Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Ký hợp đồng tuyên truyền chỉ là bước đầu tiên, cái mà Trương Dương thật sự coi trọng là quyền quảng cáo, mục đích hắn để quyền quảng cáo sau cùng là muốn chờ truyền thông tạo, ảnh hưởng càng lớn, giá bán đấu giá quyền quảng cáo vận hội tỉnh cũng sẽ cao, cái này gọi là đầu cơ kiếm lợi.

Hôm đó lúc ký hợp đồng cuối cùng, Trương Dương đại biểu Ủy ban thể dục thể thao thành phố Nam Tích công bố lộ tuyến rước đuốc ra ngoài, một bó chạy tới hết sông Trường Giang, núi Cổ Lạp đường Niệm Thanh, thứ hai phái ra một đội rước đuốc tới hải quan núi Trường Thành, mồi lửa mà hai bên lấy tới sẽ hội hợp ở tỉnh lị Đông Giang tỉnh Bình Hải, do bí thư tỉnh ủy Kiều tự mình châm đuốc, sau đó bắt đầu truyền lại đuốc, đuốc sẽ đi về hướng bắc, sau đó từ bắc về nam, chạy chung quanh Bình Hải một vòng, cuối cùng tới Nam Tích.

Trương Dương nói: "Vận hội tỉnh lần thứ mười hai của Bình Hải sẽ khai mạc vào đúng giờ ngày hai mươi hai tháng mười, kết thúc vào ngày ba mươi tháng mười, trong chín ngày, rước đuốc của chúng ta sẽ bắt đầu vào ngày mùng một tháng chín, ngày mùng một tháng chín này, chúng tôi sẽ phái ra hai đội rước đuốc, đội rước đuốc tới cuối sông Trường Giang do tôi lĩnh đội, thành viên mười hai người, đội rước đuốc tới sơn hải quan do chủ nhiệm Cừ của Ủy ban thể dục thể thao tỉnh chúng tôi dẫn đầu, thành viên cũng là mười hai người, trừ người lĩnh đội và bốn nhân viên công tác ra, còn có mười bốn danh ngạch nữa, công khai triệu tập từ ngoài xã hội, hoan nghênh các đồng chí và các xí nghiệp nhiệt tình với sự nghiệp thể dục thể thao tham dự đội ngũ của chúng tôi!" Trương đại quan nhân đã sớm tính toán kỹ, mười bốn danh ngạch này là phải dùng phí tài trợ để đổi, không có mấy chục vạn đồng tài trợ, muốn tham gia đội ngũ của bọn họ căn bản là không có cửa đâu.

Phía dưới vang lên một giọng nói: "Tôi báo danh tham gia!"

Ánh mắt của mọi người đều hướng xuống phía dưới, lại là lão tổng Lương Thành Long của tập đoàn Phong Dụ, hôm nay phóng viên truyền thông có mặt chỉ chiếm hơn một nửa, đa số đều là giới xí nghiệp và đại biểu thương giới của thành phố Nam Tích, Lương Thành Long tới đây là để cổ động, gã nhận lấy micro mà một nhân viên công tác đưa cho, lớn tiếng nói: "Tập đoàn Phong Dụ chúng tôi là phía nhận thầu xây dựng trung tâm thể dục mới Nam Tích, tôi đại biểu tập đoàn Phong Dụ tài trợ năm mươi vạn cho vận hội tỉnh lần này, tôi xin được báo danh tham gia hoạt động rước đuốc đầu tiên!"

Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

Tuy rằng mọi người đều biết đây là Trương Dương trước đó đã bố trí, nhưng trong nháy mắt đã có năm mươi vạn đồng tiền tài trợ vào tay, tình tự của mọi người cũng bất giác trở nên cao hơn.

Lý Trường Vũ và Hạ Bá Đạt liếc mắt nhìn nhau, trước đó hai người cũng không biết hôm nay sẽ sẽ xuất hiện cảnh như vậy. Trương Dương cũng không nhắc bọn họ trước, cảm thấy thằng ôn này muốn làm quyên tiền!

Trương đại quan nhân giả vờ giả vịt cười nói: "Tôi nói này các vị, chủ đề hội nghị hôm nay của chúng ta là ký hợp đồng truyền thông, không phải buổi biểu diễn chuyên đề tài trợ, ý của các anh tôi xin nhận, nhưng chuyện đội rước đuốc hôm nay không thể quyết định ngay được....

Trương Dương còn chưa dứt lời thì đã bị người ta ngắt, quản đốc nhà máy rượu Giang Thành Lưu Kim Thành đứng lên nói: "Tôi đại biểu nhà máy rượu Giang Thành tài trợ một trăm vạn cho vận hội tỉnh lần này! Cũng báo danh tham gia đội rước đuốc!"

Hiện trường đầu tiên là lặng đi một chút, sau đó tiếng vỗ tay lại như sấm.

Lưu Kim Thành và Trương Dương có quan hệ gì? Nhà máy rượu Giang Thành của gã chính là được Trương Dương cứu sống, Trương Dương bảo gã đến cổ động, gã khẳng định phải tới, hơn nữa mang ý định không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng thì phải khiến cho người ta giật mình, một trăm vạn đối với nhà máy rượu Giang Thành hiện tại như mặt trời ban trưa mà nói thì không tính là nhiều, hơn nữa tài trợ một trăm vạn, Trương Dương cũng sẽ không bắt hắn phải bỏ tiền vô ích, vinh quang rượu được chỉ định dùng trong vận hội tỉnh sẽ để lại cho gã.

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt đã chia những lời nói của Lưu Kim Thành thành hai, chờ sau khi tiếng vỗ tay lắng xuống, gã lại lớn tiếng tuyên bố: "Đồng thời, để tỏ lòng ủng hộ đối với sự nghiệp thể dục thể thao tỉnh, tôi đại biểu nhà máy rượu Giang Thành hứa rằng, tài trợ rượu dùng trong hoạt động vận hội tỉnh!"

Lại là tiếng vỗ tay vang lên.

Trương Dương cười ha ha nói: "Quản đốc Lưu, cảm tạ anh từ xa đến Nam Tích, tặng cho chúng tôi một món quà lớn như vậy, có điều, các anh ra tay quá rộng rãi, hạ thấp xí nghiệp địa phương Nam Tích chúng tôi mất rồi!" Đây rõ ràng là đang dùng phép khích tướng, một xí nghiệp ngoại lai cướp tất cả phong đầu đi rồi, tôi xem đám xí nghiệp địa phương Nam Tích các anh có gan ngồi yên tại chỗ như cháu người ta không? Có dám không lên tiếng tiếp không?"

Lưu Kim Thành vừa dẫn lên một cao trào, bên này Tưởng Kì Vĩ của công ty Phi Tiệp Lam Sơn cũng đứng lên: "Tôi đại biểu công ty khoa học kỹ thuật Phi Tiệp Lam Sơn tài trợ vận hội tỉnh lần này một trăm vạn nhân dân tệ, cầu chúc vận hội tỉnh sẽ thành công tổ chức, đồng thời chúc mừng công ty Phi Tiếp của chúng tôi trở thành xí nghiệp ược ký hợp đồng với khu khoa học kỹ thuật cao Nam Tích!" Công ty Phi Tiệp của Tưởng Kì Vĩ là xí nghiệp thứ hai sau công ty ANh Đức Nhĩ được ký hợp đồng vào vườn công nghiệp công nghệ cao của thành phố Nam Tích.

Tiếng vỗ tay lại vang lên rào rào.

Trương đại quan nhân lúc này vẻ mặt rất thú vị, rõ ràng trong lòng rất khoan khoái, còn tiện khoe mẽ: "Tôi nói này các vị, chủ đề của hội nghị hôm nay không phải là cái này, chúng ta để hôm khác lại thương nghị đi..."

Bộ trưởng tuyên truyền tỉnh ủy Tiếu Nguyên Bìnhở bên cạnh lên tiếng: "Tôi nói nè tiểu Trương, nếu mọi người đã nhiệt tình như vậy, thì hôm nay cứ quyết định chuyện rước đuốc đi!" Tiếu Nguyên Bình là loại người nào chứ, đối với dụng tâm của Trương Dương cũng nhìn cái là hiểu.

Lý Trường Vũ cũng cười cười gật đầu, thật ra y đã nhìn thấy rất rõ, mấy người đứng lên này tất cả đều là Trương Dương gọi đến cổ động, không có một xí nghiệp gia nào là sinh trưởng ở địa phương thành phố Nam Tích, có điều Trương Dương diễn một vở này khiến cho các xí nghiệp gia địa phương Nam Tích mất hết mặt mũi, nếu như không có ai đứng ra, vậy thì toàn bộ giới xí nghiệp thành phố Nam Tích đều ấu mặt.

Các xí nghiệp gia ở hiện trường cũng không phải là kẻ ngốc, mọi người đều sáng mắt sáng lòng, bảng giá mà Trương đại quan nhân đề ra trước mắt đã bị nâng lên tới một trăm vạn, đang chờ bọn họ nhảy vào. Xí nghiệp có tiền của Nam Tích không ít, hôm nay nhân vật tai to mặt lớn của giới xí nghiệp đa số đều tới, bao gồm cả bí thư nhà máy thuốc lá Liêu Vĩ Trung, Liêu Vĩ Trung trước đó đã từng bỏ năm trăm vạn ra mua bó đuốc thứ hai, phải biết rằng người rước bó đuốc đầu tiên là bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương, Trương Dương lần này vẫn lấy chuyện rước đuốc ra kiếm tiền, Liêu Vĩ Trung gã không thể tiêu tiền tiếp trong cùng một việc được? Liêu Vĩ Trung là nhân vật cấp đầu trong giới xí nghiệp Nam Tích, hắn không động, những người khác đều mang trong đầu ý định bàng quan, tạm thời cũng không động.

Đám xí nghiệp gia Nam Tích này không tỏ thái độ, Trương đại quan nhân khó tránh khỏi cảm thấy thất vọng, mục đích hắn hôm nay gọi bạn bè để chính là để tạo thế, mục đích muốn đào ra một cái hố, đào thật sâu, chờ đám xí nghiệp gia này nhảy vào trong, cái này gọi là trước tiên thí trẻ con, để sau bắt cáo, nhưng đám xí nghiệp gia Nam Tích này tựa hồ đã nhìn thấu âm mưu của chủ nhiệm Trương, chính là không chịu nhảy vào trong.

Bình luận

Truyện đang đọc