Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Sinh ý của Ba Thục Nhân Gia rất là đông, Cao Liêm Minh lại là một người thích náo nhiệt, có phòng cũng không chịu ngồi, bon họ ngồi ngay trong sảnh, dựa theo lời nói của Cao Liêm Minh thì đây là cách cảm thụ về bầu không khí mỹ thực đặc biệt, ngoài ra còn có một nguyên nhân khác, buổi tối mỗi ngày ở sân khấu nhỏ trong đại sảnh của Ba Thục Nhân Gia có biểu diễn, bọn họ ngồi ở đây, có thể xem náo nhiệt.

Tuy rằng hệ thống sưởi ấm trong này rất nhiều, nhưng mà Kiều Mộng Viện vẫn mặc áo da, Thì Duy và cô gái kia thì đã cởi áo khoác ngoài ra, lớp quần áo bên người đã làm tôn lên những đường cong lả lướt mềm mại trên cơ thể của hai người.

Cao Liêm Minh thấy Trương Dương từ ngoài cửa bước vào, liền ngoắc ngoắc tay với hắn.

Trương Dương cười cười đi đến, Cao Liêm Minh chào đón hắn, Trương Dương thấy giữa Kiều Mộng Viện và Thì Duy còn có một ghế trống, liền tiện thể ngồi xuống giữa hai người bọn họ.

Thì Duy nói: "Sao anh lại ngồi ở đây, lát nữa còn có người đến"

Trương Dương cười nói: "Được rồi! Đã lâu không gặp, vừa thấy mặt thì cô liền không cho tôi măt mũi! Ai vậy? Quan trọng hơn tôi à?"

Cao Liêm Minh nói: "Em gái của tôi!"

Trương Dương nói: "Vậy thì phải rồi! Em gái đương nhiên là cần phải ngồi cùng một chổ với anh trai" Hắn làm khuôn mặt tươi cười quay qua nhìn Thì Duy nói: "Cô cũng là em gái của tôi đấy"

Thì Duy cười mắng: "Cút, tôi mới không cần loại anh trai như anh"

Trương Dương vươn tay ra về hướng của Kiều Mộng Viện: "Kiều tổng, mấy hôm không gặp!"

Kiều Mộng Viện cười cười, trước mặt của mọi người cũng cho Trương Dương mặt mũi, nắm tay với hắn, Trương Dương nắm tay là giả, tra xét tình trạng thân thể của Kiều Mộng Viện mới là thật, Kiều Mộng Viện mặc nhiều như vậy, hắn không khỏi lo lắng cho Kiều Mộng Viện, khi chạm vào bàn tay nhỏ của Kiều Mộng Viện mới phát hiện ra da thịt của Kiều Mộng Viện vô cùng lạnh lẽo, hắn lặng lẽ đưa một cổ nội tức qua, Kiều Mộng Viện cảm thấy một dòng nước ấm lặng lẽ tiến vào trong cơ thể của mình, khí lạnh trong người bị xua tan trong khoảng khắc, trong lòng không khỏi ấm áp, nhẹ giọng nói: "Ngày hôm nay tôi đi Phổ Trữ tụ tụng kinh, ở hơi lâu, trong chùa hơi lạnh"

Trương Dương nói: "Kiều tổng cần phải chú ý thân thể nhiều hơn"

Kiều Mộng Viện gật đầu, Thì Duy ngồi một bên nói: "Trương Dương, anh giúp tôi khuyên nhủ chị của tôi đi, gần đây cả ngày cứ xem kinh phật, tôi thấy cứ để tình trạng này tiếp tục, sợ rằng chị ấy sẽ có tâm tư cạo đầu đi tu đấy"

Kiều Mộng Viện nói: "Lại nói bậy, mau gọi đồ ăn đi, ngày hôm nay chúng ta cùng chúc mừng Liêm Minh về nước!"

Nói ra thì Cao Liêm Minh có thể du học tại Mỹ cũng là nhờ Kiều Mộng Viện hỗ trợ, trong lòng của Cao Liêm Minh cũng thẳng thắn coi Kiều Mộng Viện là chị ruột của mình vậy, quan hệ của hai nhà lúc còn ở Vân An cũng không tồi, Kiều Chấn Lương đi đến Bình Hải đảm nhiệm bí thư tỉnh ủy, không bao lâu sau liền điều Cao Trọng Hòa đến làm phó sở trưởng công an Bình Hải, thật ra Cao Trọng Hòa đã được lót đường rồi, vì sang năm Vương Bá Hành sẽ đến giờ rút lui, Cao Trọng Hòa đương nhiên trở thành người đứng đầu, sau đó tiến nhập vào thường ủy Bình Hải cũng là chuyện thuận nước đẩy thuyền thôi.

Trương Dương không khỏi âm thầm cảm thán, ở trong quan trường không có vấn đề gì là chắc chắn, tất cả đều là tự giúp mình cả.

Thì Duy và Đàm Nguyệt Minh cùng gọi đồ ăn, Kiều Mộng Viện cười nói với Cao Liêm Minh: "Liêm Minh, cô bé này không tồi, ánh mắt rất chuẩn đấy"

Mặt của Cao Liêm Minh có chút đỏ lên, hắn ho khan một tiếng, nói: "Chị Mộng Viện, thật ra bọn em chỉ là quan hệ bạn học thôi, chưa thật sự phát triển đến trình độ đó đâu"

Trương Dương nói: "Bây giờ không có, không có nghĩa là về sau không có, bất luận quan hệ nam nữ này đều bắt đầu phát triển từ bạn bè" Lúc nói những lời này con mắt của hắn cố ý liếc nhìn về hướng Kiều Mộng Viện, Kiều Mộng Viện vốn rất thông minh, lập tức cảm ứng được ý tứ trong lời nói của hắn, nhưng vẫn làm ra vẻ không nghe, nhẹ giọng nói: "Liêm Minh, nghe nói em không dự định quay trở về Mỹ?"

Cao Liêm Minh nói: "Em đang muốn nói chuyện với chị, tính tình của ba em chị cũng biết, trong chuyện này ba kiên quyết phản đối, em muốn nhờ chị hỗ trợ em, nói giúp ba một tiếng"

Kiều Mộng Viện nói "Tính tình của chú Cao vẫn luôn là vậy, chị nói chưa chắc chú đã chịu nghe"

Cao Liêm Minh nói: "Em đã nghĩ kỹ rồi, chị chỉ cần nói công ty của chị bây giờ đang gặp một ít phiền phức, cần phải có một luật sư, cho nên chị muốn nhờ em giúp đỡ hỗ trợ"

Kiều Mộng Viện nói: "Cái này không phải gọi là gạt người sao?"

Cao Liêm Minh nói: "Chị Mộng Viện, em cầu chị. Lần này chị nhất định phải giúp em, thật ra cho dù em lấy được giấy phép luật sư, thì ở nước Mỹ cũng rất ít người mời em ra tòa giúp, ở lại đó cũng chỉ chờ thất nghiệp thôi, không bằng em về nước phấn đấu vài năm, chờ em tích góp một chút kinh nghiệm rồi trở lại, hơn nữa..." Hắn nhìn về hướng Đàm Nguyệt Minh xa xa, nhỏ giọng nói: "Vấn đề cá nhân của em còn chưa được giải quyết, khẩu vị của em không được, những cô gái tóc vàng mắt xanh lớn quá, em không thích ứng được"

Trương đại quan nhân nghe đến đó, liền không nhịn được cười, phun luôn ngụm trà trong miệng ra.

Kiều Mộng Viện đỏ mặt nói: "Cái miệng của em đúng là đáng ghét, đúng là một đôi với Trương Dương"

Trương Dương cầm lấy khăn tay lau lau miệng, nói: "Không liên quan đến tôi, tôi không có tiếp xúc qua gái nước ngoài, không có kinh nghiệm"

Cao Liêm Minh nói: "Lông to da lại thô, mở túi trang điểm ra, máy cao lông ắt không thể thiếu, nhìn xa thì giống đóa hoa, nhìn gần thì là bã đậu"

Kiều Mộng Viện nói: "Càng nói càng dũng cảm, hai người đúng là không phải thứ tốt!"

Trương Dương làm vẻ mặt ủy khuất nói: "Đều là hắn nói, tôi có hé răng đâu"

Thì Duy và Đàm Nguyệt Minh trở về, Cao Liêm Minh cũng không nói thêm gì, biểu hiện ra sự săn sóc đối với Đàm Nguyệt Minh, vừa kéo ghế vừa châm trà, Đàm Nguyệt Minh rất ít nói chuyện, mặt cười có chút đỏ lên.

Lẩu nhanh chóng được đưa lên, Trương Dương muốn kêu một kết bia, THì Duy sợ uống vào không lái xe được, cho nên cuống quít xua tay biểu thị không uống, Đàm Nguyệt Minh cũng không uống, Cao Liêm Minh cầm một chai, Trương Dương lấy một chia đưa qua cho Kiều Mộng Viện, không ngờ rằng Kiều Mộng Viện lại lắc đầu nói: "Tôi kiêng bia rượu"

Tuy rằng không gặp mặt Kiều Mộng Viện một thời gian không lâu, nhưng mà lần này Trương Dương cảm thấy rằng rất khác những lần trước, cũng không phải là nguyên nhân do hắn, mà do chính Kiều Mộng Viện đã chủ động giữ khoảng cách với hắn.

Lẩu vừa sôi, điện thoại của Thì Duy liền vang lên, nhìn số điện thoại một chút, rồi thần thần bí bí đứng dậy qua một bên nghe điện thoại.

Cao Liêm Minh nói: "Làm gì mà thần bí thế?"

Kiều Mộng Viện thản nhiên nói : "Gần đây có một người đang theo đuổi em nó, điện thoại của nó suốt ngày cứ không ngừng reo lên"

Trương Dương ngẩn ra, ngạc nhiên nói: "Không ngờ cô ta cũng có người theo đuổi đấy"

Cao Liêm Minh cười nói: "Lời này của anh mà bị cô ta nghe được, không chừng nhất định sẽ trở mặt với anh" Cao Liêm Minh vẫn còn có chút hiểu biết về tính tình của Thì Duy.

Kiều Mộng Viện nói: "Con gái luôn có lúc phải lớn lên, Thì Duy gần đây đã thay đổi rất nhiều, tôi thấy lần này hy vọng rất lớn"

Bình luận

Truyện đang đọc