CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 520

Trên mặt cậu chủ của nhà họ Trần hiện ra một tia kiêu ngạo, nói: “Tôi tên là Trần Lân, là gia chủ đời tiếp theo mà ông nội chỉ định.”

Lời này vừa dứt, bàn của các cậu chủ kia đều bật cười, ánh mắt mỉa mai nhìn nhà họ Châu.

Trong gia tộc tuyến 1 cũng có mạnh có yếu, thế lực thân cận với nhà họ Trần đương nhiên sẽ không yếu đi đâu được, so với loại gia tộc dựa vào quan hệ của nhà họ Trần mới leo lên được như nhà họ Châu, bọn họ hoàn toàn không để trong lòng.

Khựng lại một chút, anh ta lại nhìn sang Vương Nhất: “Tôi nghe nói 5 năm trước, nhà họ Lý từng liên hôn với nhà họ Kim – một trong tứ đại hào môn, chỉ có điều chú rể bỏ trốn vào đêm tân hôn, chú rể đó không phải là anh chứ?”

Vương Nhất uống một ngụm trà, lạnh nhạt nói: “Phải thì như nào?”

“Anh thật sự bỏ trốn sao?”

Trần Lân thích thú nhìn Vương Nhất, nói đầy thâm ý.

Vương Nhất để ly trà trong tay xuống, ánh mắt cuối cùng trở nên sâu thẳm, mà đám người Lý Thiên Dương, Châu Mỹ Ngọc, Lý Mộng Đình cũng đều sững người, kinh ngạc nhìn sang Vương Nhất.

Liên hôn giữa anh và Kim Thúy Như, tất cả mọi người đều cho rằng Vương Nhất chạy trốn, lẽ nào đằng sau có ẩn tình gì sao?

“Tôi là từ kênh đặc biệt nghe được, tối hôm đó, ở phía bến cảng Thiên An, có một nam một nữ bị bắt cóc.”

Trần Lân cười ha hả nói: “Đặc biệt là người phụ nữ kia, phải gọi là cực phẩm, cũng không biết bây giờ như nào rồi…”

“Cậu Trần, nếu cậu muốn biết, tôi ngược lại có thể nói cho cậu.”

Một cậu chủ ở cái bàn đó cười rồi nói: “Người phụ nữ bị bắt cóc đó tên Lý Khinh Hồng, bây giờ là chủ tịch của tập đoàn Lệ Tinh, bây giờ đã là vợ của người ta rồi, ngay cả con cũng biết làm trò rồi.”

Nghe thấy lời này, tất cả mọi người của nhà họ Lý, nhà họ Châu đều ngây người, chủ tịch của tập đoàn Lệ Tinh, 5 năm trước vậy mà còn gặp phải chuyện như này?

Người đàn ông bị bắt cóc đó lại là ai?

Không ai ngờ, sắc mặt của Vương Nhất đã trở nên vô cùng âm trầm, sâu trong đôi mắt tỏa ra sát ý cuồn cuộn.

Có điều những cậu chủ đó không hề ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, vẫn đang trêu đùa: “Cậu Trần lẽ nào thích loại phụ nữ như này sao?”

“Không sai, tôi luôn cảm thấy chỉ có người phụ nữ trưởng thành mới gọi là ‘phụ nữ’.”

Trần Lân vậy mà thoải mái thừa nhận, sau đó lại như trách cứ mà nhìn sang cậu chủ nói ra tên của Lý Khinh Hồng: “Chuyện quan trọng như vậy, cậu sao không nói sớm cho tôi, nếu cậu nói sớm chút, bây giờ cô ấy đoán chắc là người phụ nữ của tôi rồi.”

“Cậu Trần thứ tội.”

Cậu chủ đó cười khoái chí nói: “Nếu cậu Trần thích, gọi nữ chủ tịch đó tới là được rồi, mọi người cùng chơi, ha ha ha…”

“Có thể nói cho tôi biết, các người từ đâu nghe được tin tức này không?”

Khi bọn họ đang nói chuyện sôi nổi, một tiếng cười dịu dàng truyền tới.

Tiếng cười dừng lại, tất cả mọi người đều dừng mắt trên người Vương Nhất.

Anh vẫn ngồi ở đó, trên mặt nở nụ cười, chỉ là loại nụ cười đó, lạnh thấu xương.

Bình luận

Truyện đang đọc