Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Thường Hải Thiên cười nói: "Đương nhiên không còn gì tốt hơn, hiện tại anh đem tất cả chuyện giao cho tôi, tôi cũng sắp gục đến nơi rồi, cô ta tới đây phụ trách công tác chiêu thương, tôi có thể đầu nhập tinh lực vào trong xây dựng, Kiều Mộng Viện trước đây khá thành công trong thương trường, công tác chiêu thương đối với cô ta mà nói chắc là rất đơn giản, hơn nữa với bối cảnh của cô ta, cô ta nếu có thể tới Tân Hải, chỉ sợ không còn ai dám nói ra nói vào về khu bảo lưu thuế nhập khẩu nữa."

Trương Dương cười ha ha, tâm tình của hắn hôm nay rất tốt.

Thường Hải Thiên nói: "Cô ta lúc nào thì tới?"

"Đã tới rồi, hơn nữa cô ta muốn mau chóng đi vào công tác."

Thường Hải Thiên nói: "Không thành vấn đề, tôi lát nữa sẽ chuẩn bị văn phòng cho cô ta. Đúng rồi, buổi tối chúng ta có phải nên cử hành một nghi thức hoan nghênh, hoan nghênh Kiều Mộng Viện gia nhập vào đội ngũ quản lý khu bảo lưu thuế nhập khẩu không?"

Trương Dương nói: "Chuyện này hay là thôi đi, mẹ cô ta vừa mới qua đời không bao lâu, gần đây tình tự hơi kém, chuyện hoan nghênh để sau đi."

Thường Hải Thiên gật đầu: "Được, để sau hẵng nói."

Sau khi Thường Hải Thiên rời đi, Trương Dương một mình tới văn phòng của thị trưởng Hứa Song Kì.

Tuy rằng Trương Dương trẻ tuổi, nhưng hắn mới là người đứng đầu Tân Hải, chuyện bí thư thị ủy chủ động tới văn phòng thị trưởng rất ít phát sinh, Hứa Song Kì nghe nói Trương Dương tới thì vội vàng đứng dậy nghênh đón.

Mông Hứa Song Kì vừa rời ghế thì liền nhìn thấy Trương Dương bước vào, Hứa Song Kì nói: "Bí thư Trương, ngài sao lại tới đây?"

Trương Dương cười nói: "Tới đây thương lượng một chuyện với anh."

Hứa Song Kì nói: "Bí thư Trương gọi điện thoại là được mà." Biểu hiện của y rất khách khí, dù sao cấp bậc cũng sờ sờ ra đó, Trương Dương đến chỗ hắn là có chút hạ mình rồi, có điều điều này cũng chứng minh Trương Dương thực sự có chuyện quan trọng, Hứa Song Kì và Trương Dương cùng công tác với nhau đã được một đoạn thời gian, đối với cách làm người xử thế của thằng cha này cũng hiểu được ít nhiều, tặng lễ ắt có việc nhờ, không biết hắn hôm nay tới cửa là có tính toán gì.

Trương Dương ngồi xuống sô pha, Hứa Song Kì bảo thư ký đi châm trà, Trương Dương xua tay nói: "Không cần, tôi nói chút chuyện rồi đi ngay thôi."

Hứa Song Kì vẫn kiên trì bảo thư ký pha trà, chờ sau khi thư ký đi rồi, Hứa Song Kì ra hiệu mới uống trà: "Bí thư Trương, ngài tìm tôi có chuyện quan trọng gì vậy?"

Trương Dương nói: "Cũng không có gì chuyện đặc biệt gì, xây dựng khu bảo lưu thuế nhập khẩu triển khai đã được một đoạn thời gian rồi, công tác các mặt cũng coi như là thuận lợi."

Hứa Song Kì gật đầu, trong chuyện khu bảo lưu thuế nhập khẩu y không bỏ được bao nhiêu sức, mà cũng không định xuất lực, hiện giờ Tân Hải đã hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của Trương Dương, mình tuy rằng là thị trưởng Tân Hải, nhiều nhất cũng chỉ được tính là kẻ làm nền, trước đây Hứa Song Kì khi nghĩ vậy thì tâm tình còn có thể khó chịu, còn có thể sinh ra một chút ý tứ đấu tranh, nhưng hiện tại y đã triệt để tâm ý nguội lạnh rồi, y không phải là đối thủ của người ta. vả lại, dẫu sao hiện tại y được làm thị trưởng là cũng nhờ Trương Dương, nếu không phải Trương Dương giải quyết được vấn đề bỏ huyện lập thành phố của Tân Hải hắn y đến bây giờ vẫn là huyện trưởng Hứa trước đây, có điều Hứa Song Kì cũng hiểu rõ, tuy rằng xưng hô thay đổi, nhưng quyền lực thực tế của y còn không bằng làm huyện trưởng lúc trước.

Trương Dương nói: "Cấp trên đã đáp ứng cắt bộ phận đất của góc Thương Gia mà Bắc Cảng quản hạt cho chúng ta sử dụng, hai trăm triệu trước đó đã đáp ứng cũng sắp tới tài khoản rồi."

Hứa Song Kì nói: "Thật sự là quá tốt, có thị lý ủng hộ, công tác của khu bảo lưu thuế nhập khẩu chúng ta sẽ càng thêm thuận lợi."

Trương Dương nói: "Xây dựng Khu bảo lưu thuế nhập khẩu đã từ giai đoạn trù bị ban đầu quá độ tới khởi công xây dựng, theo sự xây dựng của khu bảo lưu thuế nhập khẩu được bắt đầu toàn diện, vấn đề ban quản lý khu bảo lưu thuế nhập khẩu bạc nhược sẽ càng trở nên nổi bật, cho nên tiến cử nhân tài ưu tú đã trở thành việc khẩn cấp."

Hứa Song Kì nói: "Bí thư Trương, trước đó anh đã từng nói chuyện này rồi, mọi người cũng đều đang tìm, nhưng thời đại hiện giờ, nhân tài rất thiếu, cũng không phải là nói tìm là có thể tìm được."

Trương Dương cười nói: "Tôi mời tới được một vị."

Phản ứng đầu tiên của Hứa Song Kì chính là thằng cha này lại kéo tới một kẻ thân tín, Hứa Song Kì hiện tại đối với loại chuyện này đã chai sần rồi, có câu rận nhiều chẳng lo ngứa, Tân Hải trước mắt đang phát triển theo sự quy hoạch của Trương Dương, Hứa Song Kì hiểu rõ mình không có năng lực xoay chuyển càn khôn, cho nên chỉ có thể thuận theo thuỷ triều, y ừ một tiếng, nói: "Tốt! Không biết là vị cao nhân nào?"

Trương Dương nói: "Anh chắc biết, chủ tịch tiền nhiệm của tập đoàn Hối Thông Kiều Mộng Viện."

Hứa Song Kì đối với điều này cũng không hề cảm thấy ngạc nhiên, Kiều Mộng Viện là con gái của bộ trưởng nông nghiệp đương nhiệm, bí thư tỉnh ủy Bình Hải tiền nhiệm Kiều Chấn Lương, trước mắt Tân Hải cũng sắp trở thành trại tập trung của con cái quan lớn rồi, bí thư thị ủy Trương Dương thì không cần phải nói, công tử của thính trưởng thính công an tỉnh Cao Trọng Hòa, con trai và con gái của bí thư thị ủy Lam Sơn Thường Tụng, hiện tại lại có thêm một người cấp siêu việt nữa. Hứa Song Kì cảm thấy rất bất đắc dĩ, vẫn là câu nói đó, hắn chai sần rồi, đám con cái của cán bộ cao cấp này bất kể đến nhận chức chỗ nào thì cũng đều khiến lãnh đạo địa phương đau đầu. Ở Tân Hải thì không tới lượt y đau đầu, muốn đau đầu cũng phải là bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng Thành đau đầu.

Thật ra Hứa Song Kì trong chuyện này cũng không mang đến bất kỳ phản tác dụng nào, Trương Dương thông tri cho y là nhân tình, không thông tri thì là bổn phận, Hứa Song Kì nói: "Bí thư Trương định mời cô ta đảm nhiệm chức vụ gì?"

Trương Dương cười nói: "Ngay từ đầu tôi đã muốn cho muốn cho cô ta nhậm chức ở khu bảo lưu thuế nhập khẩu, phụ trách công tác chiêu thương, nhưng tôi cân nhắc đi cân nhắc lại, cơ cấu của chúng ta cần tinh giản. Không thể bố trí trùng lặp, công tác chiêu thương của khu bảo lưu thuế nhập khẩu và công tác chiêu thương của bản thân thành phố Tân Hải đều tồn tại trùng lặp trên trình độ rất lớn. Cho nên tôi nghĩ, dứt khoát để cô ta đảm nhiệm chức chủ nhiệm ban chiêu thương Tân Hải."

Hứa Song Kì nói: "Bí thư Trương, tôi tin ánh mắt của anh. Nhưng trực tiếp bổ nhiệm cô ta làm chủ nhiệm ban chiêu thương, có phải là sải chân quá lớn hay không, theo như tôi biết, Kiều Mộng Viện trước đây luôn làm ở thương giới, vừa mới tiến vào chính giới.Cho cô ta chức vị trọng yếu như vậy, cô ta có thể làm được hay không thì tạm thời không nói đến, nhưng cô ta trước đây không có bất kỳ kinh nghiệm công tác tương quan nào, tất nhiên cũng không bàn đến thành tích công tác. Khẳng định sẽ bị người ta nói ra nói vào."

Trương Dương mỉm cười nói: "Cho nên tôi trước tiên tìm anh thương lượng, hai người chúng ta thống nhất ý kiến. Chuyện này chẳng khác nào được quyết định rồi."

Hứa Song Kì nói: "Bí thư Trương, anh thấy chuyện này có phải nên để chậm lại đã ư. Tôi không phải là phản đối chuyện này. Mà là đừng nóng vội, trước tiên chờ cô ta làm ra thành tích công tác, sau đó lại tiến hành bổ nhiệm, như vậy có thể chặn được thị phi, anh thấy..."

Trương đại quan nhân nói: "Dùng người thì không nghi ngờ người, nghi người thì không dùng người."

Hứa Song Kì nghĩ thầm đều là một mình anh định đoạt, anh con mẹ nó nếu cho rằng như vậy thì tới đây hỏi ý kiến tôi làm chi? Trong lòng y thật sự có chút buồn bực, gật đầu nói: "Vậy tôi không còn gì để nói."

Trương Dương nói: "Có điều anh nói cũng có chút đạo lý, hay là thế này đi, chúng ta trước tiên bổ nhiệm cô ta làm phó chủ nhiệm ban chiêu thương, không bố trí vị trí chủ nhiệm, ban chiêu thương vẫn là do cô ta toàn quyền phụ trách, anh thấy thế nào?"

Hứa Song Kì nói: "Tốt." Trong lòng lại đang mắng thầm, anh căn bản chính là bịt tai trộm chuông.

Hứa Song Kì không nghĩ tới dụng ý chân chính mà Trương Dương đến tìm mình thương lượng, Trương đại quan nhân trong vấn đề bổ nhiệm Kiều Mộng Viện căn bản không cần ý kiến của người khác, nhưng Trương Dương vẫn phải tiết lộ trước tin tức này cho ban lãnh đạo Bắc Cảng, thằng cha này lười chẳng muốn tới chỗ Hạng Thành nói, cho nên hắn mới tìm tới Hứa Song Kì, một là tỏ vẻ tôn trọng ý kiến của Hứa Song Kì, hai là đoán chắc Hứa Song Kì sẽ báo cáo lên cấp trên.

Trương Dương rất hiểu Hứa Song Kì, Hứa Song Kì đúng là ngay lập tức báo cáo chuyện Kiều Mộng Viện đến Tân Hải phụ trách công tác chiêu thương cho Hạng Thành.

Hạng Thành nghe thấy tin tức này thì cảm thấy có chút bất khả tư nghị, một người chưa bao giờ tòng chính, tới Tân Hải đã được giao trọng nhiệm, nhưng y lập tức nghĩ thấu sự ảo diệu trong đó. Trương Dương đang thành lập một nhánh quân đặc quyền trong phạm vi quản hạt của hắn, một giới do đám con cái cán bộ cao cấp này hình thành không thể khinh thường, nếu vứt bỏ bối cảnh và quan hệ phía sau bọn họ thì Hạng Thành tất nhiên sẽ không để đám tiểu bối này vào mắt, nhưng một khi tổng hợp tất cả nhân tố lại thì lực lượng của những người này khá cường đại.

Bình luận

Truyện đang đọc