TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Trang Noãn Noãn bình tĩnh nhìn hai người: “Các cậu cũng không cần nói như thế, cuộc sống của tôi thế nào là chuyện của tôi, giờ tốt nhất là nói chuyện công việc thôi!”

 

“Tôi đang nghĩ, nhóm chúng ta có nên tuyên người mới không, vì cô cũng sắp rút rồi còn gì.” Diệp Mạn Ni nói.

 

Trang Noãn Noãn ngần ra, có chút căng thẳng: “Là ai nói?”

 

“Còn cần ai nói? Dù sao cô cũng muốn rời nhóm, chúng tôi phải đi đào tạo người mới thôi.” Lâm Thiến nói với cô, trong ánh mắt lộ rõ nét hâm mô.

 

Nguyên nhân duy nhất khiến Trang Noãn Noãn rời nhóm, là bởi vì cô sẽ thành Kiều phu nhân.

 

Lam Sơ Niệm cũng kéo tay Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn, cậu đừng đi được không?”

 

Trang Noãn Noãn vội lắc đầu: “Mình không đi! Bây giờ mình sẽ đi tìm Chu tổng nói chuyện.”

 

“Mình đi cùng cậu.” Lam Sơ Niệm vội vàng muốn đuổi theo.”

 

Lâm Thiến giữ cô lại: “Sơ Niệm đừng đi, mình muốn nhìn chiếc nhẫn kim cương của cậu một chút, ai mua cho cậu thế?”

 

Lâm Thiến giữ cô rất chặt, Lam Sơ Niệm chưa kịp đi theo, Lâm Thiến cầm lấy ngón tay cô, nhìn chiếc nhẫn kim cương màu hồng: “Đẹp quá, ai mua thế!”

 

“Anh mình.” Lam Sơ Niệm đành phải ở lại.

 

“Sao anh cả cậu lại mua nhẫn kim cương cho cậu thế?” Lâm Thiến không khỏi tò mò hỏi, hàm ý của chiếc nhẫn này, cô ta thấy không phù hợp.

 

“Anh cả mình rất thương mình!” Lam Sơ Niệm nói.

 

Lâm Thiền nhìn chiếc nhẫn, ánh mắt toát ra tia hâm mộ, nếu cô ta cũng nhận được món quà của Lâm Thiên Hạo thì tốt biết mấy!

 

Trong phòng làm việc của Chu Đào, anh đang chuẩn bị triệu tập họ tới họp, nhìn Trang Noãn Noãn thở gấp chạy tới, anh có chút kinh ngạc: “Noãn Noãn, sao thế?”

 

“Chu tổng, tôi muốn hỏi, có phải anh đang chiêu mộ thành viên mới không?”

 

Chu Đào kinh ngạc: “Cô nghe được tin ở đâu?”

 

“Mạn Ni nói, mọi người bảo anh định cho tôi rời khỏi nhóm có phải không?” Trang Noãn Noãn vội vàng hỏi.

 

Chu Đào vừa nghe, lập tức cười, an ủi: “Yên tâm, chỉ cần không phải cô chủ động nói muốn rời nhóm, tôi vô cùng hoan nghênh cô ở lại.”

 

“Thật sao?” Trang Noãn Noãn thở phào nhẹ nhõm.

 

“Đương nhiên là thật, ai dám cho cô rời khỏi nhóm chứ?” Trong lời nói của Chu Đáo còn ẩn giấu ý khác, thế lực sau lưng cô là Kiều Mộ Trạch đó.

 

Trang Noãn Noãn gật đầu: “Được, cảm ơn Chu tổng.”

 

Trong một phòng họp khác, Chu Đào bắt đầu thảo luận vấn đề quảng cáo lần này, là một hãng chocolate nỏi tiếng thế giới, vốn đã có ca sĩ nỗi tiếng đại diện, nhưng bây giờ ca sĩ đó thanh lý hợp đồng, mà Chu Đào thì mang được hợp đồng này về.

 

“Chúng ta có tiền quảng cáo, vô cùng khả quan, chỉ cần các cô đồng ý, lúc nào chúng ta cũng có thể ký hợp đồng.”

 

“Chúng tôi không vấn đề.” Diệp Mạn Ni giơ tay nói.

 

Ba người khác cũng vậy, Lam Sơ Niệm cười nói: “Vừa hay tôi cũng thích ăn chocolate.”

 

“Sơ Niệm à, cô ăn ít thôi, đừng để mập lên.” Chu Đào đùa, sau đó lại nghiêm túc nói: “Nhãn hàng đã đưa quảng cáo đến, nên chúng ta phải nhanh chóng tiền hành, hơn nữa bọn họ cũng đã có phương án quảng cáo, lần này trong bốn người các cô phải chọn được một nữ chính.”

 

“Cái gì? Ý anh là, ba người còn lại chỉ làm nền thôi sao?”

 

“Về nội dung thì đúng là như vậy, bên nhãn hàng cũng hài lòng với phương án này, cho nên chúng ta không thay đổi được.”

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến nhìn nhau, lập tức có ý tranh đoạt: “Chu tổng, anh cảm thấy trong bốn chúng tôi, ai thích hợp làm nhân vật chính?” Diệp Mạn Ni hỏi thăm dò.

 

Có muốn họ tự tiến cử mình hay không.

 

Chu Đào nghiêm túc nhìn họ: “Chuyện này chúng tôi cũng đang cân nhắc, dựa vào lượng fan, danh tiếng, cho nên, sau khi tổng hợp, chúng tôi đã quyết định chọn Trang Noãn Noãn cho lần quay quảng cáo này, dĩ nhiên, nhân vật của các cô cũng rất quan trọng.”

Bình luận

Truyện đang đọc