Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Trương Dương ngắt một hột đậu bỏ vào trong miệng, hắn cười nói: "Em còn tưởng rằng chỉ có em là thích ăn quán ven đường thôi, không ngờ cấp bậc cao như chị cũng thích"

Lưu Diễm Hồng nói: "Con người thường hay bị những thứ phù hoa hấp dẫn, cho đến khi bình tĩnh lại, thì mới phát hiện ra là càng đơn giản thì càng chân thật"

Lưu Diễm Hồng nói rất có đạo lý, làm cho Trương Dương tự suy ngẫm một hồi lâu.

Lưu Diễm Hồng nâng ly rượu lên uống một ngụm, nói: "Quan trường là chốn phức tạp, muốn sống tốt bên trong đó, hoặc là cậu phải phức tạp hơn người khác, hoặc là cứ thẳng thắng sống đơn giản!"

Trương Dương nói: "Chị Lưu, em là một người đơn giản!"

Lưu Diễm Hồng cười nói: "Chưa thấy qua thì cứ tự khen chính mình, sự đơn giản của mỗi người đều được biểu lộ ra bên ngoài, còn sự phức tạp của con người thì được giấu thật sâu trong lòng!"

Trương Dương nói "Chị Lưu, em thấy tối nay chị nói chuyện đặc biệt đầy triết lý, rất bí hiểm, em nghe mà không hiểu gì hết"

Lưu Diễm Hồng nở nụ cười, nâng ly rượu lên nói: "Nào! Uống rượu đi, không hiểu mới tốt, càng hiểu ít, thì phiền não càng ít!"

Trương Dương cười tủm tỉm nói: "Rượu thì em uống! Nhưng mà chị đừng uống quá nhiều, nếu như để cho tỉnh trưởng Tống biết, ông ấy sẽ lại trừng mắt với em!"

Lưu Diễm Hồng nói:"Ông ấy không quan tâm đâu!" Những lời này nói ra tràn ngập thương cảm.

Trương đại quan nhân nghe ra, Lưu Diễm Hồng khẳng định là có ý với Tống Hoài Minh, trong lòng thằng nhãi này âm thầm kêu khổ, chuyện này mình đúng là không quản được.

Lưu Diễm Hồng nói: "Người mà tỉnh trưởng Tống quan tâm nhất chính là Yên Nhiên, Trương Dương, không phải là tôi nói cậu, cậu lớn như vậy rồi, cũng nên định tính lại đi, làm chuyện gì cũng cần phải cần thận suy nghĩ một chút"

Trương Dương nói: "Thật ra giữa em và Yên Nhiên cũng rất đơn giản, lúc em và cô ấy quen nhau, em còn là một khoa viên nhỏ trong khe núi, em cũng không biết cô ấy có một người cha làm quan, nhưng mà có nhiều chuyện đơn giản khi phát triển tiếp lại trở nên phức tạp, chuyện của hai chúng em đã không còn là vấn đề cá nhân nữa, mà đã trở thành vấn đề tranh giành xã hội"

Lưu Diễm Hồng cười nói: "Những người khác nghĩ đến nào, nói thế nào cũng không quan trọng, quan trọng là tình cảm của hai đứa!"

Trương Dương nói: "Sắp tới cô ấy sẽ trở về từ Mỹ, em rất chờ mong, cũng có chút bất an, chị nói xem, bên ngoài có nhiều người đồn đại như vậy, em cũng không thể bắt tất cả mọi người ngậm mồm lại được, huống chi người mà em đắc tội cũng không ít, người muốn nhìn em bị xấu hổ cũng rất nhiều"

Lưu Diễm Hồng nói: "Cũng là câu nói kia, chỉ cần tình cảm của hai đứa tốt, thì không có vấn đề"

Trương Dương gật đầu nói: "Tình cảm thì không thành vấn đề, nhưng mà tính tình của nha đầu này rất mạnh"

Lưu Diễm Hồng nói: "Em không phải là làm chuyện gì đó đuối lý chứ?"

Trương Dương nói: "Tuyệt đối không có! Thôi, chúng ta không đề cập tới nữa!"

Lưu Diễm Hồng cười nói: "Tốt, không đề cập đến nữa, chúc mừng em lấy được bằng khoa chính quy!"

Trương Dương nâng ly rượu lên chạm ly với Lưu Diễm Hồng, nói: "Ít nhiều gì cũng có chị Lưu hỗ trợ, nếu không thì cái bằng này của em còn không biết là phải đợi đến bao giờ"

Lưu Diễm Hồng nói: "Đừng cảm ơn tôi, tôi cũng không có mặt mũi lớn như vậy đâu, một chút tự hiểu lấy mình tôi vẫn có. Biểu hiện bên ngoài của bộ trưởng Khổng thì rất hòa hợp, nhưng mà thật ra lại không tốt lắm, huống chi lúc trước cậu đã đắc tội ông ta, tôi thấy lần này mười phần là do có nguyên nhân của tỉnh trưởng Tống, cho nên bộ trưởng Khổng mới không vì một chút chuyện nhỏ này mà làm mất hòa khí"

Trong lòng Trương Dương thầm vui, nếu như Lưu Diễm Hồng mà biết mình rốt cục đã dùng thủ đoạn gì để lấy được bằng tốt nghiệp, chỉ sợ là sẽ được mở rộng tầm mắt ra, Trương Dương nói: "Tối nay bí thư Tằng mang Ngô Minh đến, hình như là co 1mu5c đích gì đó!"

Lưu Diễm Hồng đương nhiên biết, Tằng Lai Châu đã từng nhắc nhở cô về chuyện của Ngô Minh, Tằng Lai Châu rõ ràng là muốn tác hợp cô cho Ngô Minh, Lưu Diễm Hồng có đánh giá về Ngô Minh rất bình thường, thật ra thì Tằng Lai Châu cũng không phải là một bà mối tốt, điểm xuất phát của ông ta thì tốt thật, mong rằng thông qua bữa cơm ngày hôm nay mà có thể làm được hai chuyện cùng một lúc, không chỉ là kêu Tống Hoài Minh đến, mà còn gọi Lưu Diễm Hồng đến, để cho cô và Ngô Minh làm quen với nhau, chỉ là Tằng Lai Châu đã quên mất một việc, tối nay có mặt Tống Hoài Minh, Ngô Minh có biểu hiện hơi câu nệ trước mặt lãnh đạo, hơn nữa Tống Hoài Minh đã thầm mến Tống Hoài Minh từ lâu, người khác giới thiệu đối tượng cho cô, cô cũng không tự chủ được đem Tống Hoài Minh ra mà so sánh, mà tối hôm nay hào quang rực rỡ của Tống Hoài Minh đã làm phai mờ đi thứ ánh sáng vốn không rõ ràng của Ngô Minh rồi. Công bằng mà nói, Ngô Minh cũng có thể coi là cao to khôi ngô tuấn tú lịch sự, có thể nói là cũng khá điển trai, nhưng nếu so ra, thì hắn vẫn không đủ đẳng cấp với Tống Hoài Minh.

Lưu Diễm Hồng nói:" Thay đổi nhân sự lãnh đạo của thành phố Lam Sơn, trong tỉnh trên cơ bản đã đưa ra quyết định, đồng chí Chu Vũ Dương thăng nhiệm lên làm phó tỉnh trưởng tỉnh Bình Hải, cái vị trí trống kia khẳng định là phải có người đảm nhiệm!"

Trương Dương nói: "Theo lý mà nói hẳn là thị trưởng Thường!"

Lưu Diễm Hồng cười nói: "Chuyện trong quan trường thì có thể sử dụng đạo lý bình thường để nói sao? Vì để làm người được chọn cho vị trí bí thư sắp tới, nghe nói Ngô Minh và Thường Tụng đã nảy sinh tranh chấp, khuyết điểm lớn nhất của Thường Tụng chính là tuổi đã cao, Ngô Minh thì tuổi trẻ đầy hứa hẹn, bây giờ trên dưới toàn qou61c đang đề xướng phong trào trẻ hóa đội ngũ cán bộ, mà cũng rất có thể sẽ có người khác nhảy ra"

Trương Dương nói: "Thật không hiểu vì sao bí thư Tằng lại ủng hộ gã ta"

Lưu Diễm Hồng nói: "Bí thư Tằng từng là thuộc hạ của cha Ngô Minh, nói giúp hắn cũng là một chuyện rất bình thường!"

Trương Dương nói: "Thường Tụng là quan tốt!"

Lưu Diễm Hồng cười nói: "Lời nói này cậu không nên nói với tôi, có cơ hội đi tìm tỉnh trưởng Tống mà nói!"

Trương Dương nói: "Chuyện này, sợ rằng tỉnh trưởng Tống cũng không thể nói được"

Lưu Diễm Hồng nói: "Cậu đừng ở chổ này mà suy nghĩ vu vơ, chuyện này không đến lượt cậu quản đâu"

Trương Dương cười nói: "Đúng vậy, cái mà em đang một lòng hướng tới chính là chuyện thăng chức cấp phó xử của mình lên, lúc trước bị bằng cấp hạn ché, bây giờ em đã lấy được tấm bằng tốt nghiệp khoa chính quy rồi, phỏng chừng là không có vấn đề"

Lưu Diễm Hồng nói: "Cậu mới hai mươi hai tuổi, thăng chức quá nhanh cũng không có chổ tốt nào cho cậu cả, cấp bậc không quan trọng, quan trọng là cách cậu làm việc, một hạng mục quan trọng như sân bay mới Giang thành mà cũng giao cho cậu chỉ huy, cậu còn thấy cái gì chưa đủ nữa? Làm kiên định cho tốt cơ sơ, cậu có biết cái gì gọi là tích lũy cơ sơ không? Cậu hiểu chứ?"

Trương đại quan nhân nói: "Chị Lưu, không! Em hẳn nên gọi là cô Lưu, nghe cô nói chuyện một buổi mà hơn cả mười năm đọc sách, thật đấy, sau này trong quan trường có chuyện gì em không hiểu được thì sẽ đến lãnh giáo cô"

Lưu Diễm Hồng cười nói: "Được rồi, đừng giả mù sa mưa nữa, có cái gì không hiểu, cậu cứ trực tiếp đi hỏi chú Tống của cậu, kiến thức của ông ấy nhiều và mạnh hơn tôi"

Trương Dương cười tủm tỉm nói: "Chị cũng sùng bái ông ấy?"

Bình luận

Truyện đang đọc