TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Hình Liệt Hàn xoa xoa đầu cô: “Chỉ nghĩ về khả năng của em thôi, sao không nghĩ đến những gì mà anh có thể làm.”

 

Đường Tư Vũ nghe xong bất giác cười híp mắt lại: “Đúng rồi, vậy nên em mới đến tìm anh đó.”

 

“Yên tâm, chuyện này giao cho anh, anh sẽ có cách tìm được đồ ở trong phòng làm việc của bố em thôi.” Hình Liệt Hàn nói xong, mắt anh tràn đầy vẻ tự tin.

 

Đường Tư Vũ tin anh, cô rất mong chờ khi nghĩ đến cảnh cô và Khưu Lâm gặp nhau trên tòa. Cô muốn để người đàn bà đó biết, đồ của mẹ cô, bà ta sẽ không bao giờ có thể lấy đi được.

 

“Anh họp đi, em về nhà đón con trai đây.”

 

Đường Tư Vũ cười.

 

“Bố mẹ anh không đi đón à? Ở đây đi, đợi anh rồi cùng về. Anh còn mười mấy phút nữa là xong thôi.” Hình Liệt Hàn nói xong thì ra lệnh tiếp một câu: “Ngoan ngoãn đợi em, chúng ta còn phải bàn về chuyện phải làm thế nào để lấy được bản hợp đồng mà bố em để lại nữa.”

 

“Được thôi, em đợi anh.” Đường Tư Vũ đồng ý, về con trai thì đúng là cô không cần phải lo thật. Vợ chồng Hình Chính Đình đã chuyển qua, ngày nào bọn họ cũng đi đón con trai cho cô rất đúng giờ.

 

Hình Liệt Hàn vừa rời đi thì điện thoại của Đường Tư Vũ reo lên, có tin nhắn đến.

 

Đường Tư Vũ nhấn mở ra thì chỉ thấy một tắm ảnh, là Nghê Yên. Đằng sau lưng cô là bóng người Hình Nham và Khưu Lâm đang đón tiếp khách khứa.

 

Cô ta còn nhắn thêm một câu.

 

“Đường Tư Vũ, nhờ có cô mà bây giờ tôi trở thành đối thủ trên thương trường của Liệt Hàn. Hơn nữa, tôi thấy rất vinh dự khi được hợp tác với mẹ kế của cô.”

 

Sắc mặt của Đường Tư Vũ có thay đổi một chút, Nghê Yên muốn bắt tay với Hình Nham và Khưu Lâm để đối phó với Hình Liệt Hàn? Vậy mà cô ta lại yêu quá hóa hận.

 

Đường Tư Vũ thấy rất căng thẳng, điều này khiến cô muốn đòi lại cổ phần của mẹ mình nhanh hơn, làm giảm thế lực của Khưu Lâm đi. Điều này cũng đồng thời giúp giảm nhẹ áp lực của Hình Liệt Hàn.

 

“Sao cô lại phải như thế?” Đường Tư Vũ trả lời lại.

 

Nghê Yên cũng trả lời lại rất nhanh: “Nếu đã không có được tình yêu của anh ấy, vậy thì để anh ấy hận tôi cả đời cũng được. Tôi chỉ muốn có một vị trí ở trong lòng anh ấy thôi.”

 

Đường Tư Vũ nghĩ Nghê Yên bị điên rồi.

 

Vậy nhưng đó là tình yêu, quả thực thứ này sẽ làm người ta mắt đi lý trí. Xem ra, Nghê Yên lần này rất nghiêm túc.

 

Cô nên nói chuyện này cho Hình Liệt Hàn, ít nhất thì như vậy có thể để anh cảnh giác hơn về những thủ đoạn của Nghê Yên, tuyệt đối không được trúng kế của cô ta.

 

Lúc này, điện thoại của Đường Tư Vũ lại kêu lên. Cô quay sang nhìn, là của Tô Hi, cô nhận điện thoại với tâm trạng rất vui: “Alo, Hi Hi.”

 

“Tư Vũ, tớ bị bố cắm túc rồi.” Tô Hi nói với vẻ buồn bã ở đầu bên kia.

 

“Sao lại thế?”

 

“Khó nói. Tóm lại là cậu có thời gian thì qua thăm tớ đi, tớ không ra khỏi cửa nhà được rồi.”

 

“Được thôi, để tớ xem nếu mấy ngày nay có thời gian thì tớ qua thăm cậu.”

 

“Còn nữa, cậu không được nói với ai đâu đấy, kể cả Hình Liệt Hàn, tớ lo anh ấy sẽ nói cho Ôn Lệ Thâm.

 

“Tại sao? Anh ấy không biết sao?” Đường Tư Vũ hỏi với vẻ kinh ngạc.

 

“Tớ không nói rõ với anh ấy về tình hình trong nhà.”

 

“Được rồi, tớ không nói đâu. Để vài ngày nữa rồi tớ qua thăm cậu.” Đường Tư Vũ nhận lời.

 

Trên đường trở về biệt thự, Đường Tư Vũ cho Hình Liệt Hàn xem tin nhắn Nghê Yên gửi cho cô, vẻ mặt Hình Liệt Hàn có vẻ không đồng ý lắm, trong lòng có chút khó hiểu tại sao Nghê Yên lại thay đổi hoàn toàn như vậy.

 

Sự hiểu biết của anh về Nghê Yên chỉ dừng lại ở năm cô ta 6 tuổi, cô ta năm đó, vô cùng ngây thơ, mà Nghê Yên của hiện tại tạo cho anh cảm giác giống như một người lòng dạ vô cùng thâm sâu.

 

Có lẽ là trong sáu năm đó, dưới sự huấn luyện của gia tộc, cô ta đã đánh mắt đi sự đơn thuần trong sáng của mình.

 

“Anh sau này phải phải đề phòng với với cô ta, cũng đừng bao giờ gây chuyện với cô ta.” Đường Tư Vũ lo lắng nhắc nhở anh.

 

Hình Liệt Hàn cười trấn an: “Yên tâm đi!

 

Cho dù bọn họ có liên thủ, thì anh cũng không sợ, chẳng lẽ Hình Liệt Hàn anh lại là người dễ bị đánh bại đến thế sao?”

 

Đường Tư Vũ thích anh tự tin như thế này, thích anh khi ở trước mặt cô thể hiện ra sự kiên định không đổi của mình, nhưng cô cũng vẫn rất thương anh.

 

“Được, em tin tưởng anh.” Đường Tư Vũ nói xong liền cảm thấy bụng dưới nóng lên, cô lập tức hoảng sợ ôm chặt bụng.

 

Hình Liệt Hàn ngay lập tức hỏi đầy lo lắng: “Sao thế? Bụng không thoải mái à?”

Bình luận

Truyện đang đọc