Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Trương Dương nói: "Có người trước khi tai nạn xe hơi xảy ra đã gọi điện thoại đe dọa tôi, tôi muốn ngăn cản Giai Đồng tới thác nước Niagara nhưng xe của Giai Đồng vừa hay lại hỏng, cô ta nói cô ta gặp cảnh sát, cảnh sát dùng xe tải kéo xe của họ về thị trấn, sau đó, sau đó liền xảy ra chuyện ấy, khi xe jeep rơi xuống vách núi, có một nam nhân gọi điện cho tôi, hắn đã miêu tả lại cảnh xe jeep rơi xuống vách núi."

Đường Sơn trợn trừng hai mắt, y nói khẽ: "Cậu là nói có người sắp đặt chuyệt này, ba cô gái đó là do hắn giết?"

Trương Dương gật đầu: "Biết tôi vì sao lại đâm chiếc xe thể thao Mitsubishi đó không. Bởi vì chiếc xe đó lúc ấy lao hết tốc độ vào Cố Minh Kiện, em trai của Giai Đồng, ý đồ đâm chết gã, tôi không lựa chọn nào khác."

Đường Sơn nói: "Chuyện rất phức tạp, Hình tiên sinh nói không sai, cậu là một người rất phiền phức."

Trương Dương nói: "Tôi hiện tại không có nhiều tiền, sự giúp đỡ của anh đối với tôi tôi nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng, sau này nếu có cơ hội tôi sẽ trả lại anh."

Đường Sơn nói: "Trên đời này có bao nhiêu tiền cũng không mua nổi một cái mạng, mạng của tôi là do Hình tiên sinh cứu, ông ấy nếu đã mở miệng thì tôi sẽ tận lực giúp đỡ cậu. Không cần phải trả gì cả. Tôi giúp cậu không phải là vì bản thân cậu mà là vì Hình tiên sinh. Giờ thì nói cho tôi biết, muốn tôi giúp gì nào?"

Trương Dương nói: "Tôi muốn tìm hung phạm đã hại chết Giai Đồng, còn nữa, tôi lo có người sẽ gây bất lợi cho bí thư Cố. Tôi muốn nhờ anh bảo vệ cho hai cha con họ."

Đường Sơn nheo lại, vẻ mặt của y lúc này giảo hoạt đến cực điểm, y nói khẽ: "Bọn họ vì sao muốn giết Cố Minh Kiện kia? Cậu có cảm thấy rằng cái chết của vị hôn thê của cậu chỉ là mồi không? Người sắp đắt chuyện này là ý đồ dẫn toàn bộ các cậu tới nước Mỹ rồi một lưới bắt gọn? Người Mỹ sẽ không có cừu hận lớn như vậy đối với một vị quan to Trung Quốc đã về hưu đâu, người làm chuyện này nhất định là người Trung Quốc."

Trương Dương gật đầu, lúc ban đầu hắn cho rằng kẻ địch muốn lợi dụng cái chết của Cố Giai Đồng để đả kích mình, nhưng sau khi Cố Minh Kiện vừa rồi suýt nữa bị giết, hắn mới ý thức được, Cố Giai Đồng ngộ hại rất có thể chỉ là mồi nhử. Trương Dương nói: "Có biện pháp nào tra ra chủ nhân của chiếc xe thể thao Mitsubishi đó là ai không?"

Đường Sơn nói: "Đương nhiên có thể tra ra rồi, chiếc xe thể thao Mitsubishi đó là của một nhà máy lắp đặt khác làm ra, ông chủ của nhà máy đó tên là Tiểu Dã Chính Dương, là con lai Nhật Hàn, cũng là đối thủ cạnh tranh là của tôi, mẹ nó, hắn sau khi tới đây làm sinh ý xe lậu, phân ngạch sinh ý của tôi ít nhất tổn thất ba phần, con mẹ hắn chứ!" Nhắc tới thằng ôn này, Đường Sơn không nhịn được liền chửi bậy.

Trương Dương nói: "Tôi đi tìm hắn!"

Đường Sơn nói: "Tôi không tiện ra mặt, có điều tôi có thể giúp cậu tìm một phiên dịch, đi theo tôi!"

Trương Dương đi theo Đường Sơn vào phân xưởng ở bên ngoài, Đường Sơn dẫn Trương Dương đến thang máy thê, hai người ở trong thang máy cần dùng thẻ để đi, Đường Sơn dùng thẻ quẹt rồi ấn tầng hai. Sau khi thang máy khởi động, Trương Dương lúc này mới thật sự cảm thấy thán phục, nơi này mới là nhà xưởng ngầm của Đường Sơn, nhà xưởng ở bên trên chỉ là ngụy trang mà thôi. Trong nhà xưởng ở dưới đất này ít nhất rộng hơn hai ngàn mét vuông, bên dưới có mấy chục công nhân đang tích cực làm việc.

Đường Sơn nói: "Thật ra người không có hộ chiếu ở Mỹ rất nhiều, nguyên nhân rất đơn giản, người nhập cư trái phép tới đây nhiều lắm, đừng nhìn quan viên cục di dân bận việc suốt ngày, bọn họ vẫn không bắt được hết người nhập cư trái phép đâu, rất nhiều người đều mơ được tới nước Mỹ, cho rằng nước Mỹ là thiên đường nhân gian, đâu đâu cũng có hoàng kim. Thế là bọn họ nghĩ hết biện pháp để đến được đây, nhưng sau khi bọn họ đến đây mới phát hiện hiện thực và lý tưởng khác nhau như thế nào, thiên đường vĩnh viễn chỉ thuộc về số ít người, đa số mọi người đều phải xuống địa ngục, trong những người này có người đến từ châu Phi, châu Á, có điều bọn họ hiện tại đều thuộc về tôi, chỉ có dưới sự che chở của tôi họ mới có thể được ăn cơm, làm việc trong nhà xưởng ngầm của tôi, tôi có thể cho họ một khoản thù lao kha khá, có thể giúp họ gửi tiền về nhà để nuôi sống gia đình, điều duy nhất không tốt là tự do của họ bị hạn chế, có điều khi tâm tình của tôi tốt, cũng sẽ giúp họ làm mấy quyển hộ chiếu để bọn họ ra ngoài hít thở không khí."

Đường Sơn trước tiên dẫn Trương Dương tới một phòng chụp ảnh, để hắn thay tây trang, một thợ hòa trang người Ả Rập nhỏ gầy giúp Trương Dương sửa sang lại tóc, sau đó mở một thùng hóa trang, từ bên trong lấy ra một bộ râu dán lên môi Trương Dương.

Đường Sơn nói: "Hắn tên là Pull Han, từng là một thợ hóa trang và chuyên gia làm giả giấy tờ giỏi nhất ở Trung Đông, về sau bởi vì giết người mà bỏ trốn, vượt biên tới Mỹ. Khi cùng đường tôi đã thu nhận hắn, mạng của hắn là của tôi."

Pull Han lại líu lo mấy câu, Đường Sơn nói: "Hắn nói phải giúp cậu thay đổi tóc và màu đồng tử."

Trương Dương gật đầu. Pull Han nhuộm tóc Trương Dương thành màu nâu, lại đeo cho hắn một đôi kính áp tròng. Dung mạo của Trương Dương đã thay đổi rất nhiều, nhìn mình trong gương, Trương Dương cơ hồ không nhận ra được bộ dạng hiện tại.

Đường Sơn mỉm cười nói mỉm cười nói: "Thoạt nhìn giống như là một người Bồ Đào Nha vậy! Vậy làm cái hộ chiếu Bồ Đao Nha cho cậu nhé! Ừ, làm thêm cái hộ chiếu Mỹ nữa! Thế thay đổi cũng tiện hơn."

]Trương Dương ngồi nghiêm chính để chụp ảnh, Pull Han giơ ba ngón tay ra, Đường Sơn nói: "Ba mươi phút!" Hắn dẫn Trương Dương rời khỏi phòng chụp ảnh, đi tới một chiếc xe thể thao Ferrari màu đỏ kiểu mới nhất, rất cẩn thận dùng ngón tay chạm vào sơn của xe Ferrari, tựa như vuốt ve thân thể nữ nhân vậy, y nói với Trương Dương: "Thích không?"

Trương Dương gật đầu.

Đường Sơn nói: "Tặng cho cậu đấy!"

Trương Dương nói: "Vô công bất thụ lộc, anh đã giúp tôi rất nhiều rồi, tôi sao lại đi nhận thứ đồ quý trọng này của anh như vậy?"

Đường Sơn nói: "Cậu đi tìm Tiểu Dã Chính Dương, tra chân tướng sự việc, thuận tiện giúp tôi xử lý hắn! chúng ta coi như hòa nhau!"

Trương Dương ngẩn ra, trong thiên hạ quả nhiên không có cơm trưa miễn phí, Đường Sơn giúp mình là có điều kiện, có điều như vậy Trương Dương ngược lại cảm thấy rất sòng phẳng.

Đường Sơn nói: "Cậu không cầm lo giết lầm người, Tiểu Dã Chính Dương cũng phải là hạng tốt lành gì, hắn không những buôn bán xe lậu, hơn nữa còn buôn thuốc phiện, cướp bóc cưỡng gian, không chuyện ác nào không làm, cậu giết hắn cũng tính là trừ hại cho dân.

Trương Dương ý vị thâm trường nói: "Còn xử lý một đối thủ cạnh tranh cho anh nữa, nhất cử lưỡng tiện."

Đường Sơn cười ha ha: "Lão đệ là người thông minh, nói chuyện với cậu đúng là đỡ tốn sức." Y đá chân một nam tử đang nằm dưới gầm xe sửa xe một cái, nam tử đó từ bên dưới thò đầu ra, mặt dính đầy dầu mỡ, có điều vẫn có thể nhìn ra là gã rất trẻ tuổi.

Đường Sơn nói: "Gã tên là Triệu Thiên Tài, ba năm trước nhập cư trái phép vào Mỹ, là kỹ sư giỏi nhất của tôi đấy, ba tháng trước em gái gã bị Tiểu Dã Chính Dương sát hại, gã muốn đi báo thù, bị tôi ngăn lại, tôi tiếc gã, nhưng trong ba tháng này, gã cơ hồ là mỗi ngày đều muốn đào tẩu."

Triệu Thiên Tài lạnh lùng nhìn Đường Sơn, nói: "Ông chủ, chuyện tôi đáp ứng ông tôi đã làm được rồi, còn lời hứa của ông?"

Đường Sơn thở dài: "Tôi đã bao giờ nuốt lời chưa, giới thiệu cho cậu một người bạn, hắn sẽ giúp cậu giết Tiểu Dã Chính Dương."

Triệu Thiên Tài đứng lên quan sát Trương Dương, Trương Dương cũng nhìn lại gã.

Đường Sơn nói: "Thiên Tài, cậu tuy là một kỹ sư nhất lưu, nhưng thân thủ của cậu quá kém, cậu đi tìm Tiểu Dã, chỉ có nước chịu chết, vị Trương tiên sinh này là bằng hữu tốt nhất của tôi, Tiểu Dã Chính Dương chính là kẻ thù chung của hai cậu, có hắn giúp cậu, cậu nhất định có thể thực hiện được nguyện vọng báo thù của mình, được rồi, giờ đi tắm rửa đi, sau đó tìm một bộ tây trang rồi làm một quyển hộ chiếu."

Triệu Thiên Tài trong khoảng thời gian này một mực đợi ngày này tới, nghe Đường Sơn nói xong, gã kích động ném dụng cụ trong tay đi rồi chạy tới phòng chụp ảnh, bởi vì quá mức kích động, gã thiếu chút nữa bị va phải thứ gì đó.

Đường Sơn nhìn bóng dáng của Triệu Thiên Tài với vẻ luyến tiếc, y thở dài nói: "Kỹ sư giỏi nhất của tôi, ôi tiếc quá đi!"

Trương Dương nói: "Ga rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Đường Sơn nói: "Em gái gã học ở trường đại học Buffalo bang New York, từ trước đến giờ đều là Triệu Thiên Tài tạo điều kiện cho nó đi học, nhưng ba tháng trước khi nó tới thăm anh trai, bị người ta cưỡng gian, sau đó thì sát hại, tôi tra ra là Tiểu Dã Chính Dương làm, Triệu Thiên Tài nổi điên muốn đi giết hắn, trên đời này gã chỉ có em gái là thân nhân, tôi ngăn cản gã, không chỉ bởi vì gã có thể tạo ra lợi nhuận kếch xù cho tôi, mà là tôi thấy gã đúng là một nhân tài, không muốn gã cứ vậy chết đi." Y nhìn Trương Dương, nói: "Anh trước sau hai lần tấn công cảnh sát, còn có thể từ trong tay FBI trốn ra, thân thủ chắc chắn là rất khá."

Trương Dương không tin Đường Sơn chỉ dựa vào mấy tin tức này là có thể kết luận thân thủ của mình, hắn tin chắc rằng nhất định là Hình Triêu Huy nói gì đó với y, Trương Dương còn có một băn khoăn, đó chính là hắn không biết gì về Đường Sơn, Đường Sơn liệu có cung cấp tin tức sai lầm cho hắn hay không, lợi dụng hắn để đi diệt trừ Tiểu Dã Chính Dương? Nhưng hắn hiện tại không có lựa chọn nào tốt hơn. Trương Dương nói: "Tôi còn muốn anh giúp tôi một chuyện, đảm bảo cha con Cố Doãn Tri an toàn rời khỏi nước Mỹ."

Đường Sơn gật đầu nói: "Tôi có thể cam đoan bọn họ an toàn đến Buffalo, những chuyện khác thì là việc của lãnh sự quán New York."

Bình luận

Truyện đang đọc