CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 759

“Nếu lời Nhật Tân nói là thật, tôi cũng ủng hộ!”

“Ông nội xem trọng anh như vậy, anh lại lấy oán báo ân, sát hại ông nội, tôi phải báo thù cho ông!”

“Anh Vương, xin hãy giết anh ta! Từ đây nhà họ Lương tôi nguyện làm trâu làm ngựa, vĩnh viễn trung thành anh Vương!”

Lương Nhật Tân vành mắt đỏ bừng, phịch một tiếng, quỳ trước mặt Vương Nhất, dập đầu vang dội.

Phịch…

Phịch…

Sau khi Lương Nhật Tân quỳ xuống, dòng chính nhà họ Lương khác cũng đều quỳ tới Vương Nhất, vang giọng hô to.

“Anh Vương, xin hãy giết anh ta —”

Ánh mắt Vương Nhất nguy hiểm híp lại, nhìn Lương Nhật Tân thật sâu một cái, đánh giá trong lòng về anh ta lại tăng thêm một bậc.

Anh ta ngoại trừ hiểu được tinh túy của chữ “nhẫn”, càng biết nắm bắt tâm lý người khác.

Những người khác nhà họ Lương thật sự muốn báo thù hung thủ đã giết chết Lương Nam Lĩnh sao?

Đó là chắc chắn.

Nhưng đây chỉ là một mặt, nhiều hơn là suy nghĩ vì bản thân.

Có mặt ở đây đều là người thông minh, không thể nào không rõ bầu trời của nhà họ Lương đã thay đổi rồi, họ tất phải lựa chọn một trong Lương Nhật Tân và Lương Ý Hành.

Thắng làm vua thua làm giặc, biến cố gì cũng không thể rời đội.

Tình thế trước mắt rõ ràng là Lương Nhật Tân chiếm ưu thế, lựa chọn ai không cần nói nhiều.

Lương Nhật Tân chỉ là trên tay không có vốn liếng tốt, nếu không, không chừng lại là một Kim Thúy Như, thành tựu còn cao hơn Lương Ý Hành, đó là chắc chắn.

“Không, tôi là gia chủ nhà họ Lương, các người không thể làm vậy với tôi — các người thế này là làm phản!”

Thấy tiếng hô giết chết anh ta ngày càng cao, sắc mặt Lương Ý Hành cũng trở nên tái nhợt.

“Lương Ý Hành, anh chính là hung thủ giết giết ông nội, nợ máu trả bằng máu, xuống địa ngục thỉnh tội với ông nội đi!”

Lương Nhật Tân phẫn nộ hét lên, lại nói với Vương Nhất: “Anh Vương, anh ta đã mất đi đại thế, mau chóng ra tay.”

Vương Nhất lại cười quái gở, không chỉ không ra tay, ngược lại lạnh lùng nhìn anh ta: “Lương Nhật Tân, anh muốn tôi giết Lương Ý Hành như vậy, là muốn mượn tay tôi giết Lương Ý Hành, sau đó bản thân anh vinh quang lên vị trí gia chủ, một bước lên mây, đúng chứ?”

Sắc mặt Lương Nhật Tân biến đổi, vội nói: “Anh Vương, tôi thật lòng thật dạ suy nghĩ cho anh mà!”

“Tốt như vậy, vậy thì để anh ra tay, giết Lương Ý Hành.”

Vương Nhất cười lạnh một tiếng, dùng ánh mắt ra hiệu.

Lãnh Nhan lập tức hiểu ý, vứt chuỷ thủ đến trước mặt Lương Nhật Tân như bố thí.

Lập tức, sắc mặt Lương Nhật Tân trở nên trắng bệch.

Bình luận

Truyện đang đọc