Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Trương Lập Lan nhìn bóng lưng của Trương Dương, muốn nói lại thôi, từ đầu đến cuối đều là Trương Dương ám chỉ quan hệ của bà và Ngô Minh, nhưng căn bản là không có nói ra căn cứ chính xác nào của bà và Ngô Minh cả, trong lòng Trương Lập Lan rất là phiền muộn, nhưng mà chuyện này đúng là khó mở miệng, nếu Trương Dương đã không nói cái gì, bà đương nhiên cũng không thể chủ động đi hỏi, chuyện này chỉ có thể tạm thời gác qua một bên mà thôi, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt. Trong lòng bà cũng tồn tại một tia may mắn, cho rằng Trương Dương chỉ có khả năng là nhìn thấy bà và Ngô Minh cùng nhau ăn, trong tay của Trương Dương cũng không có bất kỳ bằng chứng chính xác nào cả, bằng không thì với tính tình kiên quyết của thằng nhãi này tuyệt đối sẽ không nói ra câu nước sông không phạm nước giếng.

Trương Dương cố ý để lại cho Trương Lập Lan một cái lo lắng, lợi dụng tư tinh của Ngô Minh và Trương Lập Lan ngay bây giờ cũng không có được ý nghĩa quá lớn, trên thực tế thì chiêu thức này của hắn cũng rất cao minh.

Sau khi có được bằng tốt nghiệp, Trương đại quan nhân đầu tiên là đến chổ ủy ban kỷ luật nói cảm ơn với Lưu Diễm Hồng, Lưu Diễm Hồng đương nhiên là không nghĩ rằng bên trong lại có nhiều khúc mắc như vậy, thấy hắn lấy được bằng tốt nghiệp, cũng vui vẻ cho hắn, mỉm cười nói: "Cái này thì tốt rồi, lấy được bằng cấp khoa chính quy, có được tấm bằng này, sau đó khẳng định sẽ có tiền đồ"

Trương đại quan nhân hí hửng nhìn tấm bằng tốt nghiệp, hùng tâm vạn trượng nói: "Hai ngày nữa em sẽ đóng khung lồng kính, em vốn có cơ sở kém cỏi, bây giờ đã được bổ sung, nhìn xem còn ai chê cười em có bằng trung chuyên"

Lưu Diễm Hồng cười nói: "Thanh niên đừng có hư vinh tâm như vậy, đúng rồi, có đi cảm ơn bô trưởng Khổng không?"

Trương Dương nói: "Đang chuẩn bị đi cảm ơn ông ta đây"

Lưu Diễm Hồng nói: "Tôi thấy thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, người ta thấy cậu chưa chắc đã vui vẻ"

Trương Dương vui vẻ hớn hở gật đầu, nói: "Chị Lưu, em phải đi"

Lưu Diễm Hồng gọi hắn lại, nói: "Đừng nóng vội, có đến chổ của tỉnh trưởng Tống chưa? Ông ta nói thế nào?"

Trương Dương sờ sờ cái ót, nói: "Tối hôm qua em bận quá, cho nên đã quên mất chuyện này rồi"

Lưu Diễm Hồng có chút oán trách nhìn hắn, nói: "Có một số việc phải nhanh chóng nói rõ, càng để ở trong lòng, càng là một khúc mắc không giải được"

Trương Dương nói: "Tối nay em sẽ đi"

Trong lúc hai người đang nói chuyện, bí thư ủy ban kỷ luật tỉnh Tằng Lai Châu đến, Lưu Diễm Hồng nhìn thấy Tằng Lai Châu xuất hiện, vội vã đứng dậy cười nói: "Bí thư Tằng, sao ngài đại giá quang lâm đến, có chuyện gì cứ kêu tôi qua là được"

Trương Dương cũng vội vàng cúi đầu chào hỏi.

Tằng Lai Châu nhìn thấy Trương Dương, cũng lộ ra một nụ cười mỉm, lần trước ông đến Giang thành, Trương Dương an bài vô cùng chu đáo, cả nhà Tằng Lai Châu đi núi Thah Thai ăn uống du ngoạn tất cả đều là do một mình Trương Dương thu xếp, cả nhà Tằng Lai Châu tương đối thỏa mãn, và đánh giá về Trương Dương tự nhiên cũng cao lên rất nhiều, Tằng Lai Châu cười nói: "Trương Dương đến khi nào vậy? Sao không gọi tôi một tiếng?"

Trương Dương cười nói: "Bí thư Tằng mỗi ngày đều rất bận, một người nhàn hạ như tôi làm sao mà dám chiếm dụng thời gian quý giá của ngài"

Tằng Lai Châu nói: "Buổi tối cùng nhau đi ăn cơm đi, đúng lúc Hoa Chiêu từ Lam Sơn trở về, các người đã lâu rồi không gặp mặt"

Trương Dương nói: "Không đực, tôi còn có việc nữa" Hắn đang nói thật, chứ không phải là muốn từ chối.

Tằng Lai Châu cố ý làm mặt giận, nói: "Thế nào? Tôi không mời được cậu sao?"

Lưu Diễm Hồng cười, giải thích giúp Trương Dương: "Bí thư Tằng, tiểu Trương thật sự có việc, buổi tối còn phải đi gặp cha vợ tương lai nữa"

Tằng Lai Châu cười ha hả nói: "Tôi còn tưởng là chuyện gì, không cần đi"

Trương Dương và Lưu Diễm Hồng đều sửng sốt, bí thư Tằng sao lại kiêu ngạo như vậy, chuyện nhà người ta mà ông cũng muốn quản.

Tằng Lai Châu nói: "Buổi tối nay tôi có mời vợ chồng tỉnh trưởng Tống đến, ông ấy đã đáp ứng rồi, tiểu Lưu, tôi đến đây là để mời ăn, Trương Dương, lúc này cậu còn từ chối không?"

Trương Dương cười nói: "Bí thư Tằng cho tôi mặt mũi lớn như vậy, tôi làm sao mà dám không nhận, chúng ta đi ăn ở đâu?"

Tằng Lai Châu nói: "Nam Quốc Sơn Trang đi"

Trong lòng Trương đại quan nhân thầm kêu thật sự đúng là quá trùng hợp, lại là Nam Quốc Sơn Trang, lão Tằng sao lại chọn chổ ấy nhĩ?

Trương Dương vừa mới rời khỏi ủy ban kỷ luật, suy nghĩ một chút liền đi đến chổ của tỉnh trưởng Tống Hoài Minh, từ lần bị trách mắng trong nghi thức đặt móng cho sân bay mới đến giờ, Trương Dương vẫn chưa có chủ động liên hệ với Tống Hoài Minh, hắn cũng không biết bây giờ Tống Hoài Minh có thái độ gì với mình cả, nếu như tỉnh trưởng Tống bởi vì trường hợp của Thì Duy mà gây khó dễ cho mình, hắn tốt nhất là nên tránh cho xa ra, buổi tiệc tối nay tình nguyện lỡ hẹn, còn đỡ hơn gặp mặt lại khó xử.

Công việc của tỉnh trưởng Tống đúng là rất bận rộn, người chờ gặp mặt rất nhiều, Trương Dương tuy rằng có quan hệ không bình thường, nhưng mà cũng thành thật ngồi phía sau đợi, thư ký của Tống Hoài Minh Chung Bồi Nguyên an bài cho hắn ngồi trong phòng nghỉ chờ, mang cho hắn một ly trà, nói: "Tiểu Trương, tỉnh trưởng Tống đang bận rộn công việc, lát nữa còn có người phụ trách của phòng nông nghiệp đến báo cáo công tác với ông, tôi thấy ngày hôm nay cậu chắc là đợi lâu rồi"

Trương Dương nói: "Ông ấy biết tôi đến không?"

Chung Bồi Nguyên cười nói: "Biết, ông ấy kêu cậu chờ ở đây"

Trong lòng Trương Dương lúc này mới thoáng yên ổn lại một chút, nhìn thời gian đã là buổi chiều rồi, phỏng chừng phải chờ đến lúc Tống Hoài Minh ra về htoi6. Trương Dương thành thật ngồi chờ ngoài cửa, đợi đến bốn giờ ba mươi, thấy trong phòng nghỉ còn có mấy người ngồi chờ, Trương Dương đã không nhịn được đứng lên, bước qua vài bước.

Chung Bồi Nguyên đã đi tới, Trương Dương vội vàng nghênh đón, Chung Bồi Nguyên nói: "Tỉnh trưởng Tống có thể sẽ ra về trễ lắm, kêu cậu đến trường sư phạm Đông Giang đón phu nhân"

Những lời này của Chung Bồi Nguyên đã khiến cho Trương Dương nhất thời thoải mái hơn, nếu Tống Hoài Minh đã kêu hắn đi đón Liễu Ngọc Oánh, vậy chứng minh rằng ông đã không còn tức giận chuyện quá khứ rồi, đồng thời cũng cho thấy chuyện Tằng Lai Châu mời mình, Tống Hoài Minh cũng đã biết.

Trương Dương đứng dậy nói: "Vậy tôi đi đây"

Bây giờ Trương Dương đang chạy xe của Trần Thiệu Bân, hắn rất quen thuộc với trường sư phạm Đông Giang, em gái Triệu Tĩnh đang đi học tại trường sư phạm Đông Giang mà, mà trường này thì lại thuộc về đại học phương Bắc.

Khi Trương Dương đi đến gần trường đại học, thì các học sinh ra đã về hết rồi, Trương Dương lái xe đậu ven đường, không bao lâu thì thấy Liễu Ngọc Oánh mặc quần dài áo hoa từ trong cổng trường đi ra, Trương Dương chủ động đi qua nghênh đón, vẻ mặt đầy tươi cười kêu lên: "Dì Liễu"

Liễu Ngọc Oánh nhìn thấy hắn, cũng cười cười: "Con đến thật là nhanh"

Trương Dương nói: "Nhiệm vụ mà tỉnh trưởng Tống giao cho con, con không dám chậm trễ"

Bình luận

Truyện đang đọc