TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

“Anh có thể cho tôi ở bên cạnh quan sát được không! Bây giờ tôi đang muốn học.” Trang Noãn Noãn cảm thấy rất thất bại, rõ ràng cô đã làm theo trên mạng rồi.

 

Chỉ là cô không khống chế được lửa mà thôi.

 

Kiều Mộ Trạch gật gật đầu, cho phép cô ở một bên nhìn, anh đổ trứng ốp lếp bị cháy ở trong chảo ra, rồi đi rửa chảo, động tác nhanh chóng tiêu sái, khiến Trang Noãn Noãn ở một bên, có cảm giác như đang nhìn đầu bếp vậy.

 

Kiều Mộ Trạch một lần nữa lấy trứng gà, nói với cô: “Nhìn kỹ.”

 

Trang Noãn Noãn lập tức mở to mắt nhìn, cần thận tỉ mỉ học, cô phát hiện, trình tự đều đúng, chỉ là cách người đàn ông này khống chế lửa.

 

Lập tức, trong phòng bếp liền truyền ra mùi thơm, cô thầm wow một tiếng, thì ra cũng cần phải chú ý nhiều như vậy!

 

“Tôi hình như biết rồi.” Trang Noãn Noãn lập tức nóng lòng muốn thử.

 

Kiều Mộ Trạch liền đưa chảo cho cô: “Em thử 1 chút xem đi!”

 

Trang Noãn Noãn giống một học sinh nghiêm túc, cô cầm 1 quả trứng đập ra cho vào trong chảo, cho nhỏ lửa, bắt đầu dùng thìa cho dầu vào, lại cẩn thận lật đi lật lại.

 

Kiều Mộ Trạch nhìn cô trẻ nhỏ dễ dạy, khóe miệng hơi nhếch lên: “Cũng được.”

 

Cảm giác thất bạn ban nãy của Trang Noãn Noãn lập tức biến thành cảm giác thành tựu, cô nhếch môi khiêm tốn nở nụ cười: “Thầy giáo dạy thật tốt.”

 

“Ăn sáng xong, chúng ta đi đến siêu thị gần đây mua thức ăn đi! Hôm nay tôi ở nhà, không đi đâu, tôi dạy em nấu cơm.”

 

Trang Noãn Noãn lập tức mong đợi: “Được! Cũng đúng lúc tôi muốn học.”

 

Ăn sáng xong, Trang Noãn Noãn nếu như muốn đi ra ngoài với anh, thì đương nhiên vẫn theo thói quen cải trang một chút, bây giờ cô ra ngoài sợ nhất là bị người khác nhận ra.

 

Kiều Mộ Trạch nhìn cô đi ra ngoài, chỉ mặc áo sơ mi đơn giả và quần bò dài, nhưng mà, dáng người của cô đẹp, mặc gì cũng đẹp.

 

Hai người đi ra ngoài, ngồi vào trong xe, Kiều Mộ Trạch nhìn cỏ ở bên cạnh xe, anh nhớ ra tối qua cưỡng hôn cô ở đây, cô gái này sao lại không nhắc gì đến chuyện này?

 

Mà, tối hôm qua cô nhìn anh tắm, bây giờ, cũng làm như không có chuyện này.

 

“Tối hôm qua tôi có phải là đã làm gì em không?” Kiều Mộ Trạch nhíu mày nói, anh xem một chút phản ứng của cô.

 

Trang Noãn Noãn lập tức khẩn trương nhưng mà, cô nghĩ, rất nhiều người đàn ông say rượu sau khi tỉnh lại thì sẽ không biết mình đã làm những gì.

 

Cho nên, bây giờ cô nói gì, chắc là anh cũng không nhớ nữa!

 

Cô lập tức lắc lắc đầu nói: “Không có! Anh trở về liền đi về phòng ngủ.”

 

Sắc mặt của Kiều Mộ Trạch hiện lên vẻ không vui, quả nhiên cô gái này đang giả ngốc.

 

“Tôi nhớ được một chút.” Kiều Mộ Trạch híp mắt nói.

 

Trang Noãn Noãn hơi xanh mặt, có chút hốt hoảng hỏi: “Anh nhớ được cái gì?”

 

“Tôi nhớ được, tôi hình như hôn em, em còn vào trong phòng tắm, nhìn tôi tắm.” Kiều Mộ Trạch bình tĩnh nói.

 

Trong đầu Trang Noãn Noãn ông một tiếng, người đàn ông này rốt cuộc là say hay không say! Làm sao mà chuyện gì anh cũng nhớ vậy!

 

“Không có chuyện này, anh nhất định là xuất hiện ảo giác.”

 

Trang Noãn Noãn thấy anh say thành như vậy, lúc này chết cũng không thừa nhận.

 

Ẳ Ề Ánh mắt đen thẳm của Kiều Mộ Trạch nhìn chằm chằm cô, hết sức chân thành trả lời cô: “Tôi nhớ rất rõ ràng, em đừng có chối nữa.”

 

Trang Noãn Noãn quẫn đến đỏ mặt, cắn cắn môi, chuyển chủ đề hỏi hắn: “Tối hôm qua sao anh lại uống nhiều như vậy? Anh xảy ra chuyện gì sao?”

 

Kiều Mộ Trạch ánh mắt trở nên thâm thúy khó lường, anh tùy ý trả lời một câu: “Công ty xảy ra chút vấn đề.”

 

Trang Noãn Noãn trừng mắt nhìn, xem ra không phải giống như cô nghĩ, anh bị gái đá! Thì ra là công ty anh sảy ra vấn đề nên mới khiến cho tâm trạng của anh buồn bực như vậy!

 

“Không sao chứ?”

 

“Đã giải quyết.” Kiều Mộ Trạch cũng không muốn để cô lo lắng.

 

Bình luận

Truyện đang đọc