CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1013

“Tôi chỉ là tức chuyện lần trước thua trong tay hai người, muốn vớt lại mặt mũi — Cộng thêm Tần Hồng Long cho tôi tiền, còn hứa với tôi một chuyện, nên… nên tôi làm vậy.”

Nói tới cuối cùng, giọng của cô ta càng lúc càng bé, cũng càng lúc càng sợ, cơ thể co rúm lại ở góc xe, sợ hãi nhìn Vương Nhất.

Khi Vương Nhất miểu sát vệ sĩ mạnh nhất bên cạnh Tần Hồng Long thì cô ta đã hối hận rồi, cộng thêm bây giờ Lãnh Nhan mang cô ta đi, có trời mới biết liệu có bị giết người diệt khẩu hay không—

Trong lòng Lãnh Nhan không có bất cứ sự thương tiếc nào, Vương Nhất lại nhìn ra sự sợ hãi trong mắt Hồng Phật, xua tay: “Yên tâm đi, tôi sẽ không giết cô, tôi chỉ là muốn biết, cô tại sao cố chấp đối với tôi như vậy, chắc không chỉ là muốn vớt lại mặt mũi đâu nhỉ?”

“Thật sao?”

Hồng Phật lập tức không khóc nữa, không chắc chắn mà nhìn Vương Nhất.

“Thật.”

Vương Nhất kiên nhẫn nói, nói thật, sát thủ giống như Hồng Phật, anh thật sự không để trong lòng, nhưng tính đặc biệt trong cách thức cô ta giết người, đối với người khác mà nói, quả thật là một rắc rối lớn.

Lá gan của Hồng Phật to hơn một chút, ánh mắt bỗng nhiên nhìn sang Vương Nhất: “Anh nói không sai, vớt lại mặt mũi là một chuyện, còn một chuyện có liên quan tới Ám Dạ Quân Mẫu — à không, chị Lãnh Nhan.”

Hết cách sống dưới mái nhà người ta, chỉ có thể chai mặt gọi Lãnh Nhan một tiếng chị.

“Lãnh Nhan sao?”

Vương Nhất sững người, Lãnh Nhan đang lái xe cũng quay đầu nhìn với ánh mắt ngạc nhiên.

Hồng Phật gật mạnh đầu: “Tôi cũng là mấy ngày trước mới biết, tổ chức của tôi là chung một tổ chức với tổ chức của chị Lãnh Nhan trước kia, nói ngặt ra thì chúng tôi là sư tỷ muội đồng môn.”

Lời này vừa dứt, sắc mặt của Vương Nhất và Lãnh Nhan thay đổi.

Gương mặt xinh đẹp của Lãnh Nhan rét lạnh, những chuyện cô ta trải qua trước kia là lịch sử đen tối của cô ta, Vương Nhất lại nheo mắt lại, lạnh lùng nói: “Nói dối, tổ chức sát thủ trước kia của Lãnh Nhan đã bị tôi phá hủy rồi.”

Hồng Phật kinh ngạc liếc nhìn Vương Nhất, cô ta biết tổ chức trước kia của Lãnh Nhan bị một cường giả thần bí phá hủy, không ngờ người này là Vương Nhất.

Lúc này, trong lòng lại càng thêm kinh sợ Vương Nhất: “Tổ chức sát thủ dưới tên bọn họ có rất nhiều, tổ chức của chị Lãnh Nhan chỉ là một trong số đó, bao gồm cả tổ chức của tôi, cũng giống như vậy, đi lên nữa, có ‘đại não’ hạ lệnh, lệnh tôi mang chị Lãnh Nhan trở về.”

“Đừng nói nữa!”

Lãnh Nhan dường như nhớ ra điều gì đó, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt.

Vương Nhất liếc nhìn cô ta, nói với Hồng Phật: “Nói tiếp.”

“Người của tổ chức nói với tôi, chỉ cần tô có thể mang chị Lãnh Nhan trở về thì có thể cho tôi tự do, nhưng muốn hoàn thành việc này rất khó, chuyện đầu tiên phải làm là giết anh, vừa hay tôi cũng muốn trút giận, cho nên đã tới.”

Vương Nhất nghe vậy, cũng gật đầu: “Nếu là như vậy, cô cũng không cần về tổ chức nữa, bởi vì Lãnh Nhan không thể theo cô trở về.”

Bình luận

Truyện đang đọc