CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 344

Vương Nhất cũng ngồi trên ghế sô pha, mở phim hoạt hình cho Tử Lam.

Vương Tử Lam lập tức cười khúc khích, nhìn dáng vẻ con gái cười, Vương Nhất cũng cười mãn nguyện.

Lý Khinh Hồng sờ sờ nơi Vương Tử Lam vừa hôn, cũng khẽ mỉm cười đi lên lầu làm việc.

Sau khi xem phim hoạt hình một lúc, Vương Tử Lam đã ngủ say, Vương Nhất đã bế cô bé lên lầu, dùng chăn bông cẩn thận đắp cho bé, sau đó mới đến bên cạnh Lý Khinh Hồng.

“Tử Lam đã ngủ rồi.” – Anh nhẹ nhàng nói.

“Ừm.”

Lý Khinh Hồng quay đầu lại nhìn Vương Tử Lam đang ngủ, tiếc chữ như vàng như cũ.

Vương Nhất cũng không để ý, ở bên cạnh Lý Khinh Hồng, yên lặng nhìn cô làm việc.

Cô đang vạch ra một dự án, vì là tổng giám đốc tập đoàn Lệ Tinh nên cô hiếm khi có thời gian nghỉ ngơi cho riêng mình, ban ngày làm việc ở công ty, buổi tối tan sở lại làm việc ở nhà.

Cô giống như một cỗ máy không biết mệt mỏi, ngoại trừ sinh hoạt hàng ngày, cô sẽ không lãng phí một giây nào.

“Trước khi anh trở lại, em vẫn luôn như vậy sao?” – Vương Nhất đột nhiên cảm thấy có chút đau lòng, giọng điệu phức tạp nói.

Lý Khinh Hồng dừng việc đang làm lại, quay lại nhìn Vương Nhất rồi khẽ gật đầu.

Vương Nhất chìm vào im lặng, cảm giác áy náy trong lòng khiến anh không dám đối diện với ánh mắt của Lý Khinh Hồng.

Anh hoàn toàn có thể tưởng tượng năm năm qua Lý Khinh Hồng đã trải qua như thế nào, vừa làm cha vừa làm mẹ, khổ cực nuôi Tử Lam khôn lớn.

Cô vừa phải làm tròn trách nhiệm của người làm cha làm mẹ, vừa phải cho con gái một cuộc sống vật chất tốt nên cô bán mạng làm việc.

Thói quen là một điều rất đáng sợ, mà Lý Khinh Hồng đã quen với việc luôn một mình.

Điều này khiến nội tâm Vương Nhất dấy lên một nỗi thất vọng bất lực sâu sắc – vợ anh vẫn không có ý dựa dẫm vào anh.

“Anh không muốn em phải làm việc vất vả như vậy nữa.” – Anh nhìn Lý Khinh Hồng nói một cách nghiêm túc.

Ánh mắt Lý Khinh Hồng có chút thay đổi, sau đó cô cười với Vương Nhất nói: “Vương Nhất, em biết ý tốt của anh, nhưng em có khả năng khiến gia đình này trở nên tốt hơn, anh chỉ cần làm tốt vai trò “người ba” là được, những thứ còn lại anh không phải lo đâu.”

Vương Nhất chìm vào im lặng, anh hiểu rằng mặc dù Lý Khinh Hồng bộc lộ tình cảm thực sự một lần, nhưng anh còn lâu mới bước vào trái tim của Lý Khinh Hồng được.

Vẫn còn một chặng đường rất dài phía trước.

Anh không thể để Lý Khinh Hồng gánh vác gia đình một mình, là người đàn ông duy nhất trong gia đình, anh phải gánh vác trách nhiệm của gia đình này.

Ánh mắt Vương Nhất dần dần trở nên kiên định, anh liếc nhìn dự án trong sổ tay, đột nhiên hỏi: “Bản dự án này là hạng mục xây dựng đô thị đã được bên trên phê duyệt?”

Lý Khinh Hồng lập tức ngạc nhiên liếc nhìn anh ta, nói: ‘Sao anh biết? Những dự án xây dựng đô thị này đều nằm trong tay chủ sở hữu của Tòa nhà Quốc tế, họ vẫn chưa quyết định cho công ty nào làm.”

Vương Nhất không trả lời, anh chỉ hỏi: “Nói vậy là em vẫn đồng ý tuần sau sẽ tham gia bữa tiệc xã giao mà Kim Thành Vũ mời phải không?”

Bình luận

Truyện đang đọc