Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Bây giờ đã là buổi trưa, sở quản lý xe không có người làm, hai người ngồi trong quán nước đối diện với sở quản lý xe, Cao Liêm Minh cảm thấy rất hứng thú với chuyện này, hắn có chút hưng phấn nói với Trương Dương: "Trước khi tôi trở thành luật sư, nghề tôi muốn làm nhất chính là trinh thám, biết vì sao lúc đầu tôi muốn đến Mỹ không?"

Trương Dương lắc đầu.

Cao Liêm Minh cười nói: "Nguyên nhân chính là vì tôi coi bộ phim "thần thám đặc biệt" của truyền hình Mỹ, tôi đặc biệt thích phim đó, thích những cảnh trinh thám, suốt ngày cứ mơ mộng rằng mình có thể trở thành một thần thám đặc biệt như vậy, tìm được một bạn hợp tác nữ xinh đẹp"

Trương Dương cười ha hả nói: "Tôi không phải là bạn hợp tác nữ xinh đẹp của cậu rồi"

Cao Liêm Minh nói: "Chúng ta là tổ tra án hai người, anh yên tâm đi, trong phương diện trinh thám phá án tôi có thiên phú hơn người, có tôi giúp anh chuyện này nhất định có thể tra ra manh mối"

Trương Dương uống hết ly trà, kêu rót thêm hai ly nữa, quán trà này pha trà nhạt như nước ốc vậy, sau khi nhấp một ngụm rồi nói:" Liêm Minh, sao cậu không mang mắt kính vậy?"

Cao Liêm Minh cười nói: "Hôm nay là ẩn hình, tôi vốn dự định chiều nay đi đánh bóng rổ, mang kính sẽ không tiện"

Trương Dương nói: " Cậu quả thật tiêu diêu tự tại, không cần đi làm?"

Cao Liêm Minh nói:" Tôi vốn dự định về nước tìm sự nghiệp thích hợp với tôi, có thể là do tôi ở Mỹ quá lâu, cho nên không thích ứng với trong nước, đau đầu, đau đầu thật, anh thấy tôi tiêu diêu tự tại, nhưng mà ở nhà, cả ngày tôi bị lão gia tử lải nhải, nói tôi căn bản là không nên trở về"

Trương Dương nói: "Đúng vậy, cậu không nên trở về, cậu cầm giấy phép luật sư của Mỹ, không phù hợp ở trong nước, pháp luật của Mỹ cũng không thích hợp với chúng ta"

Cao Liêm Minh nâng tách trà lên uống một ngụm, không nhịn được nhíu mày, nói với người phục vụ: "Mấy người pha trà kiểu gì vậy? Tất cả đều là trà bột!"

Thái độ của người phục vụ không được tốt, trợn mắt lên nói: "Có trà uống là tốt lắm rồi, không có trả tiền mà bày đặt"

Cao Liêm Minh không vui nói:"Thái độ gì vậy hả? Có tin tôi kiện cô không?"

Người phục vụ chống nạnh hai tay nói: "Đi kiện đi, tôi là phục vụ chứ không phải là nô lệ, anh có thái độ gì vậy hả?"

Trương Dương nhanh chóng lấy tiền đặt lên trên bàn, kéo Trương Dương rời khỏi quán, Cao Liêm Minh vẫn không chịu buông tha, nói: "Anh có thấy thái độ của người phục vụ không, kiêu ngạo cái gì vậy hả? Ai nói cô ta là nô lệ chứ? Ăn nói với khách hàng như vậy đó à? Tôi có trả tiền chứ đâu phải là xin bố thí đâu? Cô ta không có ý thức phục vụ sao?"

Trương Dương cười nói: "Có thể là do cậu ở nước ngoài lâu quá, cho nên không hiểu cái đặc biệt của Trung Quốc. Trong giai đoạn sơ cấp của chủ nghĩa xã hội, tư tưởng ý thức của dân chúng xảy ra thay đổi, không giống với lúc trước, bọn họ chỉ biết giữ gìn quyền lợi bản thân, nhưng không suy nghĩ là nên giữ gìn như thế nào cả, sắm vai vào xã hội cứ như là đàn anh đàn chị, chỉ biết suy nghĩ rằng xã hội đã cho mình cái gì, chứ chưa từng nghĩ rằng mình đã cho xã hội được cái gì"

Cao Liêm Minh thở dài nói: "Càng lúc càng khác, lần này tôi trở về cảm thấy mọi người chung quanh càng ích kỷ hơn"

Trương Dương tràn đầy cảm xúc, ngày hôm nay Liễu Ngọc Oánh té ngã, xung quanh khẳng định là có người nhìn thấy tình huống, nhưng không ai đứng ra nói sự thật, lúc đó có rất nhiều người vây xem, nhưng vươn tay ra giúp đỡ thì lại rất ít, rốt cục là thời đại thay đổi? Hay nhân tâm đã đổi?

Cao Liêm Minh nói: "Theo đuổi kinh tế đồng thời không thể quên giáo dục đạo đức, nếu không khẳng định sẽ tạo thành thiếu sót đạo đức xã hội, chủ nghĩa tư bản đã đi qua giai đoạn này, xã hội chủ nghĩa không thể đi vào vết xe đổ này được"

Trương Dương nói: "Không nhìn ra cậu là một người vì nước vì dân như vậy, hay là cậu cứ thẳng thắn đến Nam Tích làm việc đi, công tác đại hội tỉnh còn thiếu một chổ"

Trương Dương chỉ thuận miệng nói mà thôi, không ngờ Cao Liêm Minh lại coi là thật: "Tốt, tôi còn đang lo không có chuyện gì, nếu như tôi không tìm được việc nào thích hợp, thì lão gia tử nhà tôi sẽ uổi tôi về Mỹ"

Trương Dương nói: "Việc này để sau đã, đi thôi, sắp đến giờ rồi! Đến sở quản lý xe nhìn!"

Hai người đi vào tòa nhà đối diện, xe ở trước cửa xếp thành một hàng dài, có xe mới mua đến đăng ký giấy, cũng có xe đến đóng tiền phạt, và cũng có rất nhiều cò ở đây. Hai người còn chưa đi đến cửa lớn, thì đã có vài người xông đến: "Bạn thân, mua xe mới hay là đến đóng phạt vậy, có cần giúp không?"

Trương Dương không nhịn được khoát tay, còn Cao Liêm Minh thì không nhịn được nói: "Làm loạn cái gì vậy, một cơ quan quản lý xe đang yên đang lành, sao lại biến thành thế này?"

Trương Dương nói: " Đến chổ nào cũng gặp chuyện như vậy cả, ở trạm xe lửa thì gặp cò bán vé xe lửa, đến sở quản lý xe thì gặp cò môi giới làm bảng số xe, đến bệnh viện thì có cò dẫn mối cho bác sĩ, tất cả đều không phải vì tiền sao?"

Cao Liêm Minh nói: "Anh nói xem, quốc gia chúng ta luôn đề xướng là phát triển kinh tế, nhưng có dạy đám người này nhìn về phía trước không? Như thế có phải dễ tạo thành thuyết sót đạo đức không?"

Trương Dương nói: "Được rồi, cậu đừng ở đây nói loạn nữa, coi chừng người ta chụp mũ cậu tội phản động rồi bắt đi đấy"

Cao Liêm Minh cười nói: "Đâu có cần khoa trương đến nổi như vậy, tôi chỉ là thuận miệng nói ra mà thôi, không hề có ý chống đối lại xã hội chủ nghĩa hay đảng gì cả"

Hai người đi đến chổ quản lý hồ sơ xe, chỉ là cửa phòng đóng chặt, căn bản là không có ai đi làm, Trương Dương nhìn thời gian một chút, đã là hai giờ chiều rồi, Cao Liêm Minh nói: "Chúng ta trực tiếp đi tìm lãnh đạo của bọn họ! Anh không phải là có giấy chứng nhận sao? Để cho bọn họ phối hợp điều tra, hẳn là không có vấn đề"

Trương Dương hơi có chút bất đắc dĩ, thân phận quốc an của mình không phải là đồ thật, mà người ta lại cứ cho rằng hắn không phải giả. Hai người đi đến phòng làm việc của sở trưởng sở quản lý xe, cửa phòng cũng đóng. Trên thực tế thì đa số phòng làm việc đều đóng cửa cả, Cao Liêm Minh gãi gãi đầu nói: "Đã quá giờ đi làm mười phút rồi, mà người đâu?"

Trương Dương chỉ chỉ phía dưới, chổ đóng tiền phạt khẳng định là có người, hai người xuống lầu, gõ gõ cửa phòng, không ai ra mở cửa cả, Trương Dương đá cái rầm vào cửa, cuối cùng cũng có người ra mở cửa, bên trong là một công an mặt tròn, ngữ khí bất thiện nói: "Làm gì thế? Đóng tiền phạt thì xuống xếp hàng!"

Cao Liêm Minh mỉm cười nói: "Anh công an, chúng tôi đến điều tra..."

Bỗng nhiên cánh cửa đóng lại cái rầm, Cao Liêm Minh tuy rằng rất nhanh chân, nhưng mà cái mũi vẫn bị đụng một chút, lúc này hắn đã nổi nóng, cũng học theo Trương Dương, đá một cái vào cửa.

Cửa phòng lại bị mở ra, tên công an mặt tròn kia vẻ mặt hung dữ ác sát trừng mắt nhìn bọn họ nói: "Làm gì thế? Nhiễu loạn trị an xã hội, coi chừng tôi bắt hai người đấy" Lời này quá quen thuộc đối với Trương Dương rồi, sao đa số công an đều thích nói câu này vậy nhĩ.

Bình luận

Truyện đang đọc