CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 992

Hào tộc bình thường đều sẽ có bác sĩ gia đình, để phòng trừ khi cần tới, mà những bác sĩ này đều là chuyên gia hàng đầu ở bên ngoài, gia tộc dùng mức lương trên trời để nuôi bọn họ.

Rất nhanh, các bác sĩ mặc áo blouse trắng vội vàng chạy tới.

Lúc này, sắc mặt của Ngụy Thương Kiều cực kỳ tái nhợt, trán không ngừng toát ra mồ hôi lạnh, chịu đựng cơn đau rất lớn.

Bà ta ôm bụng, run rẩy nói: “Bụng của tôi, đau quá…”

Lời này vừa dứt, vẻ mặt của đám người Lý Tinh Sở, Lý Tử Âm, Lý Minh Hổ đều vô cùng nghiêm trọng, đồng thời vẻ mặt còn có chút quỷ dị, nhìn nhau.

Cuối cùng, trong đầu của tất cả mọi người không hẹn mà cùng dấy lên một ý nghĩ: trong đồ ăn có độc!

Nhưng ý nghĩ này rất nhanh đã bị loại bỏ, đồ ăn tối nay là do Ngụy Thương Kiều tự mình làm, sao lại tự mình hạ độc mình chứ?

Hơn nữa bọn họ cũng ăn đồ ăn, sao chỉ có một mình Ngụy Thương Kiều trúng độc?

Lý Khinh Hồng cũng chú ý tình hình bên này, ánh mắt vô thức quay đầu, liếc nhìn Vương Nhất.

Trực giác nói cho cô biết, Ngụy Thương Kiều xảy ra chuyện, không thoát khỏi liên quan tới Vương Nhất.

Mà Vương Nhất vẫn ngồi trên sô pha với vẻ mặt bình tĩnh, nheo mắt nhìn mọi chuyện trước mắt.

Trừ Vương Nhất ra, người trấn định còn có hai người: Tần Hồng Long và Lý Thế Nhân.

Lạc Thanh Thủy cũng cười ha ha nhìn Ngụy Thương Kiều mặt mày tái nhợt, đối với người phụ nữ hại chị gái bà ta rời khỏi Yên Kinh này, bà ta căn bản không có chút thiện cảm nào.

Rất nhanh, bác sĩ đã kiểm tra xong, Lý Tinh Sở lập tức đi tới: “Gia mẫu sao rồi?”

Bác sĩ nhíu chặt mày: “Cậu Tinh Sở, tình trạng của phu nhân rất kỳ lạ, trên người không xuất hiện bất cứ phản ứng khác thường nào cả?”

“Cái gì?!”

Ngay lập tức, sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi.

Đang yên đang lành sao lại đau bụng?

“Đau quá, đau chết tôi rồi…”

Tiếng rên đau đớn của Ngụy Thương Kiều lại truyền tới, khi mọi người nhìn lại, bà ta đã ôm bụng nằm gục trên sàn, trên mặt đổ mồ hôi lạnh.

“Kiểm tra lại!”

Sắc mặt của Lý Tinh Sở lại thay đổi, nghiến răng nói.

Ngụy Thương Kiều là nhân tố quan trọng thúc đẩy cho việc Lý Khinh Hồng gả vào nhà họ Tần, không thể xảy ra chuyện được.

Đột nhiên, Ngụy Thương Kiều nhớ ra điều gì đó, bỗng ngẩng đầu lên, sắc mặt vặn vẹo nhìn sang Vương Nhất: “Viên thuốc đó đâu!”

“Bị bà ném đi rồi, không phải là không cần sao?”

Vương Nhất vẫn thản nhiên như không ngồi trên sô pha, cười híp mắt nói.

“Thì ra là cậu!”

Mắt của Ngụy Thương Kiều nứt ra, hít một ngụm khí lạnh.

Tất cả mọi người đều từ trong mắt bà ta nhìn ra sự oán độc, cũng nhìn sang Vương Nhất.

Bình luận

Truyện đang đọc