Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Lý Bồi Nguyên nói: "Tên nhóc này thật sự có năng lực, chuyện bên công an hắn có thể làm thay, không phải là muốn làm thay luôn công tác của ủy ban kỷ luật chúng tôi chứ?" Ông nói những lời không phải là để oán giận, trên mặt còn mang theo một nụ cười nữa.

Lý Trường Vũ nói:" Tôi đã nói qua với hắn rồi, hắn nói là tự tra, chứ không phải là nhằm vào ai cả"

Lý Bồi Nguyên cười nói: "Mới là lạ, có phải là bị vợ của Từ Quang Lợi quậy làm cho điên máu lên không? Hắn muốn tính món nợ cũ với Từ Quang Lợi?"

Lý Trường Vũ nói: "Hắn không có mục đích như vậy"

Lý Bồi Nguyên nói: "Rút cây củ cải mang theo đất bùn, có một số việc còn khó hơn việc rút củ cải không dính bùn, đừng làm đến cuối cùng, cây củ cải không rút lên được, mà chân thì lại dính đầy bùn đất"

Lý Trường Vũ nghe ra ý nghĩa thâm hậu bên trong những lời này của Lý Bồi Nguyên, mỉm cười nói: "Tên nhóc này dư thừa tinh lực quá, tôi chỉ muốn hắn làm tốt công tác của mình thôi, chuyện của hắn tôi cũng lười quản"

Lý Bồi Nguyên nói:" Đều nói là thời buổi rối loạn, tôi thấy ông khó mà yên tĩnh được"

Lý Trường Vũ nói: "Vào quan trường, cầm tiền lương, phải làm việc cho quốc gia, làm việc cho dân chúng, những người như chúng ta đều phải lao lực như vậy thôi"

Lý Bồi Nguyên cảm thán: "Ở nửa đời người rồi, cho dù bây giờ kêu tôi xuống, tôi cũng không thích ứng nổi"

Hai người tràn đầy đồng cảm, nhìn nhau mà cười.

............................

Lý Bồi Nguyên gọi Trương Dương đến ủy ban kỷ luật, chuyện này cần phải đích thân nhắc nhở Trương Dương, tên nhóc này gây ra động tĩnh lớn như vậy, chọc cho bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên không vui, vốn dĩ Lý Bồi Nguyên muốn thông qua Lý Trường Vũ để nhắc nhở Trương Dương một chút, nhưng mà Lý Trường Vũ lại quá che chở cho Trương Dương, ngay cả nói một câu cũng không chịu nói, cho nên Lý Bồi Nguyên đành phải tự mình đứng ra mà thôi.

Quan hệ của Lý Bồi Nguyên với Trương Dương cũng không tệ lắm, cho nên ông cũng không cần phải quanh co, ông nói thẳng vào vấn đề luôn: "Trương Dương, có phải là cậu đang điều tra Từ Quang Lợi?"

Trương Dương gật đầu cười nói: "Thật ra là không phải tra ông ta, mà là điều tra sổ sách của công ty Tân Thế Kỷ, nếu thành phố đồng ý để cho chúng ta giám sát việc xây dựng sân thể dục chủ của trung tâm thể dục mới, chúng tôi không thể nào phụ lòng tin tưởng của lãnh đạo được, bây giờ kiến trúc chủ thể đã hoàn thành rồi, đang tiến hành lắp đặt thiết bị trong và ngoài, tiền công trình cũng trả đúng chổ, hai ngày trước vợ của Từ Quang Lợi đến ủy ban thể dục gây chuyện, ông hẳn là cũng có nghe nói qua. Tôi suy nghĩ một chút, người ta đòi tiền cũng có đạo lý, công trình hoàn thành thì phải đem sổ sách ra tính toán rõ ràng với người ta, mà muốn rõ ràng thì phải kiểm toán! Ông nói một chút xem, bây giờ những cái như vậy rõ ràng là chuyện bình thường, thế nhưng lại đổi thành tôi muốn điều tra Từ Quang Lợi, ông nói xem bí thư Từ có hiểu lầm tôi hay không?"

Lý Bồi Nguyên nhìn tên nhóc này, trong lòng đã phỏng đoán được mục đích của hắn, hắn gây ra động tĩnh lớn như vậy, chính là muốn cho Từ Quang Nhiên biết, hay là muốn chơi Từ Quang Nhiên một vố. Lý Bồi Nguyên nói: "Trương Dương à, lời đồn rất đáng sợ, tôi tin rằng cậu chỉ muốn thanh toán rõ ràng thôi, nhưng người ta sẽ tin tưởng sao?"

Trương Dương mỉm cười nói: "Mặc kệ người khác có tin hay không, chỉ cần ông tin là được rồi"

Lý Bồi Nguyên đang muốn nói với hắn vài câu thì, điện thoại trên bàn làm việc bỗng nhiên vang lên, ông cầm lấy điện thoại: " A lô?"

Trong điện thoại truyền đến một giọng nữ khẩn trương: "Bí thư Lý sao?"

Lý Bồi Nguyên nghe được âm thanh này không khỏi nhíu mày, ông đã nghe ra, người gọi điện thoại đến chính là Đường Hồng Anh, là vợ của Phó Liên Thắng, phó cục trưởng cục công an Nam Tích trước. Phó Liên Thắng và bà chủ quán Giang Nam Chu Tiếu Nguyệt đồng thời chết ở trong biệt thự nhà khách chính phủ Tĩnh Hải, vụ hung án này đã từng làm chấn động một thời, khi đó công an nhận định rằng hai bên tự tử mà chết, sau đó bởi vì Trương Dương tham gia vào nên mới tra được đến người của cục trưởng công an Đường Hưng Sinh, Đường Hưng Sinh sợ tội bỏ trốn ra nước ngoài, vụ án này cũng đã được làm rõ ràng, bên công an lại một lần nữa phân tích vụ án, cho rằng Đường Hưng Sinh là chủ mưu, mà Phó Liên Thắng là đồng lõa, nhưng mà Đường Hồng Anh thì vẫn luôn không đồng ý với kết quả này, từ sau khi chồng chết bà ta liên tục kháng án, gõ cửa từng cơ quan ban ngành, bà ta nhận định rằng chồng của mình không liên quan đến vụ án này, mà là bị người ta hãm hại.

Lý Bồi Nguyên nhẫn nại nói: "Tiểu Đường, tôi đang làm việc!"

Đường Hồng Anh bên kia điện thoại rung giọng nói: "Bí thư Lý, tôi tìm ông chính là vì chuyện công việc"

Lý Bồi Nguyên đã lĩnh giáo người đàn bà này không chỉ một lần, cho rằng bà ta có vấn đề thần kinh, Lý Bồi Nguyên nói: "Tiểu Đường à, tôi đang có khách trong phòng làm việc, chuyện của cô có thể để sau được không?"

"Không được, tôi muốn nói ngay bây giờ, bí thư LÝ, chồng của tôi bị hãm hại, ổng và Chu Tiếu Nguyệt không có quan hệ gì cả, bọn họ chỉ là bạn bè bình thường thôi, khi đó ổng đến Tĩnh Hải họp, chứ không phải là đi hẹn với Chu Tiếu Nguyệt, đúng rồi, ổng và Chu Tiếu Nguyệt đều bị giết! Ổng không hề tự sát!"

Lý Bồi Nguyên có chút bất đắc dĩ, cười cười nói: "Tiểu Đường, tôi có thể hiểu được tâm tình của cô, nhưng mà chuyện này đã tra ra manh mối, hơn nữa cho dù có vấn đề, cũng không thuộc về phạm trù quản lý của ủy ban kỷ luật, cô tìm tôi, tôi cũng không giúp được gì cả"

Đường Hồng Anh nói: "Tôi có chứng cứ, Chu Tiểu Nguyệt không chỉ là tình nhân của Đường Hưng Sinh, cô ta còn có quan hệ với một số quan viên khác"

Lý Bồi Nguyên nói: "Tiểu Đường, tôi thật sự có việc" Ông muốn cúp điện thoại lắm rồi.

Đường Hồng Anh nói: "Tôi thật sự có chứng cứ mà, Liên Thắng để lại đó"

Nhĩ lực của Trương Dương rất xuất chúng, tuy rằng cách một cái bàn, nhưng mà hắn vẫn có thể nghe rất rõ ràng, ngữ khí của Đường Hồng Anh rất là khẳng định, lẽ nào người đàn bà này thật sự có chứng cứ?

Lý Bồi Nguyên cũng nghe ra ngày hôm nay có chút không đúng, ông thấp giọng nói:" Tiểu Đường, cô có chứng cứ vì sao không đến công an mà nói?"

Đường Hồng An nói: "Tôi không tin được người khác! Hình như có người đang giám sát tôi, bí thư Lý, hay là ông đến nhà tôi một chuyến đi, tôi ở nhà chờ ông!"

Lý Bồi Nguyên thật sự là sợ bà ta, ông thở dài nói: "Được rồi, tôi có thời gian sẽ đi qua, nhưng mà, nếu như cô không lấy ra được chứng cứ, thì sau này đừng tìm tôi"

"Tôi có, tôi có!"

Lý Bồi Nguyên cúp điện thoại, có chút bất đắc dĩ lắc đầu nói với Trương Dương: "Vợ của Phó Liên Thắng, từ sau khi chồng cô ta chết, hình như là bị chấn động, cả ngày điên điên khùng khùng lên, chỉ cần là cơ quan tương quan đều bị cô ta tìm đến"

Trương Dương nói:" Có thể hiểu được mà, dù sao thì người chết cũng là chồng của bà ta, nhưng mà bà ta là sao mà quen được với ông?"

Lý Bồi Nguyên lại thở dài nói:"Cô ta và cha mẹ của tôi là hàng xóm, cho nên mới quen biết với tôi" Ông nhìn thời gian một chút, đã sắp đến giờ ra về rồi, đứng dậy nói:"Tôi phải đi, ngày hôm nay còn phải đến nhà của cha mẹ ăn cơm"

Trương Dương cười nói: "Đi chổ nào? Để tôi đưa ông đi!"

Lý Bồi Nguyên gật đầu, thật ra thì ông cũng có một chút chuyện muốn nói với Trương Dương.

Bình luận

Truyện đang đọc