Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Diêm Quốc Đào cẩn thận nói: "Bí thư Kiều, ông rốt cục có khuynh hướng để ai tiếp nhận Chu Vũ Dương?"

Kiều Chấn Lương nói: "Tôi đã xem qua hồ sơ của rất nhiều người, lúc mới bắt đầu, tôi cũng có khuynh hướng nghiêng về cho Ngô Minh, chỉ là Thường Tụng nổi bão tại bộ tổ chức, chuyện này đã được đưa ra thảo luận tại hội nghị thường ủy, tôi phát hiện ra một hiện tượng rất là kỳ quái"

Diêm Quốc Đào không nói gì, lẳng lặng lắng nghe câu nói kế tiếp của Kiều Chấn Lương.

"Tôi phát hiện ra đám thường ủy tỉnh của chúng ta hầu như đều nói cho Ngô Minh cả, người duy nhất làm trái chính là Trần Bình Triều, hắn ta có quan hệ cá nhân không tồi với Thường Tụng. Tằng Lai Châu nói giúp cho Ngô Minh cũng là bình thường, bởi vì hắn và Ngô gia là thâm giao, nhưng mà Khổng Nguyên cũng nói giúp, Vương Bá Hành cũng nói, Tống Hoài Minh cũng nói, cậu cũng nói giúp, tôi cảm thấy chuyện này có chút không đơn giản"

Diêm Quốc Đào cười, nhưng trong lòng lại thấp thỏm bất an, thấp giọng nói: "Có cái gì không đơn giản?"

Kiều Chấn Lương nói: "Nếu như Ngô Minh quả thật có thành tích chói mắt, thì cũng là do hắn am hiểu cách ở chung với lãnh đạo. Nhưng mà thông qua sự tìm hiểu của tôi, thì trong phương diện thành tích hắn vẫn không thể so với Thường Tụng, dựa theo tư duy bình thường mà xem, Thường Tụng mới là người được chọn kế nhiệm hàng đầu sau khi Chu Vũ Dương rơi đi, nhưng mà đám thường ủy đều bật đèn đỏ với hắn, chuyện này cậu không thấy kỳ quái sao?"

Diêm Quốc Đào nói: "Tính tình của Thường Tụng quá mạnh mẽ, không có quan hệ tốt với các đồng chí khác"

Kiều Chấn Lương hỏi ngược lại: "Một lãnh đạo thành phố, năng lực công tác quan trọng hay là năng lực xã giao quan trọng?"

Diêm Quốc Đào bắt đầu ý thức được trong lòng của Kiều Chấn Lương đã có khuynh hướng nghiêng về Thường Tụng, đối với vị lãnh đạo này Diêm Quốc Đào thật sự không đoán ra được, lúc trước trong hội nghị thường ủy, ông ta cũng biết lộ ra sự bất mãn về việc Thường Tụng gây ầm ĩ tại bộ tổ chức, nhưng mà bây giờ vì sao lại đột nhiên thay đổi thái độ? Diêm Quốc Đào bỗng nhiên nhớ đến Tống Hoài Minh, chẳng lẽ bởi vì tỉnh trưởng Tống Hoài Minh tỏ thái độ ủng hộ Ngô Minh, cho nên bí thư Kiều sẽ làm ngược lại?

Kiều Chấn Lương nói: "Trong thiên hạ không có bức tường nào có thể cản gió, Ngô Minh đến thăm ai, mời ai ăn cơm, đã làm cái gì cho các thường ủy nào, trong lòng tôi đều rất rõ ràng" Một câu nói làm cho Diêm Quốc Đào đổ mồ hôi lạnh.

Trên mặt của Kiều Chấn Lương vẫn là vẻ tươi cười như trước:" Nhìn một việc nhất định phải toàn diện, Thường Tụng nổi bão tại bộ tổ chức, trở về Lam Sơn, vẫn thành thật làm công tác của mình, tôi đã lưu ý riêng một chút, hắn không hề có bất mãn với quyết định của tỉnh, cũng không bởi vì chuyện này mà có bất kỳ cái nhìn gì với Ngô Minh, lòng dạ như vậy rất là bằng phẳng"

Diêm Quốc Đào nói: "Thường Tụng quả thật là không tồi, lúc trước tôi cũng có khuynh hướng nghiêng về hắn, nhưng mà suy nghĩ đến tuổi tác và thân thể của hắn, cho nên mới bầu cho Ngô Minh một phiếu" Thấy gió đổi chiều nào là phải nghiêng theo chiều đó, cái đạo lý cơ bản này Diêm Quốc Đào nắm rất rõ ràng, lúc đầu gã chỉ là hiểu sai ý, cho rằng bí thư Kiều cũng tán thành Ngô Minh nhậm chức bí thư thị ủy Lam Sơn, bây giờ mới hiểu được bí thư Kiều vẫn hướng về Thường Tụng, gã đương nhiên là cũng phải đổi chiều của mình.

Kiều Chấn Lương cười nhạt nói: "Ở tuổi trung niên mà hắn vẫn có can đảm nổi bão tại bộ tổ chứng, đủ để chứng minh rằng hắn dám giận dám nói, cũng tốt hơn không kém bất kỳ thanh niên nào cả, tôi thấy hắn không có thành vấn đề"

Diêm Quốc Đào nói: "Trở về tôi sẽ tìm bộ trưởng Khổng chuyển lời một chút"

Kiều Chấn Lương khoát tay nói: "Đợt một lát nữa mở hội nghị thường ủy, tôi sẽ nói trong hội nghị"

Diêm Quốc Đào muốn hỏi về thị trưởng tương lai của Lam Sơn, thì thư ký của Kiều Chấn Lương thông báo, thường vụ phó thị trưởng thành phố Nam Tích Thường Lăng Không đến. Lúc Diêm Quốc Đào đi ra ngoài thì có gặp thoáng qua Thường Lăng Không, Thường Lăng Không cũng cung kính kêu lên một tiếng bí thư trưởng Diêm, Diêm Quốc Đào cười cười không nói gì, trong lòng rốt cục đã hiểu bí thư Kiều đã sắp xếp thế nào, không biết có phải là theo như lời của Kiều Chấn Lương nói, Thường Tụng nổi bão tại bộ tổ chức, cho nên ông mới thay đổi cái nhìn không. Diêm Quốc Đào đi theo Kiều Chấn Lương đã lâu, gã không phải là một người thích nghe ý kiến từ một phía, vô luận là tại bất cứ thời gian nào, đối đãi với bất cứ chuyện gì, gã đều có phán đoán rõ ràng, mà rất ít khi bị người xung quanh làm ảnh hưởng. Biến động của tầng lãnh đạo thị ủy Lam Sơn đã thể hiện đầy đủ sự chuyên quyền độc đoán của Kiều Chấn Lương, ý kiến của đám thường ủy căn bản là không có bất kỳ tác dụng nào cả. Nghĩ đến bộ trưởng bộ tổ chức Khổng Nguyên, Diêm Quốc Đào không khỏi lắc đầu, trong lòng thầm than, Khổng Nguyên cũng chỉ là một vật trang trí mà thôi.

Thường Lăng Không đi vào trong phòng làm việc của bí thư thị ủy, trong lòng tràn ngập thấp thỏm, cho đến bây giờ gã vẫn không biết bí thư Kiều triệu kiến mình là vì nguyên nhân gì? Gã và Kiều Chấn Lương cũng không có bất kỳ giao tình gì cả, tối hôm qua gã ngủ trễ, cũng bởi vì bận suy nghĩ chuyện này.

Kiều Chấn Lương nhìn thời gian một chút, còn nửa tiếng nữa mới đến giờ thường ủy họp, ông cầm lấy cây bút máy và bắt đầu đùa giỡn với các ngón tay, xoay xoay nó nhanh như làm xiếc, phải nói là bí thư Kiều đùa giỡn với bút máy có kỹ xảo rất thuần thục.

Thường Lăng Không đi vào cửa thì bị cây bút máy đang xoay trên tay của Kiều Chấn Lương làm hấp dẫn, Kiều Chấn Lương đặt cây bút máy xuống bàn một cái kịch, âm thanh tuy rất nhỏ, nhưng làm cho trong lòng Thường Lăng Không cả kinh.

Kiều Chấn Lương cười nói: "Tiểu Thường, ngồi đi" Ông chỉ vào cái ghế sô pha.

Thường Lăng Không ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha, cung kính nói: "Bí thư Kiều tìm tôi có việc?"

Kiều Chấn Lương gật đầu nói: "Cậu có quen thuộc với tình huống của Lam Sơn không?"

Thường Lăng Không sửng sốt một chút, trong lòng nói tôi là thường vụ phó thị trưởng Nam Tích, ngài hỏi tôi chuyện của Lam Sơn, bí thư Kiều không phải là bị lãng trí đến nổi không biết mình là lãnh đạo của thành phố nào sao? Nhưng gã lập tức phủ quyết cái suy nghĩ này, thấp giọng nói: "Đường quen thuộc, phong cảnh cũng quen thuộc, nhưng tình huống khác thì không quen thuộc"

Kiều Chấn Lương cười ha hả, ông biểu lộ sự thỏa mãn với cơ trí của Thường Lăng Không, gật đầu nói: "Hay, chí ít cũng nói được lời thành thật, nếu cậu không quen Lam Sơn, tôi cho cậu một cơ hội đến làm quen, cậu nguyện ý không?"

Thường Lăng Không trừng to con mắt ra, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Kiều Chấn Lương, gã nói thế nào cũng không nghĩ trong đám lãnh đạo của Lam Sơn, mình cũng có phần.

Kiều Chấn Lương nói: "Tôi gọi cậu đến chính là muốn nói cho cậu biết, tôi chuẩn bị phái cậu đến Lam Sơn đảm nhiệm thị trưởng, cậu thấy thế nào?"

"Tôi phục tùng tất cả an bài của lãnh đạo" Thường Lăng Không lập tức nói ra một câu khuôn mẫu của chính phủ.

Bình luận

Truyện đang đọc