CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 288

Lại còn kinh động đến giám đốc ngân hàng của hội sở chính…

Lúc này, trong đầu anh ta chợt lóe lên một tia sáng, chẳng lẽ là phía sau có người muốn trị nhà họ Châu anh ta?

Thế nhưng, mấy năm qua nhà họ Châu chưa từng có thù oán với ai, rốt cuộc là ai muốn trị nhà họ Châu?

“Chẳng lẽ là ông ta…”

Đột nhiên, Châu Quốc Hưng hình như nhớ ra điều gì đó, hai tay nắm chặt lấy vai của Lý Mộng Đình, vội vàng hỏi: “Ba em ở Thiên An, có quen biết nhân vật lớn mánh khóe thấu trời nào không?”

Vai của Lý Mộng Đình bị bàn tay của Châu Quốc Hưng làm đau, thế nhưng, cô ta cũng biết được ý của Châu Quốc Hưng: “Anh Quốc Hưng, anh nghi ngờ là ba em…”

Châu Quốc Hưng đang định nói thì Lý Mộng Đình xua tay, nói: “Không thể là ba em được, em biết tính tình của ông ta, cho dù bọn em có trả thù ông ta một chút, ông ấy cũng không thể trả thù lại bọn em, bọn em chính là vợ con của ông ta mà.”

“Hơn nữa, mặc dù mấy năm qua, ba em đã tạo dựng được chỗ đứng vững chắc ở Thiên An, nhưng cũng không đến mức gió nổi nước lên, sao có thể quen biết nhân vật lớn mánh khóe thấu trời chứ?”

Nghe thấy vậy, ánh mắt Châu Quốc Hưng lấp lánh, tự lẩm bẩm nói: “Không phải là dượng hai thì là ai chứ…”

Trong khi Châu Quốc Hưng trầm mặc, Cao Vy đã đọc ra câu cuối cùng của tài liệu: “Xét theo hành vi vi phạm pháp luật của nhà họ Châu, đã cấu thành hành vi vi phạm hợp đồng nghiêm trọng, các người phải bồi thường cho ngân hàng chúng tôi 15 ngàn tỷ.”

Ầm……

Nghe thấy con số này, đám người Châu Mỹ Ngọc và Lý Mộng Đình đều co rút đồng tử, cảm thấy bản thân không thể thở nổi.

Châu Quốc Hưng vẫn còn khá hơn một chút, nhưng cũng cảm thấy áp lực gấp bội, giống như con cá mắc cạn trên bờ, thở thoi thóp.

“Chờ đã, chờ đã, giám đốc Cao.”

Châu Thần Nghiên hít sâu một hơi, ép mình bình tĩnh lại, sau đó nghiến chặt răng nói với Cao Vy: “Tiền thì bọn tôi có thể bồi thường, nhưng, tôi muốn nhờ các người điều tra kỹ chuyện này, nhất định là có kẻ có ý đồ nham hiểm hãm hại nhà họ Châu chúng tôi phía sau.”

“Được thôi.”

Cao Vy giả vờ tươi cười ngoài mặt, ánh mắt nhìn về phía Châu Quốc Hưng lại đầy vẻ thương hại.

Kẻ có ý đồ nham hiểm?

Hãm hại phía sau?

Xem ra, bọn họ vẫn chưa hình dung rõ rốt cuộc mình đã đắc tội với nhân vật lớn như thế nào.

“Tôi khuyên các người nên nhanh chóng trả, nếu không, ngân hàng chúng tôi sẽ áp dụng biện pháp pháp lý.” Cao Vy cười nhạt.

Châu Quốc Hưng nghiến chặt răng, vẻ mặt u ám, run rẩy móc điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi điện thoại.

Trước đó Cao Vy đã nói rõ ràng, tiền gửi của nhà họ Châu ở ngân hàng đều đã bị xóa sạch rồi, hiện tại, chỉ có nguồn vốn xoay vòng của công ty tập đoàn dưới trướng của Châu Chuyển mới có thể giải quyết mối nguy lần này.

May mắn thay, hai năm nay, mối quan hệ hợp tác giữa nhà họ Châu và nhà họ Trần cũng đã bước vào thời kỳ vui vẻ thân thiết, nên bọn họ cũng miễn cưỡng được thăng cấp từ gia tộc hạng hai lên gia tộc hạng nhất rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc