TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Sau khi gọi đồ ăn, người phục vụ gọi rượu vang đỏ và sâm panh cho họ, rót rượu cho họ rồi rời đi.

 

“Chúc mừng sinh nhật.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng nâng ly nói với người đàn ông đẹp trai ở phía đối diện.

 

Lam Thiên Thần cũng nâng ly nhẹ nhàng với cô: “Cảm ơn em, rất vinh hạnh có em cùng đón sinh nhật.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng vén mái tóc dài, dưới đôi mắt sâu và ấm áp của Lam Thiên Thần, cô có chút xấu hổ, nhịp tim của cô cũng đang tăng rất nhanh.

 

Đây là cảm giác mà cô chưa từng có với những người đàn ông khác.

 

“Kính em một ly, vì sự gặp gỡ của chúng ta.”

 

Lam Thiên Thần tiếp tục nâng ly.

 

Bùi Nguyệt Hoàng ưu nhã chạm ly cùng anh, cô chống cằm nói: “Cậu có chắc trong ngày sinh nhật chỉ cần tôi đi cùng của cậu không?”

 

Lam Thiên Thần rất chắc chắn: “Ừ, chỉ cần có em là đủ.”

 

Anh vừa nói xong, điện thoại di động anh đặt bên cạnh đột nhiên vang lên tin nhắn, tin nhắn còn kèm hồng bao.

 

Lam Thiên Thần nheo mát lại, anh đưa tay cầm lên, chỉ thấy là tin nhắn của Diệp Tiêu, cô ta nhắn tin chúc anh sinh nhật vui vẻ và gửi một phong bì đỏ có quà.

 

Lam Thiên Thần duỗi tay nhắn đáp lại cảm ơn, khi đặt điện thoại xuống, ngước mắt lên liền thấy Bùi Nguyệt Hoàng đối diện đang nhìn mình chằm chằm.

 

“Chỉ là một lời chúc từ một người bạn.”

 

Lam Thiên Thần nhanh chóng giải thích.

 

“Một người bạn gái?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng nhướng mày hỏi.

 

“Ù! Nhưng mà tiếp xúc không nhiều.”

 

Lam Thiên Thần giải thích cặn kẽ.

 

“Cậu cũng không cần phải giải thích nhiều như vậy với tôi, tôi không có tư cách xen vào chuyện bạn bè của cậu.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng mỉm cười nâng cốc lên, tự mình nhấp một ngụm.

 

Thế nhưng Lam Thiên Thần cảm nhận được cảm xúc của cô, hoàn toàn chính xác Bùi Nguyệt Hoàng có chút buồn bực, quả nhiên vẫn quan tâm đ ến chuyện có người con gái khác quan tâm đ ến anh.

 

Hình Nhất Phàm thể hiện sức mạnh của mình Lam Thiên Thần đưa điện thoại cho cô: “Cho em xem tin nhắn.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng lắc đầu và mỉm cười: “Tôi sẽ không can thiệp vào chuyện riêng tư của cậu.”

 

“Cô ấy tên là Diệp Tiêu, là đàn em đại học của tôi, chơi với nhau khi ở nước ngoài, nhưng cô ấy thích người anh em tốt của tôi cơ, còn với tôi chỉ là bạn bè bình thường.”

 

Lam Thiên Thần nghiêm túc giải thích.

 

Nhìn thấy sự nghiêm túc của anh, Bùi Nguyệt Hoàng gật đầu cười: “Được rồi, tôi tin cậu.”

 

“Tin thiệt không đó?”

 

Lam Thiên Thần nhìn cô chằm chằm.

 

“Ù! Tin.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng thực sự tin anh, ánh mắt anh chân thành tha thiết sạch sẽ, trong nháy mắt có thể nhìn thấu trái tim anh.

 

Lam Thiên Thần thở phào nhẹ nhõm, anh đặt điện thoại sang một bên, nhưng bí mật tắt nó đi, tối nay anh không muốn ai làm gián đoạn bữa tối của họ.

 

Bữa tối được đẩy vào, những món ăn tinh xảo, còn có một chiếc bánh kem cho hai người ăn.

 

Để không cảm thấy nhàm chán, Bùi Nguyệt Hoàng chủ động trò chuyện với anh về các vụ án trong công ty, Lam Thiên Thần đã có trong tay ba vụ án đã bị hoãn hơn nửa năm chuẩn bị một lần nữa lập án khởi tó, tiến triển không To.

 

Bùi Nguyệt Hoàng lắng nghe, cô không khỏi cảm thấy rằng việc để anh gia nhập công ty là đúng đắn.

 

Bình luận

Truyện đang đọc