Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Xe của Trương Dương chạy về trấn, Khương Lượng tìm được thuốc hạ sốt uống vào, trên xe không có mở cửa sổ, hắn mặc áo khoác thật dày trên người rồi mà vẫn còn kêu lạnh. Sau khi rời khỏi Lô Gia Lương, tình hình giao thông rõ ràng được cải thiện hơn nhiều, tốc độ xe cũng nhanh hơn, Trương Dương nói: "xem ra chúng ta kịp trở về Xuân Dương dùng bữa trưa rồi"

Khương Lượng nói: "Tôi muốn ngủ, không muốn ăn cái gì cả"

Trương Dương nói: "Này, cậu là một thằng đàn ông mà sao lại giống một tiểu nha đầu quá vậy?"

Khương Lượng cười khổ: "Chăn của hắn vừa nhỏ vừa mỏng, xung quanh phòng thì toàn chổ hở, lần này tôi đã bị cậu làm cho chịu khổ rồi"

Trương Dương nói: "Một chút khổ mà cũng không chịu nổi, đảng và quốc gia làm sao yên tâm giao gánh nặng cho cậu"

Khương Lượng nói: "Vai tôi nhỏ, khí lực kém, giao cho tôi trọng trách lớn quá chỉ sợ là tôi sẽ bị đè chét, thôi tôi cứ thành thật ở tại Giang thành đi"

Trương Dương nó: "Nói nửa ngày, thì ra cậu căn bản là không muốn đến Nam Tích làm phó cục trưởng?"

Khương Lượng đem sự thật nói ra, lúc đầu khi Trương Dương kêu hắn đến Nam Tích, hắn quả thật là không muốn, vợ và con đều ở Giang thành, hơn nữa hắn ở Giang thành phát triển bản thân không tồi, có cơ sở tương đương rồi, cục trưởng Vinh Bằng Phi rất trọng dụng hắn, cũng không muốn hắn đi, sở dĩ hắn đáp ứng với Trương Dương, cũng bởi vì nể giao tình của hai người, nếu Trương Dương cần trợ giúp, thân làm bạn nên hắn đành bụng làm dạ chịu luôn, nhưng mà bởi vì sự can thiệp bên cục công an làm cho ổn thỏa, cái này đã làm thỏa mãn tâm tư của Khương Lượng. Khương Lượng nói: "Có một chút không muốn đi, chỉ là cậu đã mở miệng rồi, tôi cũng không thể không đáp ứng được, bây giờ trên tỉnh không cho tôi đi, cậu có trách tôi cũng không được"

Trương Dương nói: "Là bạn thân thì có tội gì phải trách, lúc đầu cậu đáp ứng tôi, tôi đã rất cảm kích rồi"

Khương Lượng nói: "Tôi nghe nói quan hệ của cậu và Triệu Quốc Cường không được tốt lắm, lần này hắn ta đi Nam Tích, có thể gây bất lợi cho cậu hay không?" Lúc đầu Trương Dương bị hoài nghi là có liên quan đến vụ án của Triệu Quốc Lương, chuyện này rất nhiều người biết đến.

Trương Dương nói: "Hắn dám? Bên công an đã điều tra rõ rồi, tôi và cái chết của Triệu Quốc Lương không hề có chút quan hệ nào cả, chỉ là có người muốn hãm hại tôi, cho nên trộm xe của tôi, đụng chết hắn ta"

Khương Lượng nói: "Oan gia nên giải không nên kết, mượn cơ hội này, cậu cứ nói thẳng với Triệu Quốc Cường đi..." Hắn ho khan một tiếng, lấy khăn tay ra, hỉ một đống nước mũi, thở hổn hển nói: "Con người của Triệu Quốc Cường tôi cũng đã tiếp xúc vài lần rồi, năng lực rất tốt, cũng có tinh thần trọng nghĩa"

Trương Dương nói: "Tôi không có hứng thú với con người của hắn, chỉ cần hắn không chủ động trêu chọc vào tôi, thì tôi khẳng định là không đụng vào hắn, đúng rồi, cậu ở Xuân Dương lâu như vậy, có nghe đến người nào tên Trần Thiên Trọng không?"

Khương Lượng sửng sốt một chút, nhíu mày suy tư, lắc đầu nói: "Cho đến bây giờ vẫn chưa nghe nói qua"

Trương Dương nói: "Cục thủy lợi của Xuân Dương"

Khương Lượng nói: "Ở Xuân Dương có nhiều bộ phận như vậy, tôi không có khả năng đều quen với mọi người, đúng rồi, cậu đột nhiên hỏi thăm người này để làm gì?"

Trương Dương nói: "Hiệu trưởng Trần nói cho tôi biết một việc, những thanh niên tri thức đến thôn Thạch Oa tổng cộng có tám người, Trần Thiên Trọng là một trong số đó, cũng là đội trưởng của bọn họ!"

Khương Lượng nói: "Chỉ những cái này thôi sao?"

Trương Dương cười nói: "Chỉ sợ là cậu không nghĩ ra, Đổng Đắc Chí cũng là một trong những thanh niên tri thức, Hứa Thường Đức, Vương Quân Dao, Trầm Tĩnh Hiền, tất cả đều ở cùng một đội, bọn họ đều quen biết lẫn nhau"

Khương Lượng nghe xong tin tức này cũng vô cùng kinh ngạc, lúc trước hắn đã từng điều tra tư liệu của Đổng Đắc Chí, trong đó không hề có ghi chép về việc xuống nông thôn, Khương Lượng nói: "Thảo nào Hứa Thường Đức lúc trước lại tín nhiệm Đổng Đắc Chí như vậy, vẫn luôn đề bạt hắn. Đổng Đắc Chí không có bằng cấp gì, cũng không có thành tích công tác chói mắt nào hết, mà lại có thể leo lên đến vị trí phó cục trưởng cục công an" Đổng Đắc Chí ở trong hệ thống công an Giang thành không hề có bao nhiêu uy tín cả, khi Điền Khánh Long ở Giang thành, gã ta vẫn luôn bị hào quang của Điền Khánh Long che mờ, Điền Khánh Long đến tỉnh không lâu, liền tuôn ra một loạt chuyện hắn hãm hại Điền Bân, và đã trở thành hình tượng phản diện điển hình của hệ thống công an Giang thành.

Trương Dương nói: "Tôi đã nhìn ra rồi, hiệu trưởng Trần có một số việc không muốn nói, theo cách nói của ông ta, sau khi ông ta đến thôn Thạch Oa một thời gian, bởi vì phát ngôn những lời nói chống lại chủ nghĩa xã hội, cho nên bị người ta bắt giữ, giam trong phòng hết nửa năm, trong thời gian đó xảy ra bao nhiêu việc, ông ta không hề biết. Mà Trần Thiên Trọng này vẫn luôn ở tại thôn Thạch Oa, ông ta hẳn là hiểu chuyện của những thanh niên tri thức này"

Khương Lượng nói: "Nói như vậy, con người của Vương Quân Dao có khả năng có vấn đề"

Trương Dương nói: "Tôi cũng nghĩ như thế, có điều muốn điều tra rõ chuyệ nnày, nhất định phải điều tra rõ quan hệ của bọn họ lúc còn ở thôn Thạch Oa"

Khương Lượng nói: "Trầm Tĩnh Hiền không nói, Trần Ái Quốc không muốn nói, Vương Quân Dao căn bản là không nói, Hứa Thường Đức, Đổng Đắc Chí thì đã chết, bây giờ xem ra, hy vọng mở ra bí mật lớn nhất của chúng ta chỉ nằm trên người của Trần Thiên Trọng"

............................................

Vào buổi trưa cùng ngày, bọn họ đã thuận lợi về đến Xuân Dương, cơn sốt của Khương Lượng đã dỡ hơn, nhưng mà thân thể vẫn còn chút mệt mỏi, hai người vào một quán cơm đối diện cục thủy lợi ăn tùy tiện, vừa đến giờ vào làm ca chiều thì chạy vào cục thủy lợi, phó cục trưởng cục thủy lợi Tạ Siêu đều biết hai người họ, Tạ Siêu là bạn học cũ của Ngưu Văn Cường, cũng là người quen cũ của Khương Lượng và Trương Dương. nhưng mà trong mấy năm nay, Tạ Siêu vẫn luôn giẫm chân tại chổ, vẫn làm phó cục trưởng cục thủy lợi. Nhìn Trương Dương và Khương Lượng, tốc độ lên chức của người ta có thể so với tên lửa rồi, trong lòng Tạ Siêu có vài phần hâm mộ, hắn cũng biết đây là một cơ hội tốt, nhiệt tình mời bọn họ đến làm tiệc, ngoài miệng thì oán giận nói: "Chủ nhiệm Trương, cục trưởng Khương, hai người cũng thật là, đến Xuân Dương cũng không nói cho tôi biết một tiếng, để tôi chuẩn bị trước"

Trương Dương cười nói: "Lần này chúng tôi đến là tìm anh hỗ trợ"

Tạ Siêu nói: "Nói đi, chỉ cần có thể giúp tôi tuyệt đối sẽ hết sức"

Khương Lượng gọi một ly trà nóng, vừa mới khỏi bệnh thì không thể uống rượu.

Trương Dương nói: "Cục thủy lợi của anh có ai tên là Trần Thiên Trọng hay không?"

Tạ Siêu nhíu mày nói: "Trong cục từ trên xuống dưới tôi đều biết cả, nhưng cũng không nghe nói qua về tên của người này"

Trương Dương nói: "Trần Thiên Trọng là thanh niên tri thức của năm 1966, hẳn là cũng năm mươi tuổi rồi"

Tạ Siêu nói: "Tôi đã làm việc tại cục thủy lời mười năm rồi, nếu như tôi không biết, thì hẳn là một ông già rồi, có thể là đã bị điều đi trước khi tôi đến đây" Hắn gọi điện thoại đến phòng thường trực, kêu lão Triệu của phòng thường trực đến, lão Triệu đã làm việc tại cục thủy lợi ba mươi lăm năm rồi, chuyện quá khứ ông ta cũng tương đối quen thuộc.

Lão Triệu nhanh chóng đi đến văn phòng, nghe nói đến tên của Trần Thiên Trọng, lão Triệu gật đầu nói: "Tôi biết, TrầnThiên Trọng, đã từng làm việc tại cục thủy lợi vào mấy năm sáu mươi, nhưng mà làm không bao lâu thì đã bị đuổi rồi, thành phần gia đình của hắn ta hình như không được tốt, sau này hắn cưới một cô gái ở Xuân Dương, lúc hắn kết hôn có mời chúng tôi đến rước dâu, năm 74 hay 75 gì đó, hắn đột nhiên qua đời"

Bình luận

Truyện đang đọc