Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Thường Hải Long chỉ vào đồng hồ, nói: "CÒn năm phút nữa là tan ca rồi, tối nay chúng ta cùng nhau đi ăn cơm chúc mừng nhé." Chúc mừng mà gã nói chính là chúc mừng em gái Thường Hải Tâm tới đơn vị công tác mới báo danh.

Trương Dương sảng khoái nói: "Được, tối nay để tôi làm chủ, tới đường Thủy hồ Mắt Phượng ăn lẩu cát, Anh đợi một chút, để tôi gọi điện thoại cho Lương Thành Long, gọi anh ta cùng đi."

Trương Dương mấy hôm rồi không tới phố Thủy hồ Mắt Phượng, đợi tới khi tới quán lẩu cát của Chu lão tam bên cầu Củng Nguyệt thì phát hiện quán lẩu cát đã đóng cửa, tất cả cửa hàng ăn ở phố Thủy đều không làm việc, đi đường hỏi mới biết là thị lý muốn sửa trị hoàn cảnh mềm, ở trong phạm vi toàn thành phố triển khai một lần đại kiểm tra ngành phục vụ ẩm thực, những quán ăn này tất cả đều ngừng kinh doanh để chỉnh đốn.

Thường Hải Long cảm thấy có chút mất hứng: "Nam Tích các anh làm cái gì vậy? Ngay cả chỗ để ăn cũng không tìm được.”

Lương Thành Long cười nói: "Không chỉ là Nam Tích đâu, toàn bộ Bình Hải gần đây đều làm chặt bộ mặt thành phố, nghe nói cuối tuần phó thủ tướng Văn sẽ tới Bình Hải thị sát. Tôi thấy sửa trị hoàn cảnh mềm là giả, làm công phu ngoài mặt là thật, những quán năn này muốn mở lại chắc là phải đợi sau khi phó thủ tướng Văn đi khỏi." Gã nói với Trương Dương: "Cha nuôi cậu tới chắc cậu cũng biết chứ nhỉ."

Trương Dương cười cười, trong lòng có chút buồn bã, từ sau khi bởi vì chuyện của Tần Manh Manh mà chọc giận Tần gia, giữa hắn và Văn gia tựa hồ như đã sản sinh một tầng ngăn cách. Lần trước sau khi từ kinh thành về, hắn có gọi điện thoại cho mẹ nuôi La Tuệ Ninh một lần, nhưng trong điện thoại cũng chỉ hỏi thăm sức khỏe, không đi sâu vào bất kỳ đề tài nào, thái độ của La Tuệ Ninh đối với hắn tuy rằng vẫn rất thân thiết, nhưng Trương Dương luôn cảm giác rằng tựa hồ như thiếu cái gì đó. Hắn biết, bởi chuyện của Tần Manh Manh mà mình đã mang tới cho Văn gia không ít phiền toái, có một số chuyện ở sau lưng là không thể nói rõ được, hắn cũng không muốn đi làm rõ, cho nên sau cú điện thoại đó, hắn cũng không chủ động liên hệ với mẹ nuôi nữa.

Thường Hải Tâm nói: "Tôi chẳng quan tâm là ai tới thị sát, cũng không quan tâm thị lý làm hoạt động gì, tôi hiện tại đói rồi, còn nói là tẩy trần cho tôi, thì ra là dẫn tôi tới hồ Mắt Phượng uống gió tây bắc." Mọi người đều bật cười.

Trương Dương nói: "Hay là chúng ta tới sở chiêu đãi của Ủy ban thể dục thể thao vậy."

Đang nói chuyện thì nghe thấy một giọng nói kinh hỉ vang lên: "Chủ nhiệm Trương!"

Trương Dương xoay người lại, nhìn thấy lão Trang đẩy một chiếc xe đạp đi tới, Trương Dương cười nói: "Lão Trang à, sao khéo vậy?"

Lãn Trang nói: "Ngài tới nhà tôi ăn cơm đi, thị lý vừa hạ thông tri, bắt đầu từ ngày hôm qua tất cả hàng ăn của phố Thủy đều phải đóng cửa, lúc nào được mở lại thì sẽ thông báo, tôi vừa mới tới khách sạn đưa vịt hun khói, đi qua đây không ngờ lại gặp ngài."

Trương Dương cười nói: "Tôi không biết tình huống nơi này, cho nên tới uổng công một chuyến, vốn định mới mấy người bạn của tôi đi ăn cơm."

Lão Trang cười nói: "Đã mất công đi rồi thì không thể uổng công được, Chu lão tam mở phân điếm ở nhà máy bia ở phía trước, ngay trước cửa lớn của túc xá, phía đó không có ai kiểm tra, tôi dẫn ngài đi."

Trương Dương nói: "Không cần đâu, chúng tôi tự đi cũng được."

Lão Trang cười nói: "Tiện đường mà, không có gì phiền cả, nhà tôi cũng sống ở gần đó, tôi lái xe dẫn đường cho các vị, không xa đâu, chỉ khoảng hai dặm thôi." Lão Trang lên xe tiến về phía trước.

Mấy người lên xe Audi của Thường Hải Long, chậm rãi đi theo sau.

Lương Thành Long thật sự là phục Trương Dương rồi, giơ ngón cái về phía hắn: "Chủ nhiệm Trương thật sự là quen biết khắp thiên hạ, trên tới vương hầu tướng tướng, dưới tới phiến phu tẩu tốt, không có ai là anh không quen cả."

Trương Dương không khỏi đắc ý nói: "Đây chính là nhân mạch, anh cũng phải học theo, đừng có cảm thấy có mấy đồng tiền là coi mình thành xã hội thượng lưu."

Lương Thành Long nói: "Tôi là loại người đó ư?"

Thường Hải Long cười nói: "Anh Lương, đây chính là sự khách biệt giữa kinh thương và tòng chính, muốn làm quan thì phải hòa mình với người dân, không có cơ sở quần chúng thì sao có thể khai triển được công tác."

Thường Hải Tâm nói: "Em cảm thấy Trương Dương như vậy cũng không có gì không tốt cả, nhân sinh ở trên xã hội này đều là bình đẳng, không ai cao quý hơn ai cả."

Lương Thành Long rất bất bình đá một câu: "Trương Dương, tôi sao cảm thấy là con gái ai cũng hướng về cậu cả vậy?"

Đầu óc của Thường Hải Tâm vô cùng linh hoạt, cô ta lập tức nói: "Đó là bởi vì anh ấy là bạn học của tôi!"

Trương đại quan nhân há miệng cười ha ha, thầm nghĩ, đâu phải chỉ đơn giản là bạn học, không những là bạn học mà chúng ta còn cùng lên giường nữa. Nhưng những lời như vậy chỉ có thể nghĩ ở trong lòng, nhất định không thể nói ra ngoài miệng.

...

Mấy người đi theo lão Trang tới ký túc xá của nhà máy bia, chi nhánh của Chu lão tam mở ở cửa lớn của nhà máy, nơi này rất yên tĩnh, thị lý căn bản không tra xét tới loại địa phương này. Chu lão tam nhìn thấy bọn Trương Dương tới rất là cao hứng, y mỉm cười đón bọn Trương Dương vào, giới thiệu với Trương Dương: "Tôi vừa mới tiếp nhận quán ăn này, vẫn còn chưa chính thức khai trương. Diện tính lớn hơn một chút, có điều lại hơi hẻo lánh, đều là các hộ gia đình và công nhân của nhà máy bia tới đây ăn cơm, sinh ý cũng tạm được." Trương Dương nhìn thấy trong đại sảnh của quán ăn ngồi chật kín người, xem ra sinh ý không tồi.

Chu lão tam mời bọn họ lên lầu, bởi vì không có phòng riêng cho nên lâm thời đặt một cái bàn ở sân thượng, cũng may mùa đông của Nam Tích không tính là lạnh, Chu lão tam có chút áy náy nói: "Chủ nhiệm Trương, thật sự là ngại quá, hiện tại vẫn chưa có phòng, ngài ngồi đợi một lát, đợi khi mọi người đi rồi tôi lập tức đưa ngài vào phòng."

Trương Dương cười nói: "Không cần phiền phức vậy đâu, trời cũng không lạnh, ngồi ở sân thượng ăn cơm cũng tốt."

Thường Hải Tâm đứng ở trên sân thượng chỉ về đằng xa, nói: "Ở đây còn có thể nhìn thấy hồ Mắt Phượng nữa."

Chu lão tam nói: "Bây giờ còn nhìn được, chờ sang năm ký túc xá của nhà máy bia cải tạo, ở phía trước sẽ xây thêm một loạt ký túc xá. Các vị ngồi trước đi, tôi lập tức đi chuẩn bị rượu và thức ăn!"

Thường Hải Long nói: "Chúng tôi có mang theo rượu của mình rồi."

Chu lão tam cười cười nói: "Bia đen mới của nhà máy chắc các vị còn chưa được thử đâu."

Nhân viên phục vụ rất nhanh liền đưa lên bốn món ăn, trong đó có cả vịt hun khói của lão Trang, Thường Hải Long mở rượu trắng, bởi vì ăn cơm ở bên ngoài cho nên Thường Hải Tâm cũng uống một chút rượu, sau khi vài chén rượu vào bụng, cảm thấy người ấm lên rất dễ chịu, lúc này bên trong đã có phòng trống, nhưng bọn họ cũng không muốn phiền phức, cảm thấy ngồi ở trên sân thượng uống rượu yên tĩnh hơn.

Lương Thành Long khen không ngớt miệng vịt hun khói mà lão Trang làm, vị đạo rất chính tông, con định chuẩn bị mang về mấy con cho chú.

Thường Hải Long bởi vì phải phụ trách lái xe, cho nên chỉ uống một chút bia đen, gã lúc này mới nhớ tới chuyện em gái đi báo danh: "Đúng rồi, Trương Dương, cậu an bài chức vị gì cho em gái tôi?"

Trương Dương cười nói: "Chủ nhiệm trung tâm tin tức!"

Thường Hải Long nói: "Đó chẳng phải là là hư chức ư? Không có quyền lực gì à?"

Thường Hải Tâm nói: "En sợ nhất là dính dáng đến quyền lực, quyền lực càng lớn trách nhiệm càng lớn, trung tâm tin tức cũng tốt, được giao tiếp nhiều với máy tính."

Lương Thành Long nói: "Theo tôi biết thì Ủy ban thể dục thể thao thành phố Nam Tích vẫn chưa có trung tâm tin tức mà."

Trương Dương gật đầu nói: "Đúng vậy, chính vì không có cho nên mới phải thành lập, chủ nhiệm Thường của chúng ta phụ trách công tác thành lập trung tâm tin tức."

Thường Hải Long cười nói: "Nói cả nửa ngày, thì ra em gái tôi là lãnh đạo của chính mình."

Trương Dương hỏi ngược lại: "Cô ấy không phải là lãnh đạo của mình thì chẳng lẽ muốn làm lãnh đạo của tôi? Tôi hiện tại là cấp chính ban, cô ấy mới là cấp khoa thôi.

Mấy người đồng loạt mắng: "Tinh vi!"

Bình luận

Truyện đang đọc