giờ phải nghiên cứu một chút.

 

Hình Nhất Phàm một bên không khỏi buồn cười, cô ngượng ngùng là thật, mà cô không hề áp lực nghiên cứu thứ này cũng là thật.

 

Xe Hình Nhất Phàm cuối cùng cũng dừng ở bãi đỗ xe dưới nhà, anh đưa xe vào chỗ trống, nhanh chóng đỗ xe.

 

Bạch Hạ đẩy cửa xuống xe, Hình Nhất Phàm liền ôm lấy cô đi về hướng thang máy.

 

Cảm giác khẩn trương của Bạch Hạ lại tới, hơn nữa sự khẩn trương này còn làm ngực cô căng ra, thậm chí từng tế bào cơ thể đều cảm thấy khẩn trương.

 

Tiến vào thang máy, Bạch Hạ cảm thấy trong người có một dòng nước ấm trang tới, cảm giác không thể quen thuộc hơn làm mắt cô trừng lớn, hô hấp có chút dồn dập, cô thầm nghĩ sẽ không như vậy đi! Bạch Hạ lập tức mở điện thoại xem lại lịch ghi chép một chút, cảm giác quen thuộc trong cơ thể làm cô không thể không buồn rầu.

 

Bạch Hạ lúc này cũng không có gan nói cho người đàn ông bên cạnh biết cô đến kì rồi, bởi vì cô cảm giác nói ra, anh sẽ bị đánh mạnh một cái.

 

Cửa thang máy đỉnh một tiếng mở ra, Hình Nhất Phàm ôm cả người cô kéo đi, hơn nữa anh còn lập tức ấn mở cửa nhà mình, Bạch Hạ không kịp phản ứng đã bị anh kéo vào.

 

Cô tựa lưng vào cửa phòng, thân hình nóng như lửa của Hình Nhất Phàm liền đè ép xuống.

 

*“A… Hình Nhất Phàm…” Bạch Hạ muốn nói với anh, nhưng mà cô không có cơ hội, bởi vì Hình Nhất Phàm đã không thể kèm chế được.

Bình luận

Truyện đang đọc