Phó thị trưởng Vương Hải cũng không hài lòng, sau khi Trần Hạo đổ bệnh, y từng cho rằng việc mình đảm nhận chức phó thị trưởng thường vụ là chắc như đinh đóng cột, hơn nữa phía sau lại được Từ Quang Nhiên ủng hộ, Từ Quang Nhiên cũng đã tiến cử y, nhưng từ đâu lại nhảy ra tên Lý Trường Vũ, làm cho giấc mộng của Vương Hải trở thành bong bóng, y đã trở thành vật hy sinh đầu tiên trước khi Lý Trường Vũ đến Nam Tích. Câu nói của Lý Trường Vũ khiến cho Vương Hải không thấy lọt tai chút nào, y thầm nghĩ: "Đúng là nịnh bợ lấy lòng!"
Lý Trường Vũ mỉm cười nói tiếp: "Thưa các đồng chí, bắt đầu từ hôm này, chúng ta sẽ cùng nhau hiệp sức làm việc trên mảnh đất Nam Tích này, từ hôm nay tôi cũng là một phần tử của Nam Tích. Đây thực là niềm vinh dự và cũng là điều đáng tự hào của tôi. Tôi xin cống hiến toàn bộ sức lực và thành ý của mình, chứng thực được năng lực bản thân trong công tác thực tế. Tôi biết, mọi người còn chưa hiểu hết về con người tôi, vậy nên từ hôm nay trở đi, tôi sẽ dùng hành động để chứng minh, Lý Trường Vũ tôi là một người xứng đáng với chức vụ mà mình được giao phó, đến với thành phố Nam Tích không phải vì chức vị mà là để làm việc, làm việc thật sự, những việc mà tôi làm bất luận là việc lớn nhỏ, đều là việc có lợi cho Nam Tích, có ích cho nhân dân.”
Tiếng vỗ tay lại không ngừng vang lên, lần này phó thị trưởng Cùng Kỳ Vĩ vỗ tay khen ngợi đầu tiên về những lời phát biểu của Lý Trường Vũ, nói rất có thuyết phục, mà lại chân thực, nếu mỗi đồng chí cán bộ đều có thể giác ngộ được như vậy, có thể đặt công việc lên trước chức vị, vậy thì ban lãnh đạo chúng ta sẽ đạt được hiệu suất làm việc cao hơn hẳn, đội ngũ cán bộ sẽ ngày càng thuần khiết trong sạch.
Hạ Bá Đạt cũng vỗ tay, nhưng y vỗ tay và cười rất mất tự nhiên, lời Lý Trường Vũ nói như là đọc tuyên ngôn vậy, như là đang khiêu chiến với Hạ Bá Đạt, y nói: "Nói rất hay! Đồng chí Trường Vũ nói rất hay!" Y nói một cách cảm khái, vẻ ngoài thì tán đồng nhưng bên trong lại thầm nghĩ, nói hay đến mấy cũng không bằng làm cho tốt.
Sau khi Lý Trường Vũ ngồi xuống, Hạ Bá Đạt lại cười hỏi: "Mọi người còn có câu hỏi gì không?"
Phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ nói: "Thị trưởng Hạ, tôi có việc cần báo cáo."
Hạ Bá Đạt gật đầu, trước đây y cũng từng đề phòng với Cung Kỳ Vĩ, gã này đảm nhiệm chức phó thị trưởng, cũng có ảnh hưởng với phía tỉnh. Theo như tin tức nội bộ nắm được gần đây, Cung Kỳ Vĩ từng đã lên tỉnh được đĩnh đạc nói chuyện với bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương, lại còn báo cáo chi tiếp về khó khăn cụ thể còn tồn tại của cảng nước sâu Nam Tích, đưa ra ý kiến là ban lãnh đạo địa phương cần có cái nhìn tổng quan, hợp tác xây dựng cảng giữa Lam Sơn với Nam Tích mới có thể duy trì được lợi ích quốc doanh, ý kiến này của gã lại được Kiều Chấn Lương tan thưởng, làm động lòng Kiều Chấn Lương. Vì vậy bí thư Kiều đã đặc biệt can thiệp vào công tác nội bộ của thị trưởng Nam Tích, và dưới tay can thiệp đó của Kiều Chấn Lương, Cung Kỳ Vĩ từ một cán bộ phân quản công tác thể thao không mấy quan trọng được đặc cách nhảy vọt thành người chịu trách nhiệm công tác xây dựng cảng nước sâu, thậm chí đẩy ghế cả phó thị trưởng thường vụ Trần Hạo.
Cung Kỳ Vĩ nói: "Phương diện xây dựng công trình cảng nước sâu đã được ổn định, chúng ta cũng tổng kết qua về những khuyết điểm còn tồn tại trong giai đoạn công tác đầu tiên, tiến hành nhiều hạng cải tiến, tuần sau bí thư thường ủy thành phố Lam Sơn sẽ đích thân đến Nam Tích hội bàn về vấn đề hợp tác xây dựng cảng. Phía Lam Sơn cũng đã phái đại diện đến bàn bạc chi tiếp với tôi. Theo tình hình họp bàn sơ bộ, tình hình triển khai xây dựng cảng nước sâu rất tốt đẹp. Chúng ta đều nhận định, chỉ cần sau khi song phương hợp tác, vấn đề khó khăn trong việc đầu tư vốn sẽ hoàn toàn được giải quyết, hay nói cách khác, chúng ta đã không cần tới nhiều vốn đầu tư ngoại lai như vậy."
Hạ Bá Đạt thực vẫn chưa hiểu rõ ý của Cung Kỳ Vĩ là gì, Lý Trường Vũ lại hiểu được, ông nhỏ giọng nói: "Ý của thị trưởng Cung là, các khoản vốn đầu tư ngoại lai đó sẽ nâng cao được giá thành xây dựng của ta phải không?"
Cung Kỳ Vĩ gật đầu đáp: "Đúng vậy! Căn cứ theo phương án chiêu thương ban đầu của chúng ta, vốn đầu tư ngoại lại sẽ chiến lĩnh sáu mươi phần trăm vốn xây dựng cảng nước sâu, số vốn đầu tư đúng chỗ hiện nay ước tính chỉ được mười phần trăm mức đầu tư, chiếm sáu phần trăm tổng mức đầu tư, kỳ đầu tư thứ nhất khá thuận lợi, nhưng trong kỳ đầu tư thứ hai, tập đoàn Tinh Nguyệt lại chậm chạp không đưa lại số tiền như đã kí kết trong hợp đồng, phía Hà Trường An cũng trì hoãn việc đầu tư, hành động vi phạm hiệp ước của hai nhà đầu tư này làm cho công trình xây dựng cảng nước sâu của ta gặp phải tổn thất, phía tập đoàn Tinh Nguyệt thậm chí còn thừa cơ ra điều kiện ngặt nghèo."
Hạ Bá Đạt nói: "Việc này không phải đã được giải quyết rồi sao? Vốn đầu từ kỳ thứ hai của Hà Trường An đã được chuyển đến, phía Tinh Nguyệt cũng thông báo sẽ chuyển toàn bộ khoản đầu tư kỳ hai trước cuối năm nay."
Cung Kỳ Vĩ đứng dậy phân phát bản sao hợp đồng đầu tư cảng nước sâu cho mọi người mỗi người một bản nói tiếp: "Mọi người hãy nhìn thật kỹ, lúc đầu khi kí kết hợp đồng đầu tư cảng nước sâu, có thêm điều kiện kèm theo, nếu vì lý do phía bên đầu tư trì hoãn giao khoản đầu từ mà làm ảnh hưởng tới công trình, phía ta có quyền truy cứu trách nhiệm của họ, chi tiếp cụ thể trong bản hợp đồng có ghi cụ thể. Khoản đầu tư của Tinh Nguyệt đến nay vẫn chưa cung cấp, tổng cộng họ đã trì hoãn tới hai tháng rồi!" Cùng Kỳ Vĩ giơ bản hợp đồng trong tay, mở ra chỉ vào một dòng chữ đã tô chú đỏ: "Trong hợp đồng ban đầu quy định, hay có nói, chúng ta có quyền đơn phương hủy bỏ hợp đồng đầu từ với Tinh Nguyệt, chúng ta không cần vốn đầu tư của họ!"
Tất cả mọi người đển ngẩn ra, Hạ Bá Đạt hiển nhiên không thể tiêu hóa nổi những lời mà Cung Kỳ Vĩ vừa nói, y nhỏ giỏng nói: "Kỳ Vĩ... Cây nói rõ xem nào, cậu muốn hủy bỏ hợp đồng sao?" Hạ Bá Đạt thực sự không hiểu nổi, hiện nay trong khi các địa phương toàn quốc đều nóng lòng khao khát nguồn vốn đầu tư, chính phủ các nơi đều coi các nhà đầu tư như cha mẹ thì gã Cung Kỳ Vĩ này lại đòi đơn phương hủy hợp đồng đầu tư, thực không hiểu gã đang nghĩ như thế nào nữa.
Cung Kỳ Vĩ nói tiếp: "Không sai, tôi đề nghị hủy bỏ bản hợp đồng đầu tư này, căn cứ theo hợp đồng, nếu tập đoàn Tinh Nguyệt cung cấp đầy đủ số vốn đầu tư, họ sẽ đầu tư khoảng một tỷ đồng, bây giờ họ mới đưa được 150 triệu, còn 850 triệu vẫn chưa đầu tư. Theo dự báo tính toán của chúng ta, nếu số vốn đầu từ một tỷ đồng của họ thuận lợi đầu tư vào cảng nước sâu thì trong vòng ba mươi năm tới, họ không chỉ thu hồi được vốn mà còn thu được phần lợi nhuận gấp năm lần, hay nói cách khác họ đầu tư vào có một tỷ nhưng lại lấy về năm mươi tỷ hoặc là nhiều hơn thế, cứ theo mức độ phát triển như ngày nay, tôi cho rằng đây chỉ là dự tính lợi nhuật tối thiểu nhất. Tập đoàn Tinh Nguyệt tập đoàn đầu tư không tốt nhất trong các nhà đầu tư vào Nam Tích, họ cầm tịch trong vấn đề vốn đầu tư, ép buộc chính quyền Nam Tích ta, thách thức tính tôn nghiêm của ban lãnh đạo ta. Bây giờ tuy bên ngoài họ thông báo sẽ nhanh chóng cung cấp đầy đủ số vốn, đó là vì cục diện đầu từ có sự thay đổi, việc ép buộc chính quyền thất bại, họ cũng không muốn để mất chỗ lợi nhuận to lớn kiếm được từ cảng nước sâu nên mới thay đổi ý định. Nhưng họ đã quên mất một điểm, hành động của họ đã vi phạm hợp đồng, đồng thời lại vi phạm rất nghiêm trọng. Trước đến nay, tôi vẫn luôn chờ đơi, hôm nay cũng đã hết thời hạn trong hợp đồng quy định, vốn đầu tư của họ lại chưa chuyển đến, là họ đã chủ động đánh mất cơ hội, chứ không phải là chúng ta cự tuyệt sự đầu tư của họ."
Lý Trường Vũ nhìn về phía Cung Kỳ Vĩ, ông không quen y, nhưng những lời Cung Kỳ Vĩ nói lại làm cho Lý Trường Vũ cảm thấy đáng ngưỡng mộ, Cung Kỳ Vĩ là người cá tính, có tính quyết đoán, là loại người kiên trì các nguyên tắc hiếm thấy trong chốn quan trường.
Hạ Bá Đạt nói: "Việc này không phải làn chuyện nhỏ, nếu chúng ta hủy hợp đồng, tất sẽ gây ra tâm lý hoan mang cho các nhà đầu tư, ảnh hưởng gây ra sẽ không thể dự đoán được.
Cung Kỳ Vĩ lại tiếp tục: "Tôi đề nghị đơn phương hủy hợp đồng với tập đoàn Tinh Nguyệt, trình đơn mời luật sự, khởi tố và truy cứu trách nhiệm của tập đoàn Tinh Nguyệt vì vi phạm hợp đồng mà gây ra tổn thất cho công trình cảng nước sâu. Đối với các nhà đầu tư, chúng ta phải làm cho những bên không biết tuân thủ quy tắc biết sợ hãi, thông qua việc này cũng đạt được mục đích rung cây dọa khỉ, cho họ thấy tính tôn nghiêm của chính quyền tỉnh Nam Tích, muốn đầu tư vào Nam Tích thì phải giao thương một cách đàng hoàng, phải biết tuân thủ quy định!"
Phó thị trưởng Vương Hải nói: "Tôi nhận thấy việc này nên xử lý một cách thận trọng, thị trưởng Hạ nói rất đúng, hiện nay mọi người đều tranh thủ các nguồn vốn đầu tư, ai sẽ đuổi các nhà đầu tư đi chứ? Cách làm của tập đoàn Tinh Nguyệt tuy là không đúng, nhưng giờ họ đã thừa nhận lỗi lầm, Nam Tích ta lại đang trong giai đoạn phát triển mạnh mẽ của cải cách mở cửa, vấn đề tài chính vẫn còn eo hẹp..."