Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Trương Dương gật đầu nói:" Con nhờ chú hết"

Lý Trường Vũ nói: "Con có chú ý đến hay không, trong hạng mục cải cách và chỉnh đốn có nhắc đến Quy Điền Hạo Nhị, cấp trên cho rằng hắn ta không thích hợp để tham gia vào công trình trọng điểm như vậy"

Trương Dương nói: "Quy Điền rất có năng lực, con mong rằng chú có thể giữ hắn lại"

Lý Trường Vũ thở dài nói: "Sợ rằng rất khó, con sẽ cố gắng"

tin tức Trương Dương bị miễn đi tất cả chức vụ hành chính đã tạo thành một chấn động thật lớn trong ban chỉ huy xây dựng sân bay, Thường Lăng Phong tuy rằng cảm thấy chuyệ nnày Trương Dương sẽ gánh chịu trách nhiệm, nhưng không ngờ rằng mọi chuyện lại thay đổi nghiêm trọng như vậy, hắn không khỏi nhớ đến lúc Trương Dương rời khỏi phòng chiêu thương ở Giang thành, không ngờ rằng thời gian trôi qua không lâu, lịch sử lại một lần nữa tái diễn.

Chung Duệ Dung tức giận bất bình nói: "Làm cái gì thế? Đám lãnh đạo Giang thành sao có thể làm như vậy? Công trình sân bay mới khởi động thế nào? Trương Dương bỏ ra nhiều tâm huyết lớn như vậy, còn chưa kịp hưởng thụ thành quả, thì đã bị bọn họ lấy chút việc đẩy ra ngoài, đám lãnh đạo này có lương tâm hay không?"

Thường Lăng Phong nói: "Trong chính trị không có nói tình cảm, sân bay có mười hai chổ phạm quy, cần chỉnh đốn và cải cách, trách nhiệm này phải có người gánh chịu"

Chung Duệ Dung nói: "Muốn gánh chịu trách nhiệm thì cũng có tổng chỉ huy Đỗ Thiên Dã vậy, nếu không thì phó tổng chỉ huy Triệu Dương Lâm, Trương Dương chỉ là nhân vật số ba, dựa vào cái gì mà đẩy hắn ra?"

Thường Lăng Phong thản nhiên nói: "Nếu như em lưu ý một chút tin tức sẽ rõ ràng, khi xảy ra chuyện lớn gì, người bị đẩy ra toàn là nhân vật nhỏ, người có trách nhiệm thật sự đều núp ở phía sau, bọn họ chờ thể hiện ra vẻ quân pháp không dung tình thân"

Chung Duệ Dung nói: "Không công bằng, rất không công bằng, chúng ta tập hợp mọi người trong ban chỉ huy lại lên thành phố kháng nghị, bọn họ không thể làm như vậy được"

Thường Lăng Phong nói: "Duệ Dung, vô dụng thôi, chuyện mà thành phố đã quyết định rồi, không có khả năng thay đổi, bản thân Trương Dương cũng đã cam chịu rồi, chúng ta đừng gây thêm phiền nữa"

Chung Duệ Dung nói: "Em không làm nữa"

Thường Lăng Phong nói: "Đừng hồ đồ, nếu chúng ta đến đây làm việc, thì trước khi có báo cáo công tác không thể rời đi một cách dễ dàng"

Ngoài cửa vang lên giọng nói của Trương Dương: "Lăng Phong nói đúng đó" Hắn mỉm cười đi vào.

Thấy Trương Dương đi vào, Chung Duệ Dung không nhịn được nói: "Cậu một mực đứng ngoài cửa nghe lén chúng tôi nói chuyện phải không?"

Trương Dương cười nói: "Cửa không có đóng, tôi chỉ là đúng lúc nghe được thôi, nhưng mà chuyện riêng của hai người tstrongi tôi không có nghe câu nào hết đấy nha"

Thường Lăng Phong nói: "Nói bậy bạ gì đó, chúng tôi đang nói chuyện công tác, bàn về chuyện cậu bị tạm rời khỏi cương vị"

Trương đại quan nhân tỏ ra rộng rãi về điểm này: "Không phải là tạm rời cương vị công tác, mà là tôi bị miễn chức"

Chung Duệ Dung nói: "Cậu không phải rất tốt với Đỗ Thiên Dã sao? Tại sao ông ta lại dùng cậu lắp lổ châu mai?"

Trương Dương nói: "Tôi là quan nhỏ, nếu tôi mà là lãnh đạo của ông ta, thì người lắp lổ châu mai chính là ông ta"

Chung Duệ Dung nghĩ lại, thì thấy lời này nói có đạo lý, bất chợt nở nụ cười, cô ta vỗ vỗ vai của Thường Lăng Phong: "Tôi và Lăng Phong đã quyết định rồi, cậu mặc kệ, chúng tôi cũng không làm, dù sao thì lúc đầu chúng tôi đến chổ này cũng là vì cậu, bây giờ cậu đi rồi thì chúng tôi có ở lại cũng không có ý nghĩa gì"

Trương Dương nói: "Cô nói như vậy không sợ có người ghen sao?"

Thường Lăng Phong cười nói: "Tôi không có ghen"

Trương Dương cười nói: "Nhìn kìa, chưa đánh mà đã khai rồi"

Thường Lăng Phong nói: "Nhưng mà Duệ Dung nói rất đúng một câu, chúng tôi đến nơi này tất cả đều là hướng về mặt mũi của cậu hết"

Trương Dương nói:" Lần này tôi đến đây một là làm công tác bàn giao, hay là muốn nói cho các người biết, ngàn vạn lần đừng vì chuyện của tôi mà xúc động từ chức, hạng mục sân bay gặp khó khăn, nhưng mà khó khăn này chỉ là tạm thời, có thể được giải quyết nhanh chóng, Lăng Phong là tổng quản ở đây, là người hiểu biết nhất về tình huống của sân bay, nếu như cậu mà đi rồi, thì bỏ lại cái này cho ai gánh, không ai thế thân được cho cậu cả"

Chung Duệ Dung nói: "Trái đất vẫn quay đấy thôi, hắn cũng không quan trọng vậy đâu"

Trương Dương nói: "Ngoài miệng thì cô nói như vậy, nhưng chỉ sợ trong lòng lại không nghĩ như vậy"

Chung Duệ Dung bị lời nói của Trương Dương làm cho đỏ mặt, nói: "Không có ý nghĩa, nói chuyện với cậu đúng là không có ý nghĩa gì hết" Nói xong cô liền xoay người rời khỏi phòng làm việc của Thường Lăng Phong, trước khi đi còn không quên nói với Trương Dương: "Thật đấy, chúng tôi không dự định làm ở chổ này đâu"

Chung Duệ Dung biểu hiện ra tinh thần cùng tiến cùng lui làm cho Trương Dương có chút cảm động, Chung Duệ Dung đi rồi, Thường Lăng Phong mới thân thiết nói: "Chuyện này còn có cơ hội vãn hồi hay không?"

Trương Dương lắc đầu nói: "Lẽ nào cậu không nhận được thông tin? Thành phố đã miễn trừ tất cả chức vụ hành chính và chức vụ trong đảng của tôi, bây giờ tôi chỉ là một bách tính thường dân thôi"

Thường Lăng Phong cười nói: "Chuyện này còn chưa xấu đến tình trạng như vậy đâu, dù sao cậu cũng là cấp phó xử. Chìm nổi trong quan trường là một việc rất bình thường, nói không chừng ngày mai cậu lại được đề bạt trọng dụng thì sao"

Trương Dương nói: "Lần này thì không giống, tôi đắc tội người ta, người ta mượn chuyện sân bay để chỉnh tôi"

Trong lòng Thường Lăng Phong liền trầm xuống, người có thể mượn chuyện sân bay ra, thì tất nhiên là cũng có năng lực phi thường, nếu như tất cả những gì mà Trương Dương nói đều là sự thật, thì chuyện lần này khẳng định là cực kỳ nghiêm trọng, thảo nào Đỗ Thiên Dã cũng không cách nào giữ được cho Trương Dương, Thường Lăng Phong nói: "Cậu dự định làm cái gì?"

Trương Dương cười nói: "Làm cái gì bây giờ à? Trước tiên đi ăn rau trộn cái đã"

Thường Lăng Phong nói: "Chờ sức ảnh hưởng của chuyện này từ từ lắng xuống, thì suy nghĩ lại cũng tốt"

Trương Dương nói: "Thành phố đã quyết định nhường lại cho thường vụ phó thị trưởng Lý Trường Vũ đến tiếp nhận công tác của tôi, tôi đã nói qua với thị trưởng Lý, chú ấy cũng vô cùng thích cậu, không hy vọng chuyện tôi bị miễn chức làm ảnh hưởng đến cậu. Tôi cũng không hy vọng cậu đi, tình huống sân bay thế nào cậu là người rõ ràng nhất, cậu không đi, bên này sẽ không gây ra động tĩnh lên, cậu vừa đi, công trình khẳng định sẽ xảy ra vấn đề"

Thường Lăng Phong gật đầu nói: "Có đôi khi phát hiện ra cậu chính là người lấy đại cục làm trọng"

Trương Dương nói: "Đừng khen tôi, con người của tôi dễ kiêu ngạo lắm!" Hắn dừng lại một chút, nói tiếp:" Trong mười hai chuyện chỉnh đốn và cải cách, chuyện của Quy Điền cũng bị đem ra nói, nói rằng hắn ở Nhật Bản từng có lịch sử đi lính, nói cái gì mà công trình sân bay quan trọng như vây không thích hợp để cho người nước ngoài tham dự, sợ rằng lần này hắn cũng sẽ đi theo tôi"

Thường Lăng Phong nói: "Mọi chuyện đều phải có lo gic hết, Quy Điền đã trải qua rất nhiều sự quản lý rồi, nếu như không phải vì quan hệ của chúng ta, thì người ta cũng đã sớm bỏ đi rồi, chuyện này để tôi nói với hắn"

Trương Dương nói: "Lăng Phong, tôi muốn hỏi cậu một câu, cậu đến nơi này có đúng là vì để giúp tôi?"

Thường Lăng Phong nói: "Lúc trước, nhưng mà nhìn công trình sân bay từ chưa có gì, từng chút phát triển lên, dường như là đang chăm sóc cho đứa nhỏ của mình, tôi muốn tận mắt nhìn thấy nó lớn lên, bây giờ kêu tôi bỏ tôi thật sự có chút luyến tiếc"

Trương Dương mạnh mẽ gật đầu, nói: "Lăng Phong, làm thật tốt nhé, vô luận là có tôi ở bên cạnh hay không cũng như nhau, nhất định là phải xây dựng sân bay Giang thành thật tốt, để cho tất cả mọi người nhìn thấy, ánh mắt của Trương Dương không sai, mỗi người chúng ta đều là một người tài"

Bình luận

Truyện đang đọc