Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Vinh Bằng Phi nói: "Sở trưởng Vương đã nói chuyện với tôi rồi, dù sao thì nếu lần sau cậu muốn đập quán người ta, thì cũng đừng có làm chúng tôi liên lụy vào"

Trương Dương nói: "Tốt, cục trưởng Vinh, tôi biết rồi, sau này tôi không tìm các người, anh cũng đừng tìm tôi"

Vinh Bằng Phi nghe ra thằng nhãi này đã nổi nóng, thở dài nói: "Thật là... cậu đã là thường ủy của thành phố Phong Trạch rồi, cảnh giới cũng nên cao lên!"

Bí thư thị ủy Đỗ Thiên Dã cũng vì chuyện này mà gọi điện thoại đến, trong khu trò chơi có máy quay phim, ba người Trương Dương đi vào trong chơi tất cả đều được quay lại hết, tình cảnh Trương Dương đập Kim Toa cũng bị người ta quay lại, những tài liệu này được đưa đến chổ ủy ban kỷ luật, ủy ban kỷ luật thấy là chuyện của Trương Dương, không dám tự ý làm chủ, lập tức báo cáo cho bí thư thị ủy Đỗ Thiên Dã.

Đỗ Thiên Dã cũng không trách cứ Trương Dương, câu đầu tiên ông ta nói là: "Sao cậu lại không cẩn thận như vậy, bị người ta bắt được nhiều nhược điểm như thế?"

Trương Dương cười cười nói: "Lúc đầu tôi chỉ cảm thấy Mã Ích Lượng đê tiện thôi, không ngờ rằng hắn ta vẫn còn chút đầu óc, mở khu trò chơi ra, đặc biệt chờ tôi đến đập, cái giá này cũng khá là lớn!"

Đỗ Thiên Dã nói: "Bây giờ cậu nên nghĩ lại đi, người ta mở khu trò chơi đặt tên là Kim Toa, mục đích là muốn gài bẫy cậu, cậu từng tuyên bô với nhân dân Giang thành, nói chỉ cần ngày nào cậu còn ở Giang thành, thì thấy Kim Toa nhất dịnh đập, bây giờ được rồi, cậu đập cũng đập rồi, hình ảnh cũng bị người ta quay lại, cậu nói người ta mở sòng bạc, còn chính cậu thì lại đến sòng bạc chơi"

Trương Dương nói: "Đám loi choi này cũng biết chơi kỹ xảo nhĩ"

Đỗ Thiên Dã nói: "Mặc kệ người ta chơi cái gì, cậu cũng đừng có lọt vào trong, bây giờ thì hay rồi, tự mình chọc phải phiền phức, còn làm phiền cả hệ thống công an nữa"

Trương Dương nói: "Chờ tôi đi gặp Mã Ích LƯợng, không đấm cho hắn gãy hết răng là không được"

Đỗ Thiên Dã nói: "Thôi được rồi, cũng không phải chuyện lớn gì, sau này cậu làm việc đừng có như thế nữa, Trương Dương, lát nữa tôi sẽ nói với Mã Ích Dân một chút, kêu hắn mang Mã Ích Lượng đến nói chuyện, thu xếp chuyện này xuống!"

Trương Dương nói: "Tôi chỉ là không rõ ràng thôi, trên đời này còn có người đê tiện vậy sao!"

Đỗ Thiên Dã nói: "Chuyện cậu không rõ còn rất nhiều, đã làm thường ủy của Phong Trạch rồi, cảnh giới tư tưởng của cậu cũng nên đề cao lên một chút" Chỉ trong một ngày mà Đỗ Thiên Dã đã là người thứ hai nói ra câu này rồi.

Trương Dương rất buồn bực, cảnh giới tư tưởng của minh thật sự là thấp kém như vậy sao? Càng làm cho Trương Dương căm tức chính là, trên hộp đèn quảng cáo ở giữa Giang thành xuất hiện dòng chữ Kim Toa, trên mặt viết, tiệm bánh ngọt Kim Toa long trọng khai trương.

Trương Dương nhìn hai chữ Kim Toa trên hộp đèn quảng cáo, nhìn đến hai phút, không khỏi nở nụ cười, lúc đầu thì hắn còn chút căm tức, chỉ là bây giờ chuyện này càng ngày càng thú vị, chuyện của Mã Ích Lượng chỉ là một bắt đầu thôi, chỉ dựa vào thằng nhãi đó căn bản là không có đầu óc, càng không có cái can đảm này, dựa theo cách nói văn vẻ, thì đây là một kế hoạch được bày mưu trước, và tất cả đều là hành động nhằm vào cá nhân Trương Dương, Trương Dương không phải là nói chỉ cần một ngày ở Giang thành, sẽ không có hai chữ Kim Toa này sao? Biết ngươi mẫn cảm, ta chính là muốn dùng hai chữ này để kích thích ngươi đấy.

Trương đại quan nhân lần này không có xúc động, lần đầu tiên đập Kim Toa thì rất hãnh diện, lần thứ hai đập Kim Toa thì có cảm giác giẫm phải cứt chó, lần thứ ba này, không thể đập nữa, đập nữa thì sẽ làm cho cười cho người trong nghề, dựa theo cách nói của người khác chính là cảnh giới quá thấp. Trương đại quan nhân cũng ý thức được, không thể chú trọng hình thức, cần phải tìm vào nguyên căn, tìm người khởi xướng chuyện này.

Người mà Trương Dương hoài nghi đầu tiên chính là Vương Quân Dao, hộp đêm Kim Toa chính là do bà ta mở, Trương Dương đập hộp đêm của bà ta, đuổi ba ta ra khỏi khu thương nghiệp Nam Lâm tự, cục tức này Vương Quân Dao sẽ không dễ dàng nuốt xuống, lần trước hòa hợp chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.

Trương Dương lặng lẽ hỏi thăm một chút, chủ của tiệm bánh Kim Toa này không phải là Vương Quân Dao, cũng không có liên quan gì đến Mã Ích Lượng cả, chủ của tiệm này là người từ bên ngoài đến. Trương Dương còn chưa có tìm ông chủ của bọn để nói chuyện, thì tất cả xe taxi đã nhận được danh thiếp của tiệm bánh Kim Toa, cái này thì hay rồi, trên đường đi đều là quảng cáo của tiệm bánh Kim Toa, hình thành một đạo phong cảnh đặc sắc.

Cái này chính là thị uy một cách trắng trợn với Trương Dương đây mà, lời tuyên bố của Trương đại quan nhân trước đó được rất nhiều người biết, bây giờ nhảy ra nhiều Kim Toa như vậy, Trương Dương cho dù vênh váo cỡ nào cũng không thể đuổi hết tất cả Kim Toa ra khỏi Giang thành được.

Đối mặt với thế công quảng cáo ùn ùn kéo đến của Kim Toa, Trương đại quan nhân cũng chỉ có thể nhắm một con mắt lại mở một con mắt ra, tích cực trong chuyện này cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào hết, tìm ra người phía sau mới là quan trọng.

Ngay trong lúc Trương Dương đang suy nghĩ nên tìm ra người đứng sau như thế nào, thì Vương Quân Dao chủ động tìm đến ban chỉ huy hiện trường sân bay Giang thành, tuy rằng Trương Dương cực kỳ hoài nghi chuyện này có liên quan đến người đàn bà này, nhưng mà biểu hiện bên ngoài cũng tương đối khách khí, mỉm cười mời Vương Quân Dao ngồi xuống: "Hải Sắt phu nhân, ngọn gió nào thổi bà đến đây vậy?"

Vương Quân Dao cười nói: "Lần này tôi đến đây là vì có chuyện muốn nói với cậu"

Trương Dương tự mình đi pha trà cho Vương Quân Dao, Vương Quân Dao cầm lấy nói lời cảm ơn, sau đó mở túi ra, lấy một gói thuốc lá, đưa qua Trương Dương.

Trương Dương lắc đầu nói: "Không hút!"

Vương Quân Dao rút ra một điếu rồi tự châm lửa hút: "Thị trưởng Trương, tôi vừa đến Giang thành, nghe nói có một chuyện, khu trò chơi Kim Toa và quảng cáo đầy đường của tiệm bánh Kim Toa không liên quan đến tôi"

Trương Dương mỉm cười nhìn Vương Quân Dao, trong lòng nói giấu đầu lòi đuôi sao?

Vương Quân Dao nói: "Tôi không muốn cậu hiểu lầm, xảy ra loại chuyện này, dựa theo tư duy của người bình thường đều cho rằng việc này có khả năng liên quan đến tôi, thời gian chúng ta biết nhau cũng tương đối ngắn, cậu không biết phong cách làm việc của tôi, nếu như tôi đã làm chuyện này thì cũng không sợ thừa nhận, nhưng chuyện này rõ ràng là có người cố ý làm vậy, muốn vu oan cho tôi, phá hư quan hệ của chúng ta!"

Trương Dương cười nói: "Mã Ích Lượng lúc trước là nhân viên của bà!"

Vương Quân Dao nhíu nhíu mày, nói: "Đã là chuyện quá khứ rồi, sau khi Kim Toa đóng cửa đã không còn liên lạc nữa, tôi cũng không biết vì sao hắn lại làm chuyện như vậy, thị trưởng Trương, tôi đã lớn tuổi như vậy rồi, cũng có thân phận địa vị nhất định, tôi sẽ không làm ra cái loại chuyện hạng ba như vậy"

Trương Dương gật đầu nói: "Hải Sắt phu nhân quá nhạy cảm rồi, thật ra chuyện này tôi căn bản là không nghĩ đến bà, hơn nữa căn bản là tôi cũng không lưu ý..."

Vương Quân Dao thở dài nói: "Tôi phải là tôi nhạy cảm, tôi trở về nước mới phát hiện ra, có nhiều chuyện không đơn giản như tôi tưởng tượng, quan hệ của người với người trong nước đã trở nên phức tạp hơn lúc tôi rời đi, giữa người và người đã tràn ngập những ước chừng ác ý"

Bình luận

Truyện đang đọc