Vương Quân Dao đối với việc nắm chắc tình thế trong tay cũng tương đối tin tưởng, bà ta thấy Trương Dương nảy sinh lòng nghi ngờ với mình, cũng phát hiện ra một chuyện, có một số việc muốn giấu cũng không được, vì dụ như khoảng thời gian bà đến thôn Thạch Oa, Vương Quân Dao sẽ không cho Trương Dương cơ hội vạch trần mình, bà ta chủ động đề cập đến chuyện này, giống như là chiếm trước tiên cơ.
Trương Dương có thể hiểu rõ ý đồ của Vương Quân Dao, nhưng mà lại không tìm được kẻ hở nào cả, con người này quả thật quá cao minh, nhưng mà bà ta vẫn còn để lộ ra một ít sơ hở, khi Trương Dương lấy ra tấm ảnh chụp, biểu hiện của bà ta coi như là bình tĩnh, nhưng như vậy càng chứng minh là bà ta muốn che giấu cái gì đó? Muốn dùng bình tĩnh để chứng minh cái gì đó. Tục ngữ có câu, càng che càng hở, Trương Dương cho rằng Vương Quân Dao là loại người như thế.
Trương Dương nói:" Tôi có thể hiểu tình cảm của phu nhân dành cho Hứa Gia Dũng, thật ra cái chết của hắn tôi cũng thấy vô cùng tiếc hận"
Vương Quân Dao nhìn vẻ mặt giả vờ tiếc hận của Trương Dương, trong lòng thầm mắng: Dối trá, mèo khóc chuột giả từ bi, trong lòng bà hận đến nổi chảy thành máu.
Trương Dương nói: "Nếu như hắn không phạm phải sai lầm đó, vốn có thể sống rất tốt, có thể làm ra một phen đại sự, đáng tiếc..." Trương đại quan nhân nói ra lời này mục đíchi chính là muốn khơi mào vết thương trong tim của Vương Quân Dao, bà không phải có thể giả vờ sao? Tôi muốn thử bà đó, không tin rằng bà có thể giữ vững vẻ bình tĩnh lạnh lùng như thế.
Hải Sắt phu nhân nói:" Trương Dương, cậu có tin vào số phận hay không?"
Trương Dương lắc đầu:" Tôi luôn thấy rằng số phận của mình là do chính mình định đoạt"
Hải Sắt phu nhân nói:" Nội tâm của tôi là một người mạnh mẽ, lúc đầu tôi rời khỏi Trung Quốc, đến nước Mỹ dốc sức làm việc, chính là bởi vì tôi không cam lòng chấp nhận số phận, tôi muốn thay đổi bản thân, tôi muốn khai sáng tương lai thuộc về tôi, mà khi tôi bước đi để thực hiện mục tiêu của mình, thì phát hiện ra, khi tôi có được vài thứ, đồng thời tôi cũng mất đi vài thứ, trên đời này làm chuyện gì cũng phải trả giá, có những cái giá có thể ngay từ đầu cậu không ý thức được, chờ khi cậu ý thức được, thì cậu sẽ phát hiện ra mình đã mất nhiều hơn là được"
Trương Dương luôn cảm thấy rằng lời nói của Hải Sắt phu nhân hình như là ám chỉ mình, hắn mỉm cười nói:" Tôi còn trẻ, không có cảm ngộ đối với lời nói của bà, có thể nếu như qua vài chục năm, tôi mới có thể thật sự cảm nhận được ý nghĩa trong lời nói của bà"
Hải Sắt phu nhân nói: "Tuổi trẻ thật là tốt"
Trương Dương nói: "Phu nhân, Hứa Gia Dũng tuy rằng đã chết, nhưng mà hắn ta còn có một người vợ, chuyện của Phạm Tư Kỳ bà hẳn là đã biết?"
Hải Sắt phu nhân bình tĩnh nhìn Trương Dương, thằng nhóc này quả thật rất đáng ghét, lúc này nhắc đến chuyện của Phạm Tư Kỳ, hiển nhiên là hắn đã hoài nghi rằng mình có liên quan đến chuyện này, Hải Sắt phu nhân nhẹ giọng nói:" Chuyện của cô ta làm tôi cảm thấy tiếc nuối, thật ra tôi cũng không thân với Phạm Tư Kỳ, chuyện Thường Đức kết hôn sau này tôi mới biết, tôi không tham gia hôn lễ của hắn, thậm chí là không có cơ hội chúc phúc"
Trương Dương nói: "Nghe nói lúc Cung Nhã Hinh bị bắt, phu nhân đã gặp mặt bà ta"
Hải Sắt phu nhân nói: "Công an vì chuyện này mà đặc biệt đến tìm tôi, không sai, tôi có thể cung cấp bằng chứng chính xác cô ta không mặc, nhưng mà chứng cứ của tôi không đủ để miễn tội cho cô ta" Hải Sắt phu nhân thở dài nói: "Thật là đáng tiếc, cô ta dù sao cũng là vợ của Gia Dũng, tôi thật sự không muốn nhìn thấy tình huống này" Hải Sắt phu nhân uống một ngụm trà, bà ta tựa hồ có vẻ mệt mỏi, mỉm cười nói: "Không còn sớm nữa, tôi nên trở về nghỉ ngơi, mong rằng sau này chúng ta có thể hợp tác vui vẻ"
Trương Dương nói: "Nhất định sẽ rất vui vẻ, nói chuyện với phu nhân tôi có được rất nhiều chổ tốt"
..............................
Tinh thần của Phạm Tư Kỳ rất tốt, nhưng mà trong nội tâm của cô ta cũng đã mất đi hy vọng rồi, trước đây Cao Liêm Minh đã nói với cô rất rõ, căn cứ theo bằng chứng hiện nay, khả năng thoát tội của cô cực kỳ nhỏ bé, Phạm Tư Kỳ cũng đã làm tốt dự định rồi, tập đoàn Tinh Nguyệt đã phái người đến, muốn cô ta ký vào hợp đồng chuyển quyền, Phạm Tư Kỳ từ chối không chút do dự, tuy rằng cô ta biết mình bị bỏ tù, nhưng mà quyền lực trong công ty tất nhiên bỏ trống, nhưng mà cô ta cũng không muốn làm ra bất kỳ hành động rút lui nào.
Thấy Trương Dương đến thăm mình, Phạm Tư Kỳ nói:" Công an đã đến nhắc nhở tôi, luật sư Cao cũng đã nói với tôi, khả năng thắng kiện của tôi cực kỳ nhỏ"
Trương Dương nói:" Xin lỗi, tôi không tìm được bằng chứng thoát tội giúp cô"
Phạm Tư Kỳ lắc đầu nói: "Không sao cả, ít nhất là tôi biết trên đời này còn có một người bạn như anh"
Trương Dương nói: "Cao Liêm Minh đã liên hệ với Ngả Tây Ngói Á, vài ngày nữa cô ta sẽ đến Trung Quốc, tôi sẽ cố gắng giúp đỡ cô ta hồi phục"
Phạm Tư Kỳ cười nói: "Cả ơn" Cô ta vuốt mái tóc của mình, nhẹ nhàng nói:" Trương Dương, tôi muốn nhờ anh một việc"
Trương Dương gật đầu.
Phạm Tư Kỳ nói:" Lần này tôi có thể phải ngồi tù, gia tộc của tôi muốn tôi giao quyền lực ra, bọn họ muốn nuốt chửng cổ phần công ty của tôi, tôi có thể chấp nhận số phận ngồi tù, nhưng mà tôi không thể chịu đựng thái độ lạnh lùng và tuyệt tình của bọn họ"
Trương Dương nói: "Tất cả phải chờ phán quyết cuối cùng của tòa án, cô cũng không thể tỏ ra bi quan được"
Phạm Tư Kỳ nói: "Luật sư Cao đã nói với tôi rất rõ ràng, tôi biết mình không có hy vọng gì" Trong lòng của cô dâng lên một nổi bi ai khôn kể, nhưng mà cô ta cũng không muốn để lộ ra một mặt thống khổ của bản thân trước mặt của Trương Dương, cô thấp giọng nói: "Tôi muốn đem tất cả cổ phần của công ty chuyển nhượng cho Ngả Tây Ngói Á, nhưng mà tôi sợ số tiền này không cách nào đến được tay cô ta, tôi muốn nhờ anh và luật sự Cao làm giúp tôi chuyện này"
Trương Dương nói: "Vì sao lại tìm tôi?"
Phạm Tư Kỳ nói: "Bởi vì tôi không tìm được người nào có thể tin tưởng, nếu như anh có thể hỗ trợ chữa tốt cho Ngả Tây Ngói Á, tôi sẽ lấy ra một phần trăm cổ phần công ty để cảm ơn anh"
Trương Dương cười nói : "Tôi giúp cô không phải là vì tiền"
Phạm Tư Kỳ nói: "Bản thân tôi cũng chỉ có tiền, tôi tình nguyện đem số tiền kia bồi thường cho Ngả Tây Ngói Á, cảm ơn trợ giúp của các người, tôi không muốn đem số tiền ấy giao cho đám người tuyệt tình kia!"
Trương Dương có thể hiểu được suy nghĩ hiện tại của Phạm Tư Kỳ, hắn rất đồng tình với Phạm Tư Kỳ, nhưng mà hắn không tìm được bằng chứng, theo như lời của Cao Liêm Minh, hắn vĩnh viễn không tìm được bằng chứng chứng minh Phạm Tư Kỳ vô tội, ván cờ này đã được bố trí rất hoàn mỹ, từ đó không tìm ra bất luận kẻ hỡ nào hết, Trương Dương cổ vũ Phạm Tư Kỳ: "Cô yên tâm đi, nhất định có biện pháp chứng minh cô vô tội, để cô đi ra khỏi nơi này"
Phạm Tư Kỳ lắc đầu nói: "Tôi đã không còn ôm hy vọng nữa rồi, thật ra tất cả những gì bây giờ đều là cái tôi nên có"