CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1372

Nghe vậy, Lục Viên lúc này cũng tỉnh táo lại, vẻ mặt nghiêm túc: “Nói tiếp đi.”

“Bọn họ ở Thiên An đã không người có thể địch, nên đem ánh mắt nhắm ngay thị trường Giang Thành, hết thảy, đều là vì chuẩn bị tiến vào Giang Thành.”

“Nhà họ Văn đã mất, sản nghiệp của nhà họ Văn, cũng là do nhà họ Lục ta thôn tính nhiều nhất, cho nên, anh ta cần chúng ta thuần phục để khai thác thị trường Giang Thành dùm họ, anh ta mới có thể bỏ qua, đây mới là sự tính toán của anh ta!”

Lúc này vẻ mặt của Lục Kiệu vô cùng nghiêm túc, lời nói cũng khiến Lục Viên vô cùng tức giận.

“Vương Nhất này tính là cái gì, cũng xứng để nhà họ Lục ta thuần phục?”

Đáy lòng ông ta nghẹn một hơi.

Lục Kiệu lại nói: “Anh ta xứng, Vương Nhất có thể quật khởi từ Thiên An, tuyệt không phải là may mắn, có lẽ, ngay cả Vương tộc Yên Đô anh ta cũng không sợ!”

“Hả?”

Nghe vậy, Lục Viên cũng giật mình.

Lục Kiệu kể lại đầu đuôi câu chuyện của Tần Nam, bao gồm cả chuyện Ẩn chủ lệnh và thủ lĩnh Thiên An chiến vực xảy ra vừa rồi.

Lục Viên nghe xong, thế nhưng không ngừng sợ hãi, nhà họ Lục ông ta, mãi không có thực lực chống cự Ẩn chủ lệnh.

“Chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy thuần phục sao?”

Lục Viên vẫn không cam lòng.

“Đương nhiên không phải.”

Khóe miệng Lục Kiệu cười lạnh: “Cháu đây là giả vờ thần phục, anh ta muốn lợi dụng nhà họ Lục chúng ta, sao chúng ta không thể lợi dụng anh ta để phát triển bản thân chứ?”

“Cháu muốn làm gì?”

Lục Viên bị thuyết phục.

“Rất đơn giản, chúng ta chỉ cần thuần phục anh ta, gia tộc của Thiên An và Giang Thành hai địa phương này chúng tôi đều có cơ hội hợp tác, đây đối với nhà họ Lục chúng ta, tuyệt đối là chuyện tốt, nói không chừng những gia tộc thực lực không bằng chúng ta, chúng ta có thể nhân cơ hội này thâu tóm.”

“Chờ khi nhà họ Lục ta phát triển mạnh mẽ trở thành gia tộc như Vương tộc Yên Đô, chính là lúc chúng ta thôn tín anh ta và Lý Khinh Hồng!”

Giờ khắc này, trong mắt Lục Kiệu tràn ngập dã tâm và thù hận.

Vương Nhất và Lý Khinh Hồng vẫn còn ở trong phòng, Vương Thanh Hòa, Lý Khinh Hồng, bao gồm cả Nhạc si, đều vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh.

“Anh thật sự muốn làm như vậy sao?”

Trên mặt Lý Khinh Hồng tràn đầy vẻ lo lắng: “Nhà họ Lục không giống những thế lực thuần phục anh, bọn họ là gia tộc lớn mạnh, là một con hung hổ, không sợ nuôi hổ gây họa sao?”

Nhạc si cũng gật đầu.

Lĩnh vực kinh doanh cô dốt đặc cán mai, nhưng đạo lý dễ hiểu như vậy, cô vẫn hiểu được.

Vương Nhất cười cười: “Anh đương nhiên rõ ràng bọn họ đang suy nghĩ gì, chỉ là, những thú bọn họ có thể đoán được, anh đương nhiên cũng có thể suy nghĩ tới, nhà học Lục, nhất định sẽ âm thầm phát triển và có ý đồ mưu phản!”

“Vậy tại sao anh còn…”

Bình luận

Truyện đang đọc