Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Lương Thành Long cắn một miếng thịt nướng, nói: "Cậu đừng có mà giả bộ hồ đồ với tôi, thật ra trong lòng cậu rõ hơn so với bất kỳ ai, Đoàn Kim Long làm thế mà không xảy ra chuyện, không có bối cảnh thì làm sao có thể? Bởi vì hắn và cục trưởng công an Trương Đức Phóng có quan hệ, người khác bị tố cáo, công an nhận được tố cáo sẽ lập tức đi điều tra, nhưng Hải Thiên bị tố cáo, người tố cáo rất nhiều, nhưng cậu có thấy ai đi tra xét không? Cho dù là có người đi tra xét thì bọn họ cũng sẽ nhận được tin tức trước, trước khi cảnh sát đến đã an bài thỏa đáng tất cả, tuyệt đối sẽ không bị nắm thóp."

Trương Dương nói: "Anh có vẻ hiểu rất rõ chuyện của Hải Thiên."

Lương Thành Long nói: "Trương Đức Phóng này tôi không thích lắm, hắn quá tham, Đoàn Kim Long khẳng định cho hắn không ít lợi ích, gái của bộ phận sauna của Hải Thiên có tới hơn hai trăm đứa, quản lí đại sảnh của Hải Thiên Chung Hải Yến là tình nhân của Trương Đức Phóng, việc này trong lòng mọi người đều biết rõ ràng, cậu đừng có nói với tôi là cậu không biết đấy nhé."

Trương Dương nói: "Tôi cũng có nghe nói một chút."

Lương Thành Long nhắc nhở hắn: "Cậu muốn động vào Hải Thiên là làm tổn hại tới lợi ích của Trương Đức Phóng, chuyện này cậu phải cân nhắc rõ ràng, tên Trương Đức Phóng này cũng rất có nghề, trước đây khi làm phó cục trưởng cục công an huyện Bảo Hòa, chính là nổi tiếng về ăn hối lộ, sau này tới Đông Giang thì hơi thu liễm một chút. Nhưng sau khi tới Nam Tích, chỉ quy củ được một đoạn, hiện tại... hắc hắc." Lương Thành Long lợi dụng tiếng cười lạnh để thay cho lời đánh giá.

Trương Dương và Trương Đức Phóng vẫn luôn là nước giếng không phạm nước sông, Trương Đức Phóng cũng có bối cảnh, cậu hắn chính là bí thư tỉnh ủy tiền nhiệm Cố Doãn Tri, Trương Dương đối với việc Đoàn Kim Long ở sau lưng vân luôn ôm thái độ hoài nghi, Đoàn Kim Long là một thương nhân không thể lá gan lớn như vậy được, là Trương Đức Phóng làm chỗ dựa cho hắn, trong chuyện Lương Nguyệt Linh bị đưa tới đồn công an, Đoàn Kim Long phải chăng cũng là được Trương Đức Phóng làm chủ? Nếu thật là như vậy, Trương Đức Phóng chính là một tên bất trạch bất khấu, hắn đã ý thức được Trương Dương muốn gia nhập vào phạm vi lợi ích của hắn, đã bắt đầu lặng lẽ phản kích.

Thạch Thắng Lợi không ngờ Trương Dương lại một lần nữa tìm tới mình, từ lần trước ở Hải Thiên bị Trương Dương đánh cho một trận, Thạch Thắng Lợi đã thật thà hơn nhiều, chuyện đó đã khiến cho nhân sinh của gã bước sang một trang mới, trên thế giới này có rất nhiều người mà gã không thể trêu vào, đến cuối cùng, vẫn là phải quỳ xuống trước mặt Trương Dương cầu xin mới bình ổn được chuyện đó, sau khi nhận được điện thoại của Trương Dương, Thạch Thắng Lợi ngay lập tức tới văn phòng của Trương Dương, vẻ mặt tươi cười nói: "Chủ nhiệm Trương, ngài tìm tôi có việc gì à?"

Trương Dương nhìn thấy Thạch Thắng Lợi mặt mày tươi cười, nhưng ở sâu trong mắt gã vẫn có thể nhìn thấy được sự sợ hãi đối với mình, Trương đại quan nhân trong lòng an tâm, xem ra thằng ôn này cũng biết điều, một trận quyền cước đã khiến gã tự biết được giá trị của bản thân mình.

Trương Dương nói: "Anh còn nhớ những lời mà lần trước tôi nói với anh không?"

Thạch Thắng Lợi đầu óc không được sáng sủa lắm, sờ đầu sờ gáy nói: "Lời gì cơ?"

Trương Dương nói: "Chuyện Đoàn Kim Long nói cho anh biết Quan Chỉ Tình."

Thạch Thắng Lợi nhắc tới chuyện này liền hận đến ngứa răng, nói: "Đúng vậy, nếu không phải hắn tôi sao lại đi đắc tội với ngài, cũng không bị ngài..." Thạch Thắng Lợi không nói được nữa, bị đánh cũng không phải là chuyện hay ho gì mà nói ra.

Trương Dương nói: "Chuyện này anh định cứ vậy là xong à?"

Thạch Thắng Lợi nói: "Tôi đã sớm muốn đánh cho thằng ôn đó một trận rồi, nhưng ngài không phải là không cho phép ư?"

Trương Dương cười nói: "Anh cũng nghe lời nhỉ?"

Thạch Thắng Lợi da mặt có dày hơn nữa thì lúc này cũng không khỏi có chút nóng lên, hắn nhận thức được rõ ràng, mình thật sự đã sợ Trương Dương.

Trương Dương nói: "Tôi muốn anh ra mặt lấy Hải Theien."

Thạch Thắng Lợi ngây ra: "Gì cơ?"

Trương Dương nói: "Tên Đoàn Kim Long này ba lần bảy lượt đối nghịch với tôi, khách sạn Hải Thiên tàng ô nạp cấu, công khai kinh doanh mại dậm, đã trở thành một khối u ác tính của Nam Tích, tôi muốn cắt khối u ác tính này đi, đây cũng là để trừ hại cho dân, phát huy chính nghĩa."

Thạch Thắng Lợi nói: "Cái này thì tôi cũng biết, Hải Thiên nuôi hơn hai trăm gái, tôi cũng từng..." Nói đến đây thằng ôn này lại cảm giác được là mình nói sai rồi, xấu hổ cười nói: "Chủ nhiệm Trương, anh nói làm thế nào thì tôi sẽ làm thế đó, hay là tôi đi tìm Đoàn Kim Long, bảo hắn giao lại khách sạn đó cho tôi."

Trương Dương ngoắc ngoắc ngón trỏ với Thạch Thắng Lợi, Thạch Thắng Lợi đi tới trước mặt hắn, Trương Dương ghé vào tai y thì thầm vài câu, Thạch Thắng Lợi nghe xong mặt mày hớn hở, liên tục gật đầu.

Trương Dương nói: "Chuyện ngày hôm nay chỉ có tôi và anh biết, nếu truyền tới tai người thứ ba, hắc hắc..." Trương Dương giơ tay lên, một chưởng vỗ vào góc bàn làm việc, cái bàn làm việc đang yên lành bị một chưởng của thằng ôn này làm cho vỡ một góc phẳng lỳ như bị đao gọt búa khắc, Thạch Thắng Lợi sợ tới mức lè lưỡi dài ra cả nửa ngày vẫn chưa rụt lại, áo sau lưng lập tức ướt đẫm mồ hôi lạnh. Y run giọng nói: "Chủ nhiệm Trương yên tâm.... Chủ nhiệm Trương yên tâm.... Tôi nhất định.... Nhất định sẽ giữ bí mật..."

Đoàn Kim Long nhìn bán báo cáo tài vụ tháng này, không khỏi nhíu mày, tháng này thu vào giảm mạnh, một là vì xuất ra hơn ba mươi vạn tài trợ cho trận đấu bóng đá ngôi sao, hai là sau sự kiện ngôi sao HongKong chơi gái tập thể lần trước, y không thể không thu liễm hơn nhiều, hiện tại bộ phận sauna đã đóng cửa, mắt thấy có thể kiếm được nhiều tiền như vậy nhưng lại không thể làm, trong lòng Đoàn Kim Long sao không đau đớn cho được, nhưng ảnh hưởng của chuyện này phải qua một đoạn thời gian nữa mới có thể tiêu trừ được, lúc nào có thể khôi phục kinh doanh còn phải xem ý tứ của Trương Đức Phóng. Y ngẩng đầu lên, nhìn Chung Hải Yến đang đứng ở trước mắt nói: "Sự kiện đó giải quyết sao rồi?"

Chung Hải Yến thở dài nói: "Bộ trưởng Lương biết cháu gái là bị khách sạn của chúng ta đưa đến đồn công an, vô cùng căm tức, y đã bắn tiếng muốn đóng cửa Hải Thiên."

Đoàn Kim Long nói: "Sự kiện đó không phải là chủ ý của tôi..." Y sau khi làm xong chuyện đó cũng bắt đầu hối hận, Lương Tùng y căn bản đắc tội không nổi, một chiêu mà Trương Đức Phóng dạy y, mục đích là để Lương Tùng giận chó đánh mèo trút hết lên đầu Trương Dương, nhưng không ngờ chuyện này cuối cùng có thể được giải quyết êm đẹp, mà giữa Lương Tùng và Trương Dương cũng không có nổi lên sóng gió gì, tất cả sự bất mãn của Lương Tùng đều hướng về phía y, ai bảo y đưa Lương Nguyệt Linh đến đồn công an, còn tố cáo Lương Nguyệt Linh bán dâm.

Chung Hải Yến nói: "Trương cục khó khăn lắm mới khuyên được bộ trưởng Lương tạm lắng lửa giận, có điều bộ trưởng Lương nói chuyện này không thể cứ vậy là xong, đòi khách sạn của chúng ta xuất ra một số tiền để làm bồi thường phí tổn thất tinh thần cho Lương Nguyệt Linh."

Đoàn Kim Long thở dài nói: "Bao nhiêu tiền? Hắn đòi bao nhiêu tiền?"

Chung Hải Yến nói: "Mười vạn!"

Đoàn Kim Long nhắm chặt hai mắt lại, đau lòng vô cùng, y thầm mắng mình kém cỏi, lần trước xúi giục Thạch Thắng Lợi đối phó Trương Dương, kết quả mình ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, tự dưng mất trắng hơn ba mươi vạn, lần này vậy mà vẫn không khôn ra, lại bị Trương Đức Phóng lợi dụng, chẳng những đắc tội với Lương Tùng mà còn phải mất mười vạn, đã thế lại liên lụy tới bộ phận sauna không được kinh doanh tiếp, bài học này thực sự là quá thảm.]

Bình luận

Truyện đang đọc