CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 894

Trong nháy mắt Ông Hàn tuyên bố thắng bại, toàn bộ văn phòng đều lâm vào một mảnh tĩnh mịch, chỉ có tiếng vọng lại vang dội, một lần lại một lần quanh quẩn.

“Cái, cái này sao có thể….”

Nụ cười trên mặt Hồ Minh Chính còn chưa tan đi, toàn bộ biểu tình trong nháy mắt trở nên cứng ngắc, không thể tưởng tượng nổi thì thào tự nói.

Hồ Hoàng Việt và Tăng Quốc Vinh cũng sững sờ tại chỗ, cả kinh nói không ra lời.

Kết quả Ông Hàn tuyên bố ngoài dự đoán của mọi người, không ngờ không phải Hồ Minh Chính, mà là Vương Nhất!

Phục hồi tinh thần lại, Hồ Minh Chính vội vàng chạy tới trước mặt Ông Hàn, bắt lấy tay ông ta: “Ông Hàn, có phải là lầm chỗ nào rồi không, người thu thập đầy đủ phiếu bầu của tất cả cổ đông, hẳn là tôi mới đúng, sao người chiến thắng lại biến thành anh ta!”

Giọng nói của anh ta lo lắng, thậm chí còn mơ hồ mang theo một chút tức giận, bởi vậy có thể thấy được, là anh ta đè nén bao nhiêu lửa giận nói chuyện với Ông Hàn.

Nếu như là những người khác, hắn đã sớm bộc phát rồi.

Ông Hàn vẫn bình thản nhìn anh ta một cái: “Không lầm, người thắng cuộc chính là Vương Nhất.”

“Không thể nào! Ông đang thiên vị!”

Một câu nói này, trực tiếp làm cho Hồ Minh Chính đánh mất lý trí, hướng về phía Ông Hàn giận quát một tiếng: “Toàn bộ ván bài nhìn thế nào cũng là tôi chiếm ưu thế, ngay cả một khắc cuối cùng, cũng là tôi tập hợp đủ tất cả phiếu bầu, ông lại tuyên bố cậu ta thắng lợi, đây không phải thiên vị thì là cái gì?”

“Nói bậy!”

Ông Hàn nhất thời ánh mắt phát lạnh, lạnh lùng nói: “Hàn Vượng tôi công chính thanh liêm, sao có thể làm ra loại chuyện này.”

“Vậy tôi sao lại….”

Nghe vậy, Hồ Minh Chính lo lắng, cắn răng nói.

“Trước đó tôi đã nhắc nhở cậu, vĩnh viễn không nên xem thường ai bất luận kẻ nào, là cậu, không nghe lời tôi.”

Ông Hàn lạnh lùng nhìn anh ta một cái: “Lúc trước cậu thật sự làm rất tốt, nhưng ở một khắc cuối cùng này, lại buông lỏng, để cho đối phương thừa dịp mà vào!”

“Thừa dịp…”

Lời nói của Ông Hàn, làm cho đồng tử Hồ Minh Chính đột nhiên co lại, theo bản năng quay đầu lại, không biết làm sao nhìn Vương Nhất một cái.

Tăng Quốc Vinh và Hồ Hoàng Việt ở một bên cũng là sắc mặt nghiêm nghị, không nhịn được nhìn về phía Vương Nhất: “Ngài Vương, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ngài nói cho chúng tôi biết đi!”

Bọn họ nghĩ nát óc, cũng không rõ đây là chuyện gì xảy ra.

Lúc này, Vương Nhất vừa vặn uống cạn chén trà nóng, chậm rãi đứng dậy: “Được, tôi sẽ nói cho các người biết rõ đầu đuôi của chuyện này.”

Anh cười nhạt một tiếng, đi tới trước mặt Hồ Minh Chính, ánh mắt trêu tức kia, làm anh ta nhịn không được lui về phía sau một bước: “Cậu muốn làm gì?”

Vương Nhất không đáp lại, chỉ liếc mắt nhìn anh ta: “Anh sẽ không cảm thấy, hội cổ đông tập đoàn Cự Phong, sẽ có mười hai người chứ?”

Bình luận

Truyện đang đọc