Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Chu Sơn Hổ từng được học quyền pháp, thân thủ vốn không tồi, sau khi tới Ủy Ban Thể Dục Thể Thao nam Tích làm lái xe, lại được Trương Dương đặc biệt chỉ điểm cho hắn, năm sáu thanh niên bình thường căn bản không là gì với hắn, Chu Sơn Hổ tung quyền hạ cước, gọn gàng linh hoạt đánh ngã hai người, nhưng động tác của hắn cũng không trấn trụ được đám dân này, ngược lại càng thêm khơi dậy lửa giận của bọn họ, chứng kiến hắn có thể đánh quyền, đám thanh niên không dám tới gần, nhưng đám phụ nữ cùng các người già lạig các lão nhân không chịu thua, bọn họ xông lên tuyến đầu, sát người vật lộn. Chu Sơn Hổ có thể đánh người nhưng cũng không thể ra tay đối với phụ nữ cùng người già, chỉ đành chịu đánh.

Lúc Tần Thanh cùng Trương Dương đuổi tới hiện trường chiến đấu đã sớm chấm dứt, hậu quả có thể suy nghĩ là biết, đây căn bản là một hồi chiến đấu nghiêng về một phía, trên chiếc xe Audi kia bị ném đầy cà chua nát vụn, rau quả hư, trứng thối, chủ nhiệm Quản Ủy Hội Lưu Bảo Toàn ngồi dưới đất, hai tay nâng mặt, vốn muốn che đi, nhưng trên mặt đều là vết máu bị cào, muốn che cũng không che được.

Tình hình của Chu Sơn Hổ so với y cũng cũng không khá hơn chút nào, mặt mũi bầm dập, quần áo trên người cũng bị xé nát.

Đám dân chúng kia rút lui thật ra rất nhanh, vừa nghe nói có người đến, mỗi người đều nhảy lên xe công nông vội vàng rời đi.

Sau khi bọn Trương Dương tới không bao lâu, người trong thị trấn cũng tới, bí thư Đảng ủy thị trấn Hoàng Thế Nhân cũng tới, có thể nói đây là sự kiện bạo lực đối kháng đầu tiên phát sinh từ khi Ban Chỉ Huy được xây dựng và đi tới địa phương, mặc dù không có thương tổn nghiêm trọng gì, nhưng tính chất là cực kỳ tồi tệ, chủ nhiệm Quản Ủy Hội cũng bị đánh, này còn nói gì nữa?

Sau khi Tần Thanh tin rằng Lưu Bảo Toàn cùng Chu Sơn Hổ đều không có bị thương nặng, lúc này mới thoáng yên tâm lại, nàng thở dài nói: "Chủ nhiệm Lưu, đến tột cùng là như thế nào?"

Lưu Bảo Toàn nén giận trong bụng, y hướng về phía Trương Dương đi tới: "Tiểu Trương, cậu có thể chú ý phương pháp làm việc một chút hay không? Hả? Làm cho mấy quán cơm ngừng kinh doanh là chính xác không sai, nhưng là cậu cũng phải làm thông công tác tư tưởng cho nhân dân, nào có thể như vậy, đột nhiên liền cắt điện, tạo thành tổn thất kinh tế cho bọ họ, bọn họ lại có thể từ bỏ ý đồ sao? Hả?"

Trương Dương nhìn bộ dạng của Lưu Bảo Toàn, trong lòng vừa là tức giận vừa là buồn cười, thầm nói ngươi bị người ta đánh, hướng ta phát hoả cái rắm con mẹ nó? Hắn cũng không lý luận cùng Lưu Bảo Toàn, đi tới trước bí thư Đảng ủy thị trấn Thanh Long Hoàng Thế Nhân nói: "Đồng chí Thế Nhân, đồng chí xem chuyện này nên xử lý như thế nào?"

Vẻ mặt của Hoàng Thế Nhân có vẻ có chút xấu hổ, dù sao chuyện này là Trương Dương giao cho hắn đi làm, hắn không làm tốt, kết quả gây ra chuyện vây đánh lãnh đạo, làm trò trước mặt nhiều lãnh đạo như vậy, Hoàng Thế Nhân xạm mặt nói: "Chủ nhiệm Trương yên tâm, tôi lập tức cho các đồng chí trị an đi bắt người, phàm là người tham gia công kích lãnh đạo ngày hôm nay, một người cũng sẽ không thể chạy thoát."

Tần Thanh lại nói: "Chuyện này không vội, trở về trước rồi hãy nói!"

Sau khi bọn hắn trở về, lập tức liền mời các bên liên quan tham dự một cái hội nghị khẩn cấp, ngoài cán bộ ban chỉ huy khu Tân Thành ra, đặc biệt mời bí thư Đảng ủy thị trấn Thanh Long Hoàng Thế Nhân, đồn trưởng đồn cảnh sát thị trấn Thanh Long Khuất Quang Khải có mặt.

Lưu Bảo Toàn xử lý vết thương đơn giản một chút cũng tới tham gia hội nghị, tuy đám dân này vây công y hắn, bất quá đều rõ ràng bọn y là người làm quan, ai cũng không dám thực sự hạ thủ tàn nhẫn, cho nên Lưu Bảo Toàn cũng không có bị trọng thương gì, chỉ là trên mặt bị cào ra rất nhiều vết máu, thoạt nhìn cực kỳ bất nhã.

Tần Thanh nói: "Chuyện xảy ra ngày hôm nay đã chứng minh, chúng ta chưa giao tiếp đủ với nhân dân g địa phương, bọn họ không hiểu đối với công tác của chúng ta, cho nên mới tạo thành xung đột trước mắt." Nàng chuyển sang Trương Dương nói: "Đồng chí Trương Dương, ở trên điểm này anh phải nghiên cứu kiểm điểm tốt hơn, có phải phương pháp làm việc của anh có vấn đề hay không?" Đánh một đòn về Trương Dương là cần thiết, bằng không trong lòng Lưu Bảo Toàn khẳng định không cam lòng.

Trương Dương gật gật đầu, một bộ dạng khiêm tốn thụ giáo.

Tần Thanh nói: "Chuyện này nhắc nhở chúng ta, sau này tất cả đều cần phải chú ý tới phương pháp làm ịiệc, cùng là một sự kiện, xử lý như thế nào mới có thể khiến cho nhân dân nguyện ý đón nhận, điều này yêu cầu chúng ta phải thừa hành một nguyên tắc trong công việc, cố hết khả năng bảo đảm lợi ích của nhân dân, làm cho lợi ích của bọn họ ít bị hao tổn nhất." Nàng hướng Lưu Bảo Toàn nói: "Chủ nhiệm Lưu, anh có cái gì cần bổ sung sao?"

Lưu Bảo Toàn nói: "Tôi không có gì để có thể bổ sung, kỳ thật hôm nay tôi là thay người chịu nạn, người mà đám dân chúng kia muốn tìm không phải là tôi, còn nữa, sở dĩ mâu thuẫn ngày hôm nay trở lên gay gắt, cùng với việc Chu Sơn Hổ mất bình tĩnh có quan hệ rất lớn, lúc ấy tuy rằng nhân dân kháng nghị, nhưng là cũng không có diễn biến thành một hồi xung đột, là anh ta ra tay đánh người trước, cho nên mới tạo thành cục diện không khống chế được, trong chuyện này anh ta cần phải gánh trách nhiệm chủ yếu, tôi đề nghị ở trên mặt chọn lựa cùng bổ nhiệm nhân viên công tác nhất định phải nghiêm khắc kiểm tra, đối với người có giáo dục trình độ thấp, không có tư chất như Chu Sơn Hổ, cần kiên quyết loại bỏ." Lưu Bảo Toàn bổ thẳng một rìu trực tiếp tới Trương Dương, y rất uất ức, vô duyên vô cớ bị đánh đau một hồi, bất quá điều này cũng không làm cho y quên đi chuyện của Chu Sơn Hổ, y chính là cần nhằm vào Chu Sơn Hổ, làm trò ở trên chuyện của Chu Sơn Hổ, hung hăng đả kích dáng vẻ bệ vệ của Trương Dương một chút.

Cục trưởng Cục Quản Lý Tổng Hợp La An Định nói: "Tôi đồng ý với ý kiến của chủ nhiệm Lưu, đối với con sâu làm rầu nồi canh như Chu Sơn Hổ cần phải kiên quyết loại bỏ ra ngoài, không thể để cho hắn ảnh hưởng tới danh tiếng của cả Ban Chỉ Huy cùng Quản Ủy Hội chúng ta. "

Trương đại quan nhân cười lạnh một tiếng nói: "Chu Sơn Hổ đắc tội với các anh sao? Anh ta là do tôi tuyển, anh ta đánh người là không sai, nhưng đó cũng là vì bảo hộ tài sản cơ quan không bị tổn hạ, chung quy so với người gặp phải nguy hiểm giả bộ rùa đen rút đầu rụt cổ tốt hơn chứ?"

Lưu Bảo Toàn tái mặt, thằng nhãi này mắng ai đó? Lưu Bảo Toàn lớn tiếng nói: "Trương Dương, cậu có ý tứ gì? Cũng bởi vì Chu Sơn Hổ là cậu đưa tới, cậu muốn bao che cho hắn?"

Trương Dương một bước cũng không nhường nói: "Tôi cho tới bây giờ đều là giúp công lý không giúp người thân!"

Tần Thanh nói: "Trương Dương, anh nói gì thế? Chủ nhiệm Lưu chỉ là luận sự, anh kích động như vậy làm gì? Chú ý cách dùng từ của anh!" Không có biện pháp, ai bảo nàng cùng Trương Dương thân mật, loại thái độ này chỉ có thể nói là người một nhà.

Bình luận

Truyện đang đọc