CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1164

Thành Trâm liên tục gật đầu: “Cảm ơn Vương tổng, cảm ơn Vương tổng…”

Cô ta nói xong thì bò ra khỏi đó.

Lúc này, Hạ Lãm đi tới, vừa cười vừa nói: “Ngài Vương, cô Lý, tôi hiểu rõ mục đích các người tới Giang Thành.”

“Các người yên tâm, tôi đã bật đèn xanh cho dự án xây dựng đô thị, người của Cục xây dựng Giang Thành có hỏi tới, cứ nói tên Hạ Lãm tôi là được.”

Lý Khinh Hồng gật đầu nói cảm ơn: “Cảm ơn gia chủ Hạ.”

Hạ Lãm vội vàng giữ lại: “Ngài Vương, cô Lý, hai người khó khăn lắm mới tới Giang Thành một chuyến, sao các người không ngủ lại đây một đêm, để tôi chiêu đãi các người thật tốt, ”

Lý Khinh Hồng khẽ lắc đầu: “Cảm ơn lòng tốt của gia chủ Hạ. Chẳng qua dự án đã hoàn thành, chúng tôi cũng nên quay về Thiên An.”

Vương Nhất cũng mỉm cười: “Tôi nghe theo vợ của tôi.”

Hạ Lãm nghe vậy, không thể làm gì khác hơn: “Nếu đã thế, tôi tiễn ngài. Sau này tôi có thời gian, chắc chắn sẽ tới Thiên An thăm ngài Vương.”

“Được.”

Vương Nhất lại dặn Hạ Lãm chiếu cố Lý Tuyết Nhi và Tô Thắm ở lại làm việc tại Giang Thành nhiều hơn, sau đó cùng Lý Khinh Hồng quay về Thiên An.

Nhưng vừa đến Thiên An, Vương Nhất còn chưa kịp uống hớp nước, đã nhận được điện thoại của Đồng Yên Nhiên.

“Ngài Vương, Đồng Kiệt chết rồi!”

Giọng điệu Đồng Yên Nhiên có phần luống cuống và hoang mang.

Mắt Vương Nhất lập tức híp lại: “Xảy ra chuyện gì vậy? Sao Đồng Kiệt lại chết đột ngột như vậy?”

Anh hiểu rõ năng lực của Đồng Yên Nhiên. Có thể khiến cho cô ta cảm thấy bó tay không làm gì được, chứng tỏ cục diện nhà họ Đồng đã phức tạp được mức rơi vào tình trạng bế tắc.

“Bây giờ tôi đang ở nhà họ Diệp, không tiện nói tỉ mỉ. Anh có thể qua đây một chuyến?”

Trong mắt Đồng Yên Nhiên có vẻ cầu xin.

“Được!”

Vương Nhất không hề do dự, cúp máy rồi chuẩn bị ra ngoài.

“Anh có việc à?”

Phía sau truyền đến tiếng hỏi thăm của Lý Khinh Hồng.

Trong mắt Vương Nhất có vẻ áy náy: “Nhà họ Đồng xảy ra chuyện, một người bạn của tôi gặp chút phiền phức…”

Không chờ Vương Nhất nói xong, Lý Khinh Hồng đã khẽ gật đầu, cũng cầm áo khoác tới cho Vương Nhất mặc vào: “Anh đi, trên đường cẩn thận.”

“Cảm ơn!”

Trong mắt Vương Nhất đầy cảm động, một hành động nhỏ như thếlại khiến trong lòng anh cảm thấy ấm áp.

Anh biết Lý Khinh Hồng là một người vợ tốt, còn là một người mẹ tốt.

Nhà họ Diệp không chỉ đối lập với nhà họ Đồng, ngay cả vị trí cũng một bên ở trên thành, một bên ở dưới thành.

Vương Nhất nhanh chóng đi tới trong khu vực dưới thành, đến một biệt thự đứng tên nhà họ Diệp.

Bình luận

Truyện đang đọc