Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Trương Dương đi theo Triệu Bảo Quần tới thính thuỷ lợi, phát hiện thính trưởng thính thuỷ lợi hắn không ngờ cũng biết, chính là lão đồng học Phó Đạo Cường của phó bí thư thị ủy Nam Tích Ngô Minh, trước đây bởi vì ở Nam Quốc Sơn Trang cố ý giở trò hạ lưu với Tần Thanh trước mặt Trương Dương, bởi vậy mà trở mặt với Trương Dương, về sau lại đắc tội với Cố Giai Đồng, Phó Đạo Cường bởi vì sợ hãi, chủ động tới Ủy ban kỷ luật thừa nhận một số sai lầm của mình, cũng bởi vậy mà bị Ủy ban kỷ luật xử phạt, có điều Phó Đạo Cường bản thân không có vấn đề kinh tế nghiêm trọng, hơn nữa gã thuộc loại cán bộ trẻ tuổi, trên nghiệp vụ lại cũng được việc, sau khi trải qua sóng gió trong một đoạn thời gian thì khôi phục lại, hiện tại bí thư tỉnh ủy Bình Hải cũng đổi thành Kiều Chấn Lương, Phó Đạo Cường thông qua một số con đường cũng chéo kéo quan hệ được với bí thư Kiều, Kiều Chấn Lương đối với gã cũng có vẻ hân thưởng, có thể nói Phó Đạo Cường trên chính trị lại bước trên một con đường mới.

Chuyện làm ô nhiễm nước Sông Thoan Phó Đạo Cường cũng đã biết, gã cũng đặc biệt gọi điện thoại đến hỏi cục thuỷ lợi của khu khai phá Đông Giang, được trả lời là đang khẩn cấp xử lý, rất nhanh sẽ có thể sửa chữa lại ống dẫn, giải quyết sự kiện nước bẩn bị rò lần này.

Sự có mặt của Trương Dương khiến Phó Đạo Cường giật thót, lần trước đắc tội với Trương Dương, suýt nữa làm mất cả mũ ô sa, đối với Trương Dương, Phó Đạo Cường là kiêng kị từ tận đáy lòng, gã sau khi kết thù với Trương Dương mới dần dần biết được bối cảnh của Trương Dương, cùng với các mặt quan hệ trên quan trường của Trương Dương, trên xử lý quan hệ với Trương Dương, Phó Đạo Cường trước giờ luôn rất hối hận, gã cũng từ chuyện sự tình lần trước tổng kết được không ít kinh nghiệm, ví dụ như không thể chỉ nhìn tướng mạo của người ta, lại ví dụ như trăm ngàn lần đừng quá phóng túng bản thân ở trước mặt người xa lạ, phải bảo trì hình tượng tốt của một cán bộ quốc gia, nói tóm lại, cú ngã lần trước đã khiến Phó Đạo Cường thay đổi triệt để, gã trên phương diện làm người đã bước lên một nấc thang mới.

Triệu Bảo Quần sau khi tiến vào văn phòng của Phó Đạo Cường, lập tức rất cung kính chào: "Chào thính trưởng Phó!"

Phó Đạo Cường gật đầu.

Mắt Trương Dương nhìn thẳng vào Phó Đạo Cường, nếu không phải là vì chuyện ô nhiễm nước, hắn căn bản sẽ không tới thính thuỷ lợi tỉnh, cơ hồ cũng quên sự tồn tại của con người Phó Đạo Cường này, nhìn thấy Phó Đạo Cường, hắn mới nhớ tới thằng ôn này lúc trước ở trước mặt mình trêu cái gì là làm màu vàng của thị trưởng, kỳ thật là ám chỉ Tần Thanh, chọc cho Trương Dương nổi giận, về sau ở Thủy Thượng Nhân Gia ngẫu nhiên gặp gã và tổng giám đốc công ty xây dựng Vĩnh Cửu Nhạc Đường Trung đang ăn cơm, Nhạc Đường Trung vô lễ với Cố Giai Đồng và Tần Thanh, bịCố Giai Đồng dọa cho một trận, cho nên mới dẫn tới việc Phó Đạo Cường chủ động tới Ủy ban kỷ luật khai rõ tình huống, nghe nói Phó Đạo Cường còn bởi vì chuyện đó mà bị xử phạt, về sau hầu như không nghe thấy tin tức về người này nữa, không ngờ gã hiện tại lại ở trên ngai vàng thính trưởng thính thuỷ lợi.

Phó Đạo Cường bắt gặp ánh mắt của Trương Dương, không khỏi run thầm trong lòng, gã do dự một chút rồi cố nặn ra vẻ mặt thân thiện, chủ động đứng lên, đối với hạ cấp là Triệu Bảo Quần gã tất nhiên là không cần phải lễ phép như vậy, nhưng đối mặt với Trương Dương, gã không dám không lễ phép, từ sau khi phát sinh xung đột với Trương Dương, gã đối với Trương Dương là kính nhi viễn chi, nhưng cũng không có nghĩa là gã không quan tâm tới tin tức về Trương Dương, sư lợi hại của Trương Dương gã hiện tại đã nắm rõ. Phó Đạo Cường mỉm cười nói: "Chủ nhiệm Trương tới đấy à! Đã lâu rồi không gặp!" Gã rất nhiệt tình vươn tay về phía Trương Dương.

Vươn tay không người tươi cười, thời gian đã qua lâu rồi, những ân oán trước đây Trương Dương cũng đã dần dần quên đi, nhìn thấy Phó Đạo Cường khách khí như vậy đối với hắn, lại nghĩ tới mục đích hôm nay đến đây là cầu người ta giúp đỡ, Trương Dương tất nhiên sẽ không nắm lấy chuyện trước kia không buông, hắn cười cười bắt tay với Phó Đạo Cường: "Thính trưởng Phó phong thái vẫn như xưa!"

Phó Đạo Cường cười nói: "Mời ngồi, mời ngồi!" Gã gọi thư ký đi pha trà cho hai người.

Triệu Bảo Quần thầm bội phục Trương Dương, phải biết rằng kiểu cách nhà quan của Phó Đạo Cường thường ngày rất lớn, trước mặt hạ cấp như bọn họ là một người rất uy thế, gã là cán bộ cấp thính, nhìn thấy Trương Dương tới không ngờ lại chủ động đứng lên bắt tay với hắn, hơn nữa đối đãi với Trương Dương mặt lúc nào cũng mỉm cười, hai chữ khách khí viết cả lên mặt, cái này không phải là tầm thường.

Trương Dương nói: "Thính trưởng Phó, chúng tôi là không có chuyện thì không lên điện tam bảo, lần này tới đây là vì chuyện ô nhiễm nước sông Thoan bị ô nhiễm."

Phó Đạo Cường trở lại vị trí của mình rồi ngồi xuống, gã cũng không lảng tránh vấn đề, gật đầu nói: "Chuyện nước sông Thoan bị ô nhiễm tôi đã nghe nói rồi, sau khi chuyện phát sinh, thính thuỷ lợi chúng tôi ngay lập tức đã yêu cầu cục thuỷ lợi Đông Giang phải đi xử lý, chúng tôi cũng phái ra tổ điều tra đặc biệt đi điều tra nguyên nhân sự cố này, rất nhanh sẽ có kết quả."

Trương Dương nói: "Thính trưởng Phó, chúng tôi hiện tại không phải muốn truy cứu trách nhiệm của ai cả, chúng tôi chỉ muốn yêu cầu khu vườn công nghiệp quốc tế Đông Giang lập tức dừng xả nước chưa được tinh lọc vào sông Thoan, tiếp tục làm ô nhiễm nguồn nước sông Thoan, ảnh hưởng tới địa khu sinh thái ở hạ du sông Thoan."

Phó Đạo Cường nói: "Đã xử lý rồi, hiện tại lãnh đạo các cấp thành phố Đông Giang rất trọng thị sự kiện ô nhiễm lần này, đang toàn lực sửa gấp ống dẫn."

Trương Dương nói: "Nhưng xí nghiệp trong khu vườn công nghiệp quốc tế vẫn đang không ngừng thải nước bẩn, hệ thống cung cấp nước uống của Nam Tích chúng tôi đã bị ô nhiễm, hiện tại hơn một trăm vạn thị dân đang phải đối diện với khốn cảnh không có nước để dùng."

Phó Đạo Cường cũng không ngờ chuyện này lại nghiêm trọng như vậy, gã cũng không tin ô nhiễm lần này lại nghiêm trọng đến nước này.

Triệu Bảo Quần nói: "Thính trưởng Phó, chúng tôi trước khi đến Đông Giang đã giám định chất nước rồi, chất nước của hạ du sông Thoan và đập chứa nước hồ Thúy Vân đã gặp phải thiệt hại nghiêm trọng, nếu khu vườn công nghiệp quốc tế không ngừng thải nước bẩn, ô nhiễm nước sông Thoan sẽ trở nên càng nghiêm trọng hơn, có thể sẽ dẫn tới một hồi thương tổn không thể vãn hồi được trên sinh thái."

Phó Đạo Cường nói: "Tôi đã hỏi qua phía khu khai phá rồi, bọn họ nói trong mười hai tiếng đồng hồ có thể sẽ sửa xong ống dẫn nước bị vỡ."

Trương Dương nói: "Chờ mười hai tiếng đồng hồ qua đi thì cải bắp đã lạnh rồi, thính trưởng Phó, khu vườn công nghiệp quốc tế có nhiều nhà xưởng như vậy, trong đó xí nghiệp gây ô nhiễm có bao nhiêu chắc anh rõ hơn chúng tôi nhiều, nước bẩn chưa qua xử lý mà bọn họ thải ra cứ vậy không ngừng chảy vào sông Thoan, lúc ban đầu chưa phát hiện ra thì chúng tôi không nói làm gì, nhưng hiện tại đã phát hiện ra rồi, vì sao vẫn không ngừng loại hành vi này lại? Biết rõ sẽ tạo thành phá hoại nghiêm trọng đối với sinh thái, vậy mà vẫn mặc kệ không quan tâm tới hoàn cảnh, mặc kệ sinh mạng và sức khỏe của toàn bộ thị dân thành phố Nam Tích chúng tôi, từ căn bản mà nói thì đây chính là một loại hành vi phạm tội, nên lập tức ngăn họ lại, bắt những nhà máy đó phải ngừng sản xuất!"

Phó Đạo Cường nói: "Vườn công nghiệp quốc tế có nhiều xí nghiệp như vậy, không chỉ toàn là xí nghiệp nhà nước, còn có có rất nhiều xí nghiệp góp vốn, xí nghiệp đầu tư bên ngoài, nếu bảo bọn họ toàn bộ ngừng sản xuất, tổn thất kinh tế tạo thành thật sự là không thể lường được."

Trương Dương nói: "Chính là bọn họ gây ra tai họa, bọn họ nên gánh vác tổn thất, cái gì mà không thể lường được, chỉ cần là tổn thất kinh tế đều có thể dùng tiền tài để đong đếm, nhưng bọn họ là đang phạm tội, nước bẩn thải vào sông Thoan, ảnh hưởng đến sinh thái không phải là ngày một ngày hai, có lẽ cũng không phải là một năm hai năm, rất có khả năng là vài chục năm đến trăm năm, mà thị dân thành phố Nam Tích chúng tôi sau khi nguồn nước dùng để sinh hoạt bị ô nhiễm, sẽ sinh ra ẩn hoạn như thế nào? Nếu bởi vậy mà sinh bệnh, ai sẽ gánh vác trách nhiệm đây, và ai có dũng khí đứng ra nhận trách nhiệm lần này, những điều này mới là tổn thất không thể đánh giá! Bởi vì những điều này mà ảnh hưởng đến hoàn cảnh sinh tồn của con cháu chút chít chúng ta, bởi vì tất cả những điều này mà ảnh hưởng tới tính mạng và sức khỏe của người dân thành thị."

Phó Đạo Cường biết Trương Dương nói cũng có đạo lý, từ góc độ cá nhân của gã mà xét, vườn công nghiệp quốc tế lúc trước không nên thành lập ở ven bờ sông Thoan, cho dù tuyên chỉ không thể thay đổi, nhưng trong quá trình chiêu thương cũng có thể nghiêm khắc xét duyệt xí nghiệp xin vào, các loại xí nghiệp gây ô nhiễm cao như nhà máy dược và nhà máy đồ dùng hàng ngày, nhất định phải quyết đoán nói không, hiện tại chuyện đã xảy ra rồi, có nói gì thì cũng đã muộn. Phó Đạo Cường nói: "Chủ nhiệm Trương, chúng tôi là thính thuỷ lợi, chúng tôi không thể quyết định bắt tất cả xí nghiệp trong vườn công nghiệp quốc tế đình công được, chúng tôi đã cố gắng hết sức rồi, cố gắng giảm thiếu mức độ ô nhiễm nước lần này xuống thấp nhất.”

Bình luận

Truyện đang đọc