Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Trương Dương vốn định xuống dưới quan sát nghi thức trao giải cho Ngưu Chấn Vĩ, nhưng Lương Thành Long lúc này lại gọi điện thoại tới, giọng nói trong điện thoại rõ ràng mang theo ý xin lỗi: "Bạn thân, xin lỗi, ủy khuất cho mày rồi!"

Trương đại quan nhân nói: "Sao lại thế? Không phải mày muốn ân đoạn nghĩa tuyệt với tao sao?"

Lương Thành Long ở bên kia có chút ngại ngùng nở nụ cười: "Mày cũng quá hẹp hòi đi, là bạn thân của mình, nào có thù qua đêm chứ!" Trương Dương nói: "Đã làm rõ ràng rồi?" Lương Thành Long nói: "Tao cùng Đinh Triệu Dũng đều đang ở Hương Hà Vịnh. Mày nhanh chóng lại đây một chuyến đi, chúng tao tìm được vò rượu kia rồi."

Trương Dương lặng đi một chút, không nghĩ tới hai người bọn họ thật sự có phát hiện, Trương Dương nói: "Đợi một chút, tao đây sẽ qua!" Lương Thành Long ở bên kia bỏ điện thoại xuống, hướng Đinh Triệu Dũng cùng Lâm Thanh Hồng nói: "Hắn sắp tới đây."

Lâm Thanh Hồng hừ lạnh một tiếng, Lương Thành Long vừa rồi lại đây hưng sư vấn tội, Lâm Thanh Hồng thật sự là không chịu nổi, liền nói ra chuyện đêm hôm đó, còn đem cả chứng cứ mình đi bệnh viện kiểm tra sức khoẻ ra. Kỳ thật trước khi đến nơi Lương Thành Long đã từ lời Trương Dương suy nghĩ ra chuyện này tám chín phần mười không liên quan với Trương Dương, hiện giờ nhìn thấy nhiều chứng cớ như vậy, hắn đã hoàn toàn tin tưởng, đây là một cái bẫy bày ra nhằm vào Lâm Thanh Hồng, Trương Dương chỉ là không may bị cuốn vào.

Đinh Triệu Dũng nói: "Căn biệt thự này không tồi. Tôi có thể đi thăm quan một chút chứ?" Hắn chỉ là tìm cái lấy cớ tránh đi, lưu lại cho hai vợ chồng Lương Thành Long một cái không gian nói chuyện riêng.

Lâm Thanh Hồng nói: "Anh cứ tùy tiện."

Đinh Triệu Dũng đứng dậy hướng ra vườn hoa ngoài cửa đi đến.

Lương Thành Long nói: "Thanh Hồng..."

"Đừng gọi buồn nôn như vậy, gọi tôi là Lâm Thanh Hồng, nếu không anh gọi tôi là Tổng giám đốc Lâm!" Lâm Thanh Hồng tức giận nói.

Lương Thành Long nói: "Em không phải vợ của anh sao? Anh gọi em là Thanh Hồng có làm sao?"

Lâm Thanh Hồng nói: "Lương Thành Long, anh có bệnh hả? Từ xa chạy tới chính là vì không có việc gì nên tới tìm việc sao?"

"Không phải anh quan tâm em sao?"

"Quan tâm tôi? Làm sao anh còn mặt mũi nói những lời này? Anh quan tâm mặt mũi của mình đi! Nếu không phải anh nhìn thấy mấy tấm hình kia, anh sẽ vội vã chạy đến Nam Vũ sao? Anh là sợ tôi cho anh đội nón xanh, sợ mặt mũi của mình nhục nhã."

Lúc này trong lòng Lương Thành Long đã thoải mái hơn, lời Lâm Thanh Hồng nói là nói nhảm trong lúc tức giận, sự thật đã chứng minh nàng cùng Trương Dương không có bất kỳ quan hệ mập mờ gì, Lương Thành Long nói: "Thằng đàn ông nào không sĩ diện chứ? Ai cũng không muốn vợ của mình lén lút với kẻ khác!"

Lâm Thanh Hồng nói: "Anh sợ à!"

Lương Thành Long gật gật đầu.

"Sợ thì mau ly hôn với tôi đi, bằng không sớm muộn gì anh cũng bị nón xanh đè chết!"

Lương Thành Long cười cười nói: "Em không phải là người như thế!"

Lâm Thanh Hồng dựng thẳng lông mày nói: "Lương Thành Long. Tên vương bát đản này, anh sợ đội nón xanh ư, sau khi tôi kết hôn với anh, anh cũng cho tôi đội nón xanh không ít, tôi nói cho anh biết, tôi hiện tại xem như là mở miệng ai rời đi thì có người khác sẽ qua. Đàn ông hai đùi trên đời này còn nhiều lắm, rất nhiều, Lâm Thanh Hồng tôi muốn tìm đàn ông. Anh cho là có thể ngăn trở được tôi sao?"

Lương Thành Long cười đến có chút xấu hổ: "Thanh Hồng, đừng tức giận nữa, đúng rồi! Em nói lần này rốt cuộc là ai hãm hại em chứ?" Lương Thành Long cố ý chuyển hướng trọng tâm câu chuyện.

Lâm Thanh Hồng nói: "Cút đi, không liên quan tới anh!"

Lương Thành Long nói: "Thanh Hồng, một phụ nữ cho dù mạnh mẽ đến đâu, bên người cũng phải có một người đàn ông, em xem, khi tôi đi vắng bên cạnh em, còn có người xấu đánh chủ ý tới em, muốn hãm hại em, nếu không phải gặp Trương Dương, chuyện này sẽ phiền toái lớn."

Lâm Thanh Hồng nói: "Anh đừng ở chỗ này giả mù sa mưa, tôi sẽ đem đơn ly hôn lấy ra, anh nhanh chóng ký tên rồi cút đi cho tôi!"

Lương Thành Long nói: "Muốn anh kí tên trừ phi anh chết!"

Lâm Thanh Hồng nói: "Một người đàn ông to lớn như anh, đi ra khỏi cửa ra bên ngoài như thế nào cũng coi như là một nhân vật, làm sao lại vô sỉ như thế chứ?"

Lương Thành Long nói: "Quá khứ anh đã không biết quý trọng, nhưng hiện tại anh đã biết rõ, trên đời này với anh không có người nào tốt hơn em!"

Lâm Thanh Hồng nói: "Anh làm tôi buồn nôn!" Lúc nàng đứng lên chuẩn bị rời đi thì nhìn thấy Đinh Triệu Dũng cùng Trương Dương cùng nhau đi vào, Trương Dương cười toe toét miệng cười nói: "Chị dâu, hom nay trước mặt Lương Thành Long chị phải giúp tôi rửa sạch oan ức, tên này muốn cùng tôi ân đoạn nghĩa tuyệt đó."

Lương Thành Long nói: "Không phải tao xin lỗi mày rồi sao?"

Lâm Thanh Hồng nói: "Loại người tiểu nhân này mà cậu cũng cùng hắn làm bạn sao. Ân đoạn nghĩa tuyệt thì ân đoạn nghĩa tuyệt. Cậu sợ cái gì?"

Lương Thành Long nói: "Đừng như vậy, anh sai lầm rồi, anh cho các em giải thích còn không được sao? Giết người bất quá là đầu chỉ xuống đất. Nếu không phải quan tâm em, làm sao anh đến nỗi cùng huynh đệ trở mặt chứ?"

Lâm Thanh Hồng nói: "Thê tử như quần áo. Huynh đệ như tay chân, đương nhiên là huynh đệ quan trọng hơn."

Lương Thành Long nói: "Tay chân có thể đứt nhưng quần áo không thể không mặc, anh là người trọng sắc khinh bạn, vì em, anh có tuyệt giao hết với bạn cũng đều không sao."

Đinh Triệu Dũng cùng Trương Dương đồng thời mắng: "Vô sỉ!" Kỳ thật bọn hắn cũng chỉ là ở phối hợp với Lương Thành Long, hi vọng thông qua chuyện này có thể hỗ trợ cải thiện quan hệ hai người bọn họ.

Biểu hiện của Lương Thành Long cũng không có làm cho Lâm Thanh Hồng cảm động, nàng nhẹ giọng nói: "Làm trò đủ rồi thì đi đi thôi. Tôi không thừa hơi chơi đùa với anh!"

Trương Dương nói: "Không phải nói tìm được vò rượu kia rồi sao?"

Lâm Thanh Hồng gật gật đầu, chỉ vào vò rượu trên bàn trà nói: "Tìm được rồi, cũng may rượu đêm hôm đó không uống hết, rượu còn lại được người phục vụ thu lại, tôi đi Túy Ông Cư vất vả lắm mới hỏi ra, vì vò rượu này tôi đã bỏ ra một ngàn đồng."

Trương Dương đã đi qua cầm lấy kia vò rượu, quơ quơ, bên trong còn có chừng bốn lạng.

Lương Thành Long tiến đến bên cạnh Trương Dương nói: "Trong rượu này trộn lẫn xuân dược sao?"

Trương Dương gật gật đầu, khẽ mở nắp bình, cẩn thận nghe nghe, đêm hôm đó hắn cũng không để ý, lúc ấy chỉ nếm một ngụm, hiện tại lấy được vò rượu này, hắn mới thật sự cảm nhận, bên trong hẳn là có chứa Ngũ Thạch Tán.

Lâm Thanh Hồng nói: "Tôi đã lấy ra một ít mẫu giao cho bạn trong viện nghiên cứu sinh hóa, nhờ cô ấy giúp xét nghiệm thành phần.

Trương Dương nói: "Có thể nghĩ ra được ai bỏ thứ này vào trong rượu hay không?

Lâm Thanh Hồng lắc đầu nói: "Không biết, chuyện này dừng ở đây đi, tôi thật sự vô cùng buồn, thực xin lỗi, công ty của tôi còn có chuyện quan trọng, không thể nói chuyện cùng các anh." Nàng hướng bọn hắn hạ lệnh trục khách.

Trương Dương cùng Đinh Triệu Dũng nhìn nhau, xem ra Lâm Thanh Hồng đã quyết tâm ly hôn với Lương Thành Long. Trước khi bọn hắn rời khỏi biệt thự của Lâm Thanh Hồng, không qua bao lâu Lương Thành Long cũng theo đi ra, vẻ mặt có vẻ thực sự uể oải, trong tay mang theo vò rượu kia.

Đinh Triệu Dũng nói: "Anh mang rượu này ra ngoài làm gì?"

Lương Thành Long nói: "Thứ này hại người. Tôi sợ cô ấy không cẩn thận lại uống hết."

Đinh Triệu Dũng cùng Trương Dương cùng nhau nở nụ cười.

Lương Thành Long mặt mày ủ dột: "Thực sư là uất ức, ai mẹ nó lại âm hiểm như vậy chứ, lại có thể bỏ thuốc một phụ nữ?"

Đinh Triệu Dũng nói: "Người bỏ thuốc khẳng định có mục đích, có phải muốn lợi dụng ảnh chụp này uy hiếp Lâm Thanh Hồng hay không?"

Trương Dương nói: "Tôi nghe chị dâu nói, người đem ảnh chụp đưa cho cô ấy xem chính là chồng trước Trình Quốc Bân của cô ấy!"

Lương Thành Long nói: "Làm sao hắn lại nhận được ảnh chụp? Tôi là chồng của Lâm Thanh Hồng, cho dù muốn hại Thanh Hồng, cũng phải đem ảnh chụp lấy cho tôi xem trước chứ? Không có lý gì đưa cho chồng trước xem?"

Đinh Triệu Dũng nói: "Anh hoài nghi chuyện này có liên quan với Triệu Quốc Bân?"

Trương Dương nói: "Tôi cảm thấy người này cũng có vấn đề, chuyện xảy ra vào lúc ban đêm, sáng sớm hôm sau hắn đã có ảnh chụp đến tìm chị dâu, hơn nữa nhanh như vậy đã nhận được ảnh chụp, nếu như là đối thủ làm ăn muốn lợi dụng ảnh chụp này uy hiếp chị dâu, cũng không thể áp dụng thủ đoạn như vậy, trực tiếp tìm chị dâu không phải tốt hơn sao? Vì sao lại đưa chồng trước? Vì sao phải cho anh biết? Căn bản là muốn phá hư tình cảm hai người các vị."

Lương Thành Long nói: "Trình Quốc Bân lúc trước không muốn ly hôn với Lâm Thanh Hồng, là bởi vì hắn ở bên ngoài..., cho nên Thanh Hồng mới kiên trì ly hôn với hắn."

Đinh Triệu Dũng nói: "Lâm Thanh Hồng cũng thật là bất hạnh, chồng trước bên ngoài..., anh lại gây ra chuyện Bạch Yến kia, co ấy không căm tức mới là lạ!"

Lương Thành Long nói: "Được rồi, tôi cũng áy náy muốn chết, tôi sẽ đi tìm Trình Quốc Bân hỏi cho rõ ngay bây giờ."

Trương Dương chủ động xin đi giết giặc nói: "Tôi với anh đi thôi! Tôi am hiểu quan sát mặt mũi lời nói, từ cuộc nói chuyện của các anh, tôi sẽ có thể phán đoán ra hắn có phải nói thật hay không."

Trình Quốc Bân tiếp Lương Thành Long cùng Trương Dương ở trong phòng làm việc. Nhìn thấy Lương Thành Long, vẻ mặt hắn buồn cười nói: "Lương tiên sinh nhanh như vậy đã tới, anh hẳn là vì chuyện của Thanh Hồng đi."

Lương Thành Long gật đầu nói: "Đội trưởng Trình, hôm nay tôi tới là muốn tìm anh hỏi một chút chuyện."

Trình Quốc Bân cười nói: "Hỏi đi, có việc gì cứ hỏi, xem ở trên mặt mũi Thanh Hồng, nếu tôi có thể giúp gì cho anh thì nhất định sẽ giúp!"

Lương Thành Long nghe được lời này thực sự không thoải mái, ngươi dựa vào cái gì xem ở trên mặt mũi Thanh Hồng, ta mới là chồng hiện tại của Lâm Thanh Hồng.

Lương Thành Long nói: "Tôi nhận được một số tấm ảnh chụp, không khác lắm so với tấm ảnh anh đưa cho vợ tôi." Lương Thành Long nhân mạnh riêng chữ vợ tôi, là muốn làm cho Trình Quốc Bân hiểu được, đó là vợ của mình, không có bất cứ quan hệ nào với Trình Quốc Bân.[]

Bình luận

Truyện đang đọc