CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 976

Có điều, bởi vì lần nói chuyện này, bọn họ đều thấy được quyết tâm của đối phương.

Hai người đều hiểu đối phương, chỉ là vì lập trường khác nhau, bị ép tới cục diện đối lập.

Khi đi ra, quản gia đã chuẩn bị xong cơm tối.

Khi vào chỗ ngồi, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kỳ lạ đánh giá Vương Nhất.

“Ông ấy nói gì với anh?”

Lý Khinh Hồng ngồi ở bên cạnh, sắc mặt có hơi khó coi.

Vừa rồi tuy Lý Tuyết Nhi nói với cô, hai người không có đánh nhau, nhưng Lý Khinh Hồng căn bản không tin, cô hiểu tính tình của người ba máu lạnh đó của cô, cũng hiểu rõ tính cách của Vương Nhất.

Hai người là sao hỏa va chạm trái đất, sao có thể bình an vô sự?

“Anh ta nhất định uy hiếp cháu rồi.”

Lạc Thanh Thủy càng trực tiếp, nheo mắt nói.

Vương Nhất biết rõ bọn họ là lo lắng cho anh, nhưng anh vẫn lắc đầu: “Bác trai đối xử với cháu rất tốt, không có làm khó cháu.”

Vì vậy, lông mày của Lý Khinh Hồng càng nhíu chặt, đang muốn nói một vài lời kêu Vương Nhất đừng quan tâm, Lý Thế Nhân cũng từ trên tầng đi xuống.

“Bác Lý.”

Vương Nhất mỉm cười chào hỏi Lý Thế Nhân.

Lý Thế Nhân cười ôn hòa: “Vương Nhất, không cần khách sáo, coi như nơi này là nhà của mình.”

Lời này vừa dứt, không chỉ có Lý Tuyết Nhi và Lạc Thanh Thủy mặt mày kinh ngạc, ngay cả trong đôi mắt tuyệt đẹp của Lý Khinh Hồng cũng tràn ngập sự nghi hoặc.

Lý Thế Nhân, vậy mà khách sáo với Vương Nhất như vậy?!

“Còn cả Thanh Thủy, em buổi tối cũng ở lại đi.”

Lý Thế Nhân lại nói.

Nghe vậy, Lạc Thanh Thủy và Lý Khinh Hồng lập tức ý thức được điều gì đó, rơi vào trầm mặc.

Nói xong câu này, Lý Thế Nhân không thèm liếc nhìn bữa tối phong phú, cất bước rời đi.

Vương Nhất lập tức gọi ông ta: “Bác trai, bác không ăn tối cùng với chúng cháu sao?”

“Không ăn, ngày mai mới là tết trung thu, Thương Kiều cũng sẽ trở về, tôi mong chờ bữa tối ngày mai.”

Khẽ phất bàn tay lớn, Lý Thế Nhân đã rời khỏi tòa lâu đài này.

Vương Nhất không hiểu, nơi này không phải là vương tộc Yên Đô sao – Lý Thị, tại sao Lý Thế Nhân không sống ở đây?

Còn nữa, Thương Kiều là ai?

Anh nhạy bén chú ý tới, khi nghe thấy hai chữ “Thương Kiều”, vẻ mặt Lý Khinh Hồng rất giá lạnh.

Lạc Thanh Thủy rầu rĩ thở dài, nhân lúc Lý Khinh Hồng không chú ý, lặng lẽ nói bên tai Vương Nhất: “Nơi này là vương tộc Yên Đô – Lý Thị, nhưng người anh rể đó của dì, trước nay sẽ không sống ở đây.”

“Tại sao?” Vương Nhất hỏi.

“Bởi vì… đây là nhà tân hôn mà anh ta và chị gái của dì kết hôn năm đó.”

Ánh mắt của Lạc Thanh Thủy phức tạp, giọng điệu u ám.

Lời này vừa dứt, Vương Nhất cũng hơi thay đổi sắc mặt, nhìn xung quanh.

Bình luận

Truyện đang đọc