CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 721

Ngũ quan xinh xắn, da thịt trắng nõn, vẻ ngoài như vậy, cho dù con gái cũng phải có mấy phần ghen tị, nhưng Vương Nhất lại nhạy cảm phát hiện trong cổ của Nhan Dịch Phi có gì đó nổi lên.

Đó là hầu kết.

Anh ta là nam.

“Tôi nhận ra anh, anh tên Vương Nhất, đúng không?”

Nhan Dịch Phi cười ha ha nhìn Vương Nhất, lễ phép vươn tay với anh.

Vương Nhất thu hồi tầm mắt, không từ chối, nắm tay với anh ta.

Chỉ là, trong lúc nắm tay, Vương Nhất lại cảm thấy nơi bàn tay có một nguồn lực mạnh mẽ truyền đến.

Vương Nhất hơi kinh ngạc, sau đó lông mày nhảy lên.

Chơi loại thủ đoạn này với mình? Quả thật không biết tự lượng sức!

Sắc mặt anh bình tĩnh, thậm chí khóe miệng có nụ cười nhạt, bàn tay lại dùng sức.

Lập tức, Nhan Dịch Phi vốn còn mỉm cười đột nhiên đổi sắc, cơ mặt rung động kịch liệt, cả người cũng run lẩy bẩy.

Trên cổ tay có một sức lực lớn truyền đến, giống như muốn bóp nát gân cốt trên tay anh ta.

Ánh mắt Nhan Dịch Phi bỗng trở nên hoảng sợ, không thể tin được nhìn Vương Nhất vẫn bình tĩnh như trước.

Anh ta nhìn ra được, người trẻ tuổi này, còn chưa dùng hết toàn lực, giống như mèo vờn chuột, trêu mình.

“Anh Vương, mọi người đều đang nhìn đó.”

Nhan Dịch Phi cố nén đau đớn kịch liệt mà cổ tay truyền đến, mỉm cười nói.

“Hôm nay vốn là ngày vui của nhà họ Văn, trước hôn lễ, cũng là mở khẩu vị một chút thế nào?”

Vương Nhất híp mắt, ý tứ sâu xa nói.

Vừa dứt lời, trái tim Nhan Dịch Phi lập tức lộp bột, kịch liệt nhảy lên một cái.

Anh ta nghe được lời ngầm trong lời nói của Vương Nhất: Nếu như anh còn dám quản chuyện người khác, tôi không ngại đưa anh vào bệnh viện trước.

“Không thế nào cả.”

Nhan Dịch Phi hít sâu một hơi, thỏa hiệp nói: “Tôi chỉ là đang muốn làm quen với anh Vương một chút mà thôi.”

“Bây giờ đã quen biết rồi.”

Sắc mặt Vương Nhất lạnh lùng, thả lỏng Nhan Dịch Phi ra.

Ngay lúc buông tay, Nhan Dịch Phi lập tức cầm lấy cái tay kia, đồng tử mở lớn.

Có thể nhìn thấy, bàn tay kia đã sưng vù, bàn tay đã biến hình vặn vẹo, nếu Vương Nhất dùng thêm chút sức nữa, có thể bóp đứt cả bàn tay anh ta.

Cả quá trình này không đến một phút đồng hồ, nhưng mà Nhan Dịch Phi đã cảm nhận được sự khủng bố của Vương Nhất, trong ánh mắt, lộ ra vẻ nghiêm nghị.

Người ngoài cũng không biết trong nháy mắt vừa rồi xảy ra tia lửa gì, Lương Ý Hành nhìn Vương Nhất cười lạnh một tiếng: “Anh thật đúng là người chuyên gây họa, đi đến đâu đắc tội đến đấy, quái thai nhà họ Nhan kia là thành viên trung tâm của hiệp hội võ đạo, đắc tội với anh ta, đừng mong có quả ngon ăn!”

Bình luận

Truyện đang đọc