TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

“Em đang chê anh chưa chịu đủ khổ hay sao? Em cố ý ăn mặc như thế này, ngày nào cũng làm anh mất ngủ, anh không phạt em, em lại muốn dụ dỗ anh hả?”

 

Hình Liệt Hàn tự mình biết mình.

 

Đúng như lời anh nói, anh chịu đựng và chịu đựng, cuối cùng nhịn thành: thói quen.

 

Nghe vậy, Đường Tư Vũ mỉm cười, cô ngồi xuống mép giường bên kia: “Vậy anh nghĩ em anh đã làm sai cái gì!”

 

Thân hình thon dài của Hình Liệt Hàn ngay lập tức lại gần, cánh tay vươn qua vai cô, ôm cô vào lòng. Đường Tư Vũ đang mặc bộ đồ ngủ hai dây, cũng không khoác thêm chiếc áo nào. Cho nên Hình Liệt Hàn dễ dàng nhìn thấy thứ không nên thấy.

 

Anh nghiền răng nghiến lợi nói bên tai cô: “Đừng mong chờ sự kiên nhẫn của anh, anh đã chịu đựng đến cực hạn rồi.”

 

Đường Tư Vũ nhướn mắt nhìn anh: “Vậy anh muốn thế nào?”

 

“Ý em là gì?” Hình Liệt Hàn nghĩ có phải cô đã quá ngây thơ rồi? Nghĩ rằng anh sẽ vì cô mà chịu đựng sao?

 

“Em không biết!”

 

Đường Tư Vũ đùa dai.

 

“Em có cần anh nói cho em biết không?”

 

Hình Liệt Hàn dụ dỗ cô.

 

“Được!”

 

Đường Tư Vũ chớp mắt, giống như một cô gái ngây ngô không biết gì.

 

Câu nói này trực tiếp giật đứt sợi dây cuối cùng của người đàn ông, anh lập tức thở gấp, nhìn đôi môi đỏ tươi của cô, anh cuối cùng nhịn không được mà hôn xuống.

 

Lần này, Đường Tư Vũ không hề đầy anh ra, mặc dù có đáp lại nhưng vẫn còn trúc trắc. Nhưng điều này khiến anh cảm thầy ngọt ngào, đêm nay là đêm đẹp nhất của anh.

 

Một giờ sáng, trong phòng tắm vẫn vang lên tiếng nước như cũ. Trên giường, Đường Tư Vũ nhìn về phía phòng tắm, cắn môi tự trách, cô cho là có thể tiếp nhận.

 

Nhưng… Khoảng thời gian đau khổ năm năm trước vẫn đi theo cô, cuối cùng cô lại từ chối.

 

Một lát sau, người đàn ông quấn khăn tắm đi ra, trên mặt mang theo tia oán giận.

 

“Đường Tư Vũ, có phải kiếp trước em có thù hận sâu nặng với anh, nên kiếp này em đến để hành hạ anh không? Một ngày nào đó anh sẽ chết trong tay em.” Người đàn ông tức giận nói.

 

Đường Tư Vũ không nói gì.

 

Thứ Hai, cổng chính tập đoàn Đường thị.

 

Ba chiếc ô tô màu đen xếp thành một hàng, nhân viên vào công ty tò mò nhìn xem đoàn xe này của ai, chẳng lẽ Khưu Lâm phô trương như vậy?

 

Nhưng mà, một Vệ sĩ nhanh chóng xuống xe, chạy đến mở cửa xe màu đen ở giữa, lập tức nhìn thấy một đôi chân mảnh khảnh tao nhã bước xuống. Ngay sau đó, một người phụ nữ mặc trang phục công sở màu xám bước xuống xe.

 

Cô có mái tóc đen dài được vấn sau đầu một cách thanh lịch, gương mặt thanh tú và có chút gọn gàng chuyên nghiệp, dáng vẻ của cô khiến toàn bộ nhân viên phải giật mình.

 

Hóa ra là đại tiểu thư nhà họ Đường!

 

Nghe nói cô ấy sẽ vào quản lý Đường thị, không ngờ cô ấy lại đến thật. Đối với nam nhân viên mà nói, có một nữ quản lý trẻ trung xinh đẹp như vậy thật sự là một điều may mắn.

 

Hình Liệt Hàn đã cử trợ lí đáng tin cậy của mình là Hàn Dương đến làm việc bên cạnh cô. Hàn Dương được cử đến với nhiệm vụ to lớn. Lúc này, anh cũng đang mặc âu phục, tay cầm một số túi tài liệu, bình tính theo sau Đường Tư Vũ bước vào sảnh chính.

 

Quày lễ tân nhìn thấy Đường Tư Vũ đi vào, cô vội vàng gọi nội bộ đến văn phòng của Khưu Lâm.

 

“Tổng… Tổng giám đốc Khưu, cô Đường đến rồi.”

 

Trong phòng làm việc, Khưu Lâm nhức đầu day day huyệt Thái Dương.

 

Đường Tư Vũ đúng là không chịu để yên cho bà ta. Bà ta cũng không phải không đấu lại, quyết định sẽ giao cho Đường Tư Vũ một công việc nhàn hạ như quản lý bộ phận nhân sự.

 

Đường Tư Vũ mang theo Hàn Dương và hai vệ sĩ tới phòng làm việc của Khưu Lâm, trợ lý của Khưu Lâm lập tức cười mỉa mai ngăn cô: “Cô Đường, tổng giám đốc Khưu của chúng tôi rất bận.”

 

Đường Tư Vũ cũng cười: “Thật sao? Vậy tôi cũng không quấy rày bà ta, tôi chỉ tới thông báo cho bà ta.”

 

“Thật xin lỗi, tổng giám đốc Khưu bây giờ không tiếp khách.”

 

“ÔI Vậy cô đi nói với bà ta rằng tôi đã cách chức tổng giám đốc bộ phận tài chính của Lưu Thắng. Từ nay về sau, tôi sẽ đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc bộ phận tài chính của tập đoàn.” Nói xong, Đường Tư Vũ xoay người chuẩn bị rời đi.

 

Một trợ lý bên cạnh vội vàng thông báo cho Khưu Lâm, Khưu Lâm vội vàng chạy ra khỏi phòng làm việc, tức giận hỏi cô: “Đường Tư Vũ, ai cho phép cô làm loạn ở đây?”

Bình luận

Truyện đang đọc