CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1545

Nhậm Gia Luân đi đến trước mặt Vương Nhất, chỉ vào anh và nói: “Nếu đã ở đây cùng với Hội trưởng Hồng của hiệp hội võ đạo Giang Thành rồi, tôi cũng nói thẳng, tập đoàn Cự Phong và tập đoàn Lệ Tinh chi nhánh Giang Thành này của cậu, bắt buộc phải gia nhập chi nhánh Giang Bình của tôi, nếu không, tôi lấy danh nghĩa tổng phụ trách thương hội Giang Bình ra đảm bảo, cậu không thể mở nổi hai tập đoàn này.”

Câu nói này vừa được nói xong, tất cả mọi người đều cười nhạt, nhìn Vương Nhất.

Nghĩ rằng Vương Nhất sẽ sợ.

Kết quả Vương Nhất căn bản không hề sợ hãi.

Anh thậm chí còn khẽ cười một tiếng: “Xem ra vị trí tổng phụ trách thương hội Giang Bình này, ông ngồi rất thoải mái rồi nhỉ?”

Nhậm Gia Luân không biết lời này của Vương Nhất là có ý gì, nhưng ông ta cảm nhận được sự châm biếm sâu sắc.

Lập tức thẹn quá hóa giận: “Cậu không xem người tổng phụ trách thương hội tôi đây ra gì sao?”

Vương Nhất cười lắc đầu: “Không, ông hiểu lầm ý tôi rồi, tôi nói ông chưa từng nghĩ qua, chiếc ghế dưới mông kia có ngày sẽ được đổi cho người khác sao?”

Nhậm Gia Luân sửng sốt, sau đó càng tức giận hơn.

“Cậu cho rằng cậu là Thương Si tiên sinh sao? Lại còn nói sa thải tôi!”

Vương Nhất cũng không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười.

Trong lòng anh đã có ý nghĩ này.

Tám đại thương hội quả thực có chút nhiều, không phải người tổng phụ trách của thương hội nào cũng đều cần cù chăm chỉ giống như La Chí Viễn.

Tuy nhiên, anh không có ý định ra tay với thương thội Giang Bình nhanh như vậy.

Lúc này, Hồng Giác Hải giễu cợt, nói: “Được rồi, tiểu tử, cậu đã sỉ nhục hiệp hội võ đạo Giang Thành của tôi, cho dù cậu tạm thời thay đổi chủ ý, đồng ý giúp Cô chủ Diệp tham gia đại hội Bắc Cảnh, chúng tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cậu.”

Vương Nhất lắc đầu: “Tôi không có ý định đồng ý với cô ta, nhưng, tôi rất muốn để ông biết rằng thế nào là núi cao còn có núi cao hơn.”

Hồng Giác Hải sững người, sau đó càng cười to hơn.

“Một người bình thường đến võ đạo là gì còn không biết như cậu, cũng muốn giáo huấn bọn tôi?”

Nhưng ông ta vẫn đồng ý.

“Được thôi, tôi đồng ý với cậu, nhưng chúng tôi cũng không so võ đạo với cậu, tránh cho một đại mỹ nhân như hoa như ngọc Cô chủ Diệp đây lại nói bọn tôi bắt nạt cậu.”

Hồng Giác Hải chỉ vào Vương Nhất và nói: “Cậu là chủ tịch tập đoàn Cự Phong, chắc hẳn có khái niệm kiểm tra sát hạch đầu vào cho bộ phận bảo an các cậu chứ?”

Vương Nhất gật đầu: “Có khái niệm, chống đẩy, bắn súng, quyền thuật quân đội.”

Cho dù đó là tập đoàn Cự Phong hay là tập đoàn Lệ Tinh thì đều là xí nghiệp lớn, người được chọn cho bộ phận bảo an cũng có một điều kiện cứng.

Binh sĩ giải ngũ.

“Chúng ta hãy đấu cái này.”

Hồng Giác Hải nói: “Hội trưởng hiệp hội võ đạo tôi đây sẽ không ra tay, tôi sẽ để người có kỹ năng kém nhất trong số thuộc hạ của tôi đấu với cậu.”

Bình luận

Truyện đang đọc