Trương Đức Phóng nói: "Ngàn vạn lần đừng xem thường lực lượng của tiểu nhân, Đoạn Kim Long đã đưa lên không ít tài liệu đen cho ủy ban kỷ luật rồi, chủ yếu là hướng về hai người chúng ta, lão đệ, vì tình cảm tương giao của chúng tôi, tôi cho cậu một nhắc nhở, ngàn vạn lần không được chủ quan"
Trương Dương nói: " Cảm ơn, tôi nhất định sẽ lưu ý nhiều hơn"
Khi Trương Đức Phóng rời đi, Trương Dương rơi vào trầm tư đáng kể, bí thư của ủy ban kỷ luật Lý Bồi Nguyên tìm hắn hỏi về chuyện của khách sạn Hải Thiên, hắn liền đoán được rằng có người đã đưa tài liệu đen lên rồi, mà lời nói của Trương Đức Phóng cũng đã chứng minh điểm này, Đoạn Kim Long khẳng định đã đưa một ít chứng cứ trong tay lên ủy ban kỷ luật, lúc đầu Đoạn Kim Long rời khỏi Nam Tích, từ bỏ khách sạn Hải Thiên cũng là bất đắc dĩ, xem ra ông ta không cam lòng nuốt cục giận này xuống, chuyện bây giờ chưa trôi qua được bao lâu, thì ông ta liền tính kế phản kích. Trương Dương cũng không sợ Đoạn Kim Long phản kích, cũng giống như những gì mà hắn đã nói với bí thư ủy ban kỷ luật Lý Bồi Nguyên vậy, hắn căn bản là không có bất luận chổ tốt nào trong vụ việc chuyển nhượng của khách sạn Hải Thiên cả, Trương đại quan nhân căn bản là nhìn chướng mắt đống tiền này, người khác không cho là như vậy thì đó là chuyện của người khác, hắn có thể nhìn ra được là Trương Đức Phóng rất khẩn trương, từ lúc Đoạn Kim Long kinh doanh Hải Thiên, thì Trương Dương đã nhận thấy được quan hệ lợi ích chặt không đứt giữa Trương Đức Phóng và Đoạn Kim Long rồi, khi Đoạn Kim Long gặp rủi ro, Trương Đức Phóng đã tỏ vẻ không quan tâm đối với ông ta, chắc là vì sự tuyệt tình của Trương Đức Phóng đã làm chọc giận Đoạn Kim Long.
.......................................
Tối hôm đó Trương Đức Phóng không có về nhà, mà là đi đến nơi ở của Chung Hải Yến, bởi vì sợ người khác phát hiện ra quan hệ của bọn họ, cho nên Chung Hải Yến đã thuê nhà tại ngoại ô thành phố, cô ta vừa mới từ chổ làm về nhà, còn chưa kịp tắm, thì thấy Trương Đức Phóng mở cửa tiến vào, Chung Hải Yến cảm thấy có chút kinh ngạc, cô ta đi ra giúp Trương Đức Phóng cởi áo khoác, nhẹ giọng nói: "Không phải tối nay anh phải về nhà sao?"
Trương Đức Phóng cau mày, ngồi xuống ghế sô pha.
Chung Hải Yến pha trà cho hắn, nghe thấy mùi rượu trên người hắn, thân thiết hỏi: "Anh uống rượu sao?"
Trương Đức Phóng gật đầu nói: "Trương Dương mời khách đón gió tẩy trần cho phân cục trưởng mới đến, cho nên uống vài ly"
Chung Hải Yến nghe đến tên của Trương Dương thì trong lòng liền có chút kỳ quái, không ngờ xảy ra nhiều chuyện như vậy, mà Trương Đức Phóng và Trương Dương vẫn có thể ngồi cùng bàn với nhau.
Trương Đức Phóng uống trà, nói: "Sao này hôm nay trở về sớm thế? Sinh ý không đông?"
Chung Hải Yến liếc nhìn gã một cái, nói: "Cũng là do anh, từ sau khi Mạnh Doãn Thanh và Phòng Tâm Vĩ gặp chuyện không may, nghiệp vụ trong cục của anh cũng ít đi nhiều, sinh ý trong quá cũng vì thế mà càng ngày càng ít đi, cái tên Trương Dương này thật sự là đã làm khổ em"
Trương Đức Phóng thấp giọng nói: " Nếu sinh ý không tốt, thì đóng cửa đi"
Chung Hải Yến nao nao, sao Trương Đức Phóng lại đột nhiên nói ra một câu như vậy, quán của cô còn chưa khai trương được bao lâu, cô ta nhạy cảm thấy được nhất định đã xảy ra chuyện gì, ôm lấy cánh tay của Trương Đức Phóng, ôn nhu nói: "Làm sao thế? Tâm tình của anh hình như không được tốt lắm!"
Trương Đức Phóng dựa lưng về phía sau ghế sô pha, Chung Hải Yến ôm lấy thân thể của hắn, nhỏ nhẹ nói: "Sao thế, anh nói cho em biết đi!"
Trương Đức Phóng nói: " Đoạn Kim Long có thể đã kiện cáo anh với ủy ban kỷ luật!
"Cái gì?"
Trương Đức Phóng nói: "Yến nhi, em phải lập tức rời đi, thừa dịp ủy ban kỷ luật còn chưa tiến hành điều tra em, lập tức đi ngay"
Chung Hải Yến nói: "Em có cái gì phải sợ, Đoạn Kim Long hắn có được nhược điểm gì của em?"
Trương Đức Phóng nói: "Anh hoài nghi trong tay lão ta có một ít chứng cứ mà chúng ta không biết, Yến nhi, em cứ rời đi trước đi, tránh gió một chút, chờ chuyện này qua rồi hãy trở về, chỉ cần bị ủy ban kỷ luật theo dõi, thì sẽ là chuyện rất phiền phức"
Chung Hải Yến nói: "Đã xác thực?"
Trương Đức Phóng nói: "Vẫn chưa, nhưng mà anh nghe nói bên ủy ban kỷ luật đã bắt đầu điều tra chuyện của Hải Thiên"
Chung Hải Yến nói: "Coi anh bị dọa kìa, đâu có việc gì đâu! Đoạn Kim Long cũng có bàn tay không sạch sẽ, nếu lão ta dám kiện chúng ta, thì em sẽ làm cho lão ấy không chịu nổi, mấy năm nay lão cũng làm kinh doanh trái pháp luật không ít, trừ phi là lão đã hết muốn sống ngày lành, muốn ngồi chồm hổm trong nhà tù!"
Trương Đức Phóng thì lại không được lạc quan như Chung Hải Yến, Đoạn Kim Long kinh doanh trái pháp luật ít nhiều gì cũng do gã che chở, tuy rằng gã không trực tiếp cầm tiền trên tay của Đoạn Kim Long, nhưng mà Chung Hải Yến thì đã cầm không ít rồi, Chung Hải Yến là nhân vật quan trọng, nếu như Đoạn Kim Long thật sự là không từ một giá nào, Chung Hải Yến khẳng định là sẽ bị điều tra, chỉ cần rơi vào trong tay viện kiểm soát, thì Chung Hải Yến còn có thể tình thâm nghĩa trọng với hắn hay không, rất là khó nói.
Trương Đức Phóng nói: "Phòng ngừa chu đáo vẫn tốt hơn, anh nghe nói bên ủy ban kỷ luật điều tra chuyện của Hải Thiên, cho nên anh mượn cơ hỏi đêm nay hỏi thử Trương Dương một chút, hắn nói với anh rằng ủy ban kỷ luật đã đi tìm hắn rồi, chính là bởi vì chuyện của Hải Thiên. Yến Nhi, không có gió thì sóng không nổi dậy được, bây giờ em mà không đi, nếu như bọn họ mà tìm đến cửa, thì muốn chạy cũng đã không được"
Chung Hải Yến nghe Trương Đức Phóng nói như vậy cũng không khỏi khẩn trương, cô ta đương nhiên không muốn đi, Trương Đức Phóng sở dĩ kêu cô ta đi, dụng tâm rất rõ ràng, gã vì muốn bảo vệ chính mình, nghĩ như vậy, Chung Hải Yến khó tránh khỏi có chút thất vọng. Con người Trương Đức Phóng đúng là không có đảm đương, gặp phải chuyện, gã chỉ nghĩ đến việc tự bảo vệ mình, căn bản là không suy nghĩ đến cảm thụ của cô. Chung Hải Yến thả Trương Đức Phóng ra, lặng lẽ ngồi qua một bên.
Trương Đức Phóng thấy cô ta rõ ràng không vui, nhẹ giọng khuyên: "Chỉ đi tránh đầu sóng một chút, qua một thời gian không còn việc gì, anh sẽ an bài cho em trở về"
Chung Hải Yến nói: "Từ nhỏ đến lớn em đều sống tại Nam Tích, bây giờ anh bắt em phải rời đi?"
Trương Đức Phóng nói: "Không phải là bắt em rời đi, mà chỉ kêu em tránh mặt một chút, anh không muốn em xảy ra chuyện"
Chung Hải Yến: "Em cực khổ nhiều năm như vậy, vất vả lắm mới có được ngày hôm nay, Yến Quy Lai vừa mới khai trương không bao luâ, anh kêu em đem tất cả sự nghiệp vứt bỏ hết? Chỉ là vì suy đoán của anh?"
Trương Đức Phóng nói: "Không phải là suy đoán nữa rồi, ủy ban kỷ luật đã bắt đầu điều tra chuyện của Hải Thiên, sớm muộn gì cũng tra lên người của em, Yến nhi, anh không muốn em có việc"
"Hay là anh không muốn bản thân mình có việc?"
Trương Đức Phóng đương nhiên có thể nhìn ra oán niệm trong lòng Chung Hải Yến, vươn tay nắm lấy vai của Trương Đức Phóng, Chung Hải Yến lại hét to lên: "Đừng đụng vào em!"
Tay của Trương Đức Phóng vẫn để yên ở đó.
Chung Hải Yến đứng thẳng lên, ánh mắt trở nên xa lạ chưa từng có, cô lắc đầu nói: " Anh đi về đi, từ nay về sau đừng đến chổ của em nữa!"