TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Bùi Nguyệt Hoàng ngồi vào bàn, có chút suy nghĩ gì đó, cô ngắng đầu hỏi: “Em nói xem tặng quà sinh nhật cho một người đàn ông thì tặng gì tốt hơn?”

 

Hứa Mẫn nghe xong liền đoán, có phải là sinh nhật của Lam Thiên Thần không?

 

“Có vẻ như đa số là tặng cà vạt, thắt lưng hay gì đó!”

 

Hứa Mẫn không có bạn trai cũng không biết nhiều về việc này.

 

“Tặng cà vạt cũng đơn giản quá!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng cảm thấy như vậy là chưa đủ.

 

Hứa Mẫn lập tức nghĩ đến gì đó, không khỏi cười đùa: “Bùi tổng, hay là tặng đồ lót đi!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng lập tức có chút dở khóc dở cười trừng: “Đừng có tào lao, nghiêm túc suy nghĩ dùm chị đi.”

 

“Rất rất tuyệt khi tặng đồ lót.”

 

Hứa Mẫn tiếp tục dụ dỗ cô.

 

“Không tặng!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng ảo não nói.

 

“Vậy thì tặng một chiếc thắt lưng đi! Em nghĩ đó là thứ anh ấy cần, nó cũng thiết thực hơn.”

 

Hứa Mẫn đưa ra một đề nghị nghiêm túc.

 

Bùi Nguyệt Hoàng nghĩ: “Được rồi, đi theo chị một chút, đừng quên đặt một chiếc bánh kem nữa. Đừng đặt lớn quá, phần hai người là được.”

 

“Oa! Tối nay Bùi tổng muốn cùng Lam nhị thiếu gia đón sinh nhật riêng sao?”

 

Hứa Mẫn cười hỏi.

 

“Sao em biết sinh nhật cậu ấy?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng hỏi ngược lại một câu.

 

“Ngày đó chị yêu cầu em đưa thông tin của anh ấy, đương nhiên em cũng để ý thời gian sinh nhật của anh ấy rồi.”

 

Hứa Mẫn đã theo cô quá lâu nên cô ấy có thể đoán ra được suy nghĩ của cô.

 

Bùi Nguyệt Hoàng lại lườm cô một cái: “Em hiểu chị như vậy, chị đang suy nghĩ có nên giữ em ở lại hay không?”

 

Hứa Mẫn lập tức giật nảy mình: “Bùi tổng Bùi tổng, đừng như vậy mà! Em không dám lắm miệng nữa đâu.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng đương nhiên chỉ dọa thôi, cô cười nói: “Đừng lo, chỉ cần em chịu đi theo chị, em có thể đi bao lâu tùy ý, cùng chị đi chọn quà!”

 

Hứa Mẫn vội vàng gật đầu: “Được.”

 

Ở trung tâm mua sắm gần đó, Bùi Nguyệt Hoàng trực tiếp đến cửa hàng đắt nhất, khi lựa chọn, cô dựa theo gu của mình, thấy chiếc cà vạt bên cạnh đẹp, cô xem thêm một chiếc cà vạt khác.

 

Lúc Bùi Nguyệt Hoàng đi ra đã là năm giờ rưỡi tối, cô đưa Hứa Mẫn trở lại công ty, lúc này nhân viên trong công ty đã chuẩn bị tan sở.

 

Ở phòng pháp lý, Lam Thiên Thần không có ý định rời đi, anh đang đợi cuộc gọi của Bùi Nguyệt Hoàng.

 

Khoảng 5h40, điện thoại của anh vang lên, anh cong môi cười, đưa tay nhắc máy: “Alo!”

 

“Tôi đã đặt một phòng ở nhà hàng, chúng ta cùng nhau đến đó đi!”

 

“Được rồi, tôi chờ eml”

 

Lam Thiên Thần cười đáp.

 

Bùi Nguyệt Hoàng nói xong liền cúp điện thoại.

 

Lam Thiên Thần không khỏi vừa cười lắc đầu, quả nhiên là nữ tổng tài bá đạo! Tuy nhiên, anh sẵn sàng bị cô kiểm soát.

 

Mười phút sau, Lm Thiên Thần bước vào ga ra, thì thấy chiếc xe thể thao của Bùi Nguyệt Hoàng đã khởi động ở bãi đậu xe riêng, cô đang đợi anh.

Bình luận

Truyện đang đọc